Hôn Ước, Mê Đắm Em

Chương 27: Quấy Rối



“ Con nghe đây mẹ. ”

Bà Lam bên đây sốt sắng, lên tiếng:

“ Xảo Nhiên, con đang ở đâu? Tại sao không về nhà? Con và Vu Duẫn cãi nhau chuyện gì vậy?

- Vợ chồng cãi xong thì làm huề đi, hơn nữa hai đứa mới kết hôn, con mau chóng về nhà cho mẹ! ”

Lam Xảo Nhiên bất lực đỡ trán, nhưng trong lòng vô cùng hậm hực Vu Duẫn, cho rằng anh gọi cho ba mẹ cô mắng vốn.

Có giỏi thì trả cô về luôn đi!

“ Được, về ngay, về ngay! ”

“ Nhưng mà hai đứa xảy ra chuyện gì? ”

“ Không có gì đâu ạ, chỉ vài chuyện linh tinh, vậy thôi con tắt máy đấy! ”

Nói xong, Lam Xảo Nhiên vội vàng thao tác trên màn hình để kết thúc cuộc gọi, để cho bà Lam đừng hỏi về vấn đề của cả hai, thú thật hiện tại cô chẳng biết phải bày tỏ thế nào, cô chỉ nghi vấn chứ không có bằng chứng Vu Duẫn ngoại tình.

Sau đó, cô bỏ điện thoại vào túi xách, quay người định đi trở vào. Thế nhưng, đối diện với cô lúc này là một nam nhân cũng khá điển trai và lịch lãm, chẳng biết anh ta đã xuất hiện khi nào.

Vốn dĩ biết nơi đây phúc tạp, nên Lam Xảo Nhiên cũng giả vờ bình thường, khẽ gật đầu chào hỏi đối phương như phép lịch sự, cuối cùng bước đi vào trong.

Quả nhiên người đó có ý đồ nguy hiểm, lập tức chặn đường không cho Lam Xảo Nhiên đi tiếp, ánh mắt nhuốm lên sự vui thích và khóe môi nhếch lên cực kỳ gian xảo.

Lam Xảo Nhiên ngẩng lên nhìn đối phương, khó chịu lên tiếng:

“ Rốt cuộc anh muốn gì? ”

“ Muốn cùng em đêm nay! ”

Lam Xảo Nhiên tức giận khẽ cười, đôi mắt đanh lại nhìn nam nhân đối diện, đáp lời:



“ Xin lỗi, tôi là phụ nữ đã có chồng, hơn nữa chồng tôi còn là Vu Duẫn, tổng giám đốc tập đoàn Vu Hoàng, thiếu gia của gia tộc họ Vu. Mau tránh đường, nếu không… ”

“ Không thì sao? ”

Kẻ đó không sợ trước lời hăm dọa, vốn dĩ định cư bên Canada từ nhỏ và không tìm hiểu về các doanh nhân thành đạt hay thiếu gia tài phiệt nên chẳng biết Vu Duẫn là ai. Thế nên, hành động càng thêm quá quắc và bạo gan, đặt bàn tay lên chiếc eo thon thả của cô gái đối diện.

“ Buông ra… ”

Lam Xảo Nhiên dùng sức đẩy hắn ra, sau đó nâng giọng thốt lên:

“ Tôi cảnh cáo anh, không được chạm vào người tôi, mau tránh ra! ”

Hắn ta bật cười thích thú, sự đểu cán đã thể hiện rõ ràng trên khuôn mặt, tặc lưỡi lên tiếng:

“ Tôi rất thích phụ nữ đanh đá, như thế mới thú vị, không gây nhàm chán! ”

Lam Xảo Nhiên hít lấy một hơi chấn chỉnh bản thân, quyết định sẽ về ngay lúc này nên lập tức hùng hồn bước đi. Thế nhưng, hắn ta không hề bỏ cuộc, sấn tới mạnh bạo dồn cô vào tường và giữ chặt hai tay, lên tiếng:

“ Anh đây thích ai thì người đó chắc chắn không thể chạy thoát. ”

“ Tránh ra! Quản lý…! ”

Đột nhiên, lúc này có người thứ ba xuất hiện nơi đây. Bàn tay người đó mạnh mẽ đặt xuống bờ vai của hắn ta dứt khoát kéo về phía sau, rồi xô đẩy ra xa, nói:

“ Cô ấy bảo anh tránh ra, không nghe sao? ”

Lam Xảo Nhiên trố mắt ngạc nhiên, nhưng âm thầm thở phào yên tâm trong lòng khi nhìn thấy Cao Vỹ Tường, thực sự sức cô và hắn ta quá khập khiễng, sau đó lên tiếng:

“ Vỹ Tường… chúng ta đi thôi! ”

Lam Xảo Nhiên níu lấy tay áo sơ mi của anh ấy nhẹ nhàng kéo đi, tránh gây xung đột thêm chuyện phiền phức, cảm thấy không nên tiếp xúc hay đôi co với hắn ta.

Thế nhưng, hắn ta nổi nóng khi vừa bị phá hoại việc tốt vừa bị người khác xô đẩy, nên lúc cả hai quay đi không ai phòng ngừa, hắn ta đã lao đến nắm lấy vai áo của Cao Vỹ Tường dứt khoát xoay người anh ấy trở lại, vung cho liên tiếp hai ba nắm đấm xả cơn tức trong lòng.



• Bụp… bụp… bụp…

“ Thằng khốn, đây là bài học đắc giá dành cho mày, sau này đừng xen vào chuyện của người khác, định làm anh hùng cứu mỹ nhân ư? ”

“ Vỹ Tường… quản lý… dừng lại… tôi gọi cảnh sát bây giờ. ”

Lam Xảo Nhiên vô cùng hoảng loạn và liên tục la hét, theo phản xạ tự nhiên ngăn cản hắn ta. Cùng lúc này, may mắn có thêm một nam nhân xuất hiện ngăn lại hắn ta, chính là Giản Bái Sơn, tổng giám đốc tập đoàn Giản Thị.

“ Cậu là ai mà dám hung hăng với nhân viên của tôi? ”

Hắn ta bị khí chất mạnh mẽ của đối phương lấn áp, nhìn là biết kẻ nắm quyền lực trong tay tại thành phố E, thế nên cũng rụt rè vài phần.

“ Là cậu ta xen vào chuyện của tôi trước. ”

Sắc mặt của Giản Bái Sơn nghiêm lại, âm giọng đầy uy lực vang lên:

“ Xin lỗi, nhanh lên! ”

Hắn ta bị dọa sợ phát khiếp, kết cục phải cúi đầu xin lỗi cả hai và nhanh chóng bỏ đi. Giải quyết xong vụ rắc rối, Giản Bái Sơn được trợ lý nhắc nhở vào trong tiếp đối tác đang chờ và đã cho phép Cao Vỹ Tường về trước.

Lúc này, Lam Xảo Nhiên nhìn vào vết đỏ trên gò má của Cao Vỹ Tường, hiện tại đang có dấu hiệu sưng dần, trong lòng vô cùng ray rức tội lỗi.

Cũng do cô, mà làm anh ấy bị thương…

Day dứt cất lời:

“ Anh có sao không Vỹ Tường? Hay em đưa anh đến bệnh viện kiểm tra nha? ”

“ Anh không sao! Xảo Nhiên, em và bạn mau về đi, ở đây phức tạp lắm, phải hạn chế! ”

Thế nhưng, Lam Xảo Nhiên cứ quan tâm đến vết thương trên khuôn mặt của đối phương, vốn dĩ biết Cao Vỹ Tường đang mắc bệnh, nên cứ sợ ảnh hưởng.

“ Vỹ Tường, nghe lời em, em đưa anh đi bệnh viện! ”