Hồng Hoang Thiên Đế

Chương 196: Tranh đoạt



Bốn ngày sau,

Đội ngũ của Vũ Phàm cũng đã đến chỗ đánh dấu trên địa đồ, chỗ bọn họ đang đứng là ngọn núi cao nhất ở nơi này, bên dưới là một cái thung lũng rộng lớn, cây cối xung quanh rậm rạp xanh tốt, có lẽ là được năng lượng của Chúc Long tỏa ra ôn dưỡng mà thành.

Ở chánh giữa thung lũng có một con Chúc Long đang cuộn mình ngủ bên trong đại trận ngăn cách với thế giới bên ngoài, cái mũi nó thở phì phò nhấp nhô, lâu lâu nó lại quật cái đuôi qua trái qua phải tinh nghịch như một cún con, gây ra từng hồi chấn động nhỏ.

Đại trận này là do Chúc Long thần thú lưu lại bảo vệ hậu duệ của nó trong thời gian ấp nở, ngay cả Độ Kiếp kỳ cũng đừng mong đánh vỡ, nhưng chỉ vài canh giờ nữa là đại trận này sẽ tiêu tan trở về với hư vô.

Cho nên thứ mà bây giờ bọn họ có thể làm chỉ là chờ đợi mà thôi.

Lúc này, Hoa Sơn cổ phái cũng đã đuổi tới, Diêu Mộng Dao dẫn đoàn đi trước, nàng chắp tay nói với Vũ Phàm.

- Khương công tử, chúng ta lại gặp nhau!

Vũ Phàm mỉm cười đáp lời nàng, hắn một bộ vui vẻ nói:

- Hân hạnh gặp gỡ Diêu cô nương!

Chung Bá Nhã ở sau lưng bộ mặt nhăn nhó nhìn Vũ Phàm, một bên ống tay áo của hắn trống rỗng, bay phập phù trong gió.

- Hân hạng gặp Chung đạo hữu!

- Hừ, không dám! - Tên họ Chung hừ lạnh đáp lời Vũ Phàm.

Ở trong đội ngũ này không có Tống Thư Liễu, Vũ Phàm liền phỏng đoán hẳn là y chưa hồi phục xong thương thế, hoặc là y đang tìm kiếm kỳ ngộ khác.

Nhưng cũng chính vì vậy mà Chung Bá Nhã và Thiên Tuyết Mai càng thêm lo lắng, bởi vì dựa theo thông tin của đệ tử tiếp viện của Hoa Sơn cổ phái, mệnh hồn ngọc của y vẫn còn nguyên vẹn.

Một lát sau, Mặc gia cũng đã có mặt, sau đó là Ngũ Độc cổ phái, rồi dần dà các thế lực lớn khác cũng tề tụ về chỗ này, các gia tộc ở Trung Thổ cũng đã lác đác kéo đến đây trợ uy cho cổ tộc mà họ cung phụng.

Ngay cả Nhạc gia Nhạc Thanh Phong cũng có mặt ở chỗ này!

"Ha? Thanh thế lớn như vậy?"

Vũ Phàm nhìn xung quanh một lượt, hầu như thiên kiêu chi tử ở Thiên Huyền Đại Lục đều đã tề tụ hết về đây.

Nhạc Thanh Phong đưa mắt nhìn Vũ Phàm, đánh giá hắn trên dưới một lượt rồi khẽ mỉm cười.

"Ồ, thoát thai hoán cốt, chậc chậc, hắn vậy mà lại nhặt được cơ duyên ở trong này, quả nhiên là một hạt giống tốt, nhưng mà ngươi tốt nhất không nên cản đường bổn tọa!"

Nhạc Thanh Phong đối với Vũ Phàm cảm thấy vô cùng thú vị, y cũng muốn thử chiêu mộ hắn một phen, nhưng y cũng biết những người có thực lực như Vũ Phàm rất khó để hàng phục.

Chúc Long lúc này đã tỉnh, nó ngóc đầu dậy nhìn xung quanh một lượt, ánh mắt có chút giận dữ nhìn đám người xa lạ ở bên trên, nó lượn một vòng bên trong đại trận, lân giáp nó như sóng lượn, ánh lên từng đợt hoàng kim sắc sặc sỡ.

Ở bên kia sườn núi, đám người ma tộc cũng đã tề tụ, chúng nhăm nhe nhìn về phía nhân loại, khuôn mặt dữ tợn đầy khiêu khích.

Lý Trường Ca chen qua đám người Côn Luân cổ phái đi lên hàng đầu, tận mắt chiêm ngưỡng Chúc Long trong truyền thuyết, hắn thật không ngờ xuyên không đến đây lại có thể nhìn thấy những chuyện thú vị như vậy.

"Hệ thống, tỷ lệ thu phục Chúc Long là bao nhiêu phần trăm?"

"Ký chủ thực lực quá yếu, tỷ lệ thành công 1%"

"Cái gì, ngươi đùa ta chắc? Vậy còn tên kia, mau quét hắn một lượt cho ta!"

"Mục tiêu quét: Vũ Phàm - Kiếm Vương đệ tử chân truyền ... đang quét ... "

"Ồ thì ra tên thật của hắn là Vũ Phàm ... nào nào tỷ lệ thắng của ta khi đánh với hắn là bao nhiêu phần trăm?"

"Đã thử qua AI mô phỏng 9999 cách khác nhau, tỷ lệ thắng 30%!"

"Cái gì? Cái hệ thống AI này của ngươi có phải quá phế hay không?"

"Ký chủ, hệ thống không phải toàn năng, đối phương chiến lực quả thực rất mạnh, theo như AI tính toán đối phương hoàn toàn có thể giết chết Nguyên Anh sơ kỳ nếu liều mạng!"

Hít hà ...

Lý Trường Ca hít thở có chút không thông, cái tên họ Vũ này mạnh như vậy.

"Chó má ... hệ thống ngươi hố ta ... làm sao ta đánh lại hắn chứ?"

"Ký chủ còn một tấm phù bạo phát sức mạnh, nếu không đánh lại hắn, quả là phế vật trong phế vật!"

"Chó má, hắn là thiên vận chi tử a! Nếu tính thêm lá phù này tỷ lệ thắng là bao nhiêu phần trăm?"

"Đã mô phỏng trong tiến trình AI, 30%!"

"Mẹ nó, hệ thống ngươi phế vật ..."

Vũ Phàm thấy có người nhìn mình chằm chằm, hắn liền nhìn sang đối phương, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

Lý Trường Ca thấy vậy, dùng hai ngón tay chỉ vào mắt mình rồi chỉ vào người hắn, ý là, ta nhắm ngươi rồi!

Vũ Phàm khẽ nhíu mày trong chốc lát rồi hắn quay người nhìn về phía Chúc Long không thèm nhìn đến tên Lý Trường Ca nữa.

Lý Trường Ca nhìn sang Nguyệt Nga, trái tim đập nhanh, "thật đẹp a!"

Ánh sáng đại trận trở nên chập chờn, rồi nó dần dần thu hẹp phạm vi, con Chúc Long ở bên trong cảm nhận được đại trận sẽ biến mất, vô cùng hưng phấn lượn vòng quanh, nó sắp đạt được tự do mà nó hằng ao ước.

Còn đám người ở xung quanh đối với nó mà nói, chẳng qua là một đám huyết mạch thấp kém không đáng nhắc tới mà thôi.

Chúc Long ngửa cổ rống một tiếng dài.

Uông ...

Màng nhĩ của tu sĩ xung quanh chấn động kịch liệt, có người lảo đảo mất thăng bằng suýt ngã.

Chỉ có vài người như Vũ Phàm, Nhạc Thanh Phong và Lý Trường Ca là có thể hoàn toàn chống lại âm thanh này.

Nhạc Thanh Phong có chút tò mò nhìn sang tên họ Lý.

"Không tệ, không tệ!"

Chúc Long thoát khốn, nó lao vút lên trời xanh, lượn lờ ở trong tầng mây.

- Mau đuổi theo!

Chẳng biết ai lên tiếng tri hô đầu tiên, mà ba bên Nhân tộc, Yêu tộc, và Ma tộc điên cuồng đuổi theo thần thú Chúc Long.

Đám người Yêu tộc hét lớn:

- Bảo vệ Chúc Long!

Mặc cho Nhân tộc điên cuồng truy theo Chúc Long phía trước, Vũ Phàm vẫn bình thản đứng ở tại chỗ nhìn tràng cảnh trước mặt.

Thanh Liên cũng có chút sốt ruột, nhưng Vũ Phàm không ra tay nàng cũng không dám nhúc nhích, nàng không rõ rốt cuộc là hắn muốn gì.

Đám Yêu tộc thì liều mình bảo vệ Thần thú Chúc Long, còn Ma tộc và Nhân tộc ồ ạt tấn công bọn chúng tới tấp, phút chốc ba bên lao vào hỗn chiến đẫm máu.

Rốt cuộc là vì cái gì mà họ liều mạng như vậy? Chỉ có thể là truy cầu một con đường trở mình trở thành cường giả mà thôi!

Lý Trường Ca ở dưới mặt đất, liên tục lệnh cho hệ thống đổi mới vật phẩm trong cửa hàng

"Đổi mới vật phẩm ..."

"Đổi mới vật phẩm ..."

"Quả cầu thu phục pokemon bản giới hạn ... tỷ lệ thu phục thần thú thành công + 40%"

"Đổi! Lập tức đổi cho ta!"

Nhậm Thường Sơn nóng nảy nói với Vũ Phàm:

- Đại sư huynh, chúng ta có phải là nên tham chiến rồi hay không?

- Giết Ma, trảm Yêu! Lên!

Vũ Phàm nhàn nhạt nói, khí thế Nhậm gia đột ngột tăng vọt, bọn họ rút kiếm ra khỏi vỏ, ồ ạt theo sau Vũ Phàm lao lên trận chiến trên không trung.

"Giết Ma, trảm Yêu!" bốn từ đơn giản, nhưng khí phách vô cùng!

P/s: Kết quả như nào, hạ hồi phân giải, cầu đề cử, cầu đánh giá, cầu bình luận bạo liền chục chương combat đẫm máu.


truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)