Ngũ Thập Thất vô cùng kiên nhẫn ẩn nấp ở một bên chờ đợi thời cơ, nuôi hy vọng ám sát Vũ Phàm thành công lập uy danh trong giới sát thủ, nhưng mà cũng bởi vì vậy mà Ám Hồn Điện mất đi một cao thủ áp trận.
Đám sát thủ Ám Hồn Điện có không ít người sốt ruột, không hiểu tên Ngũ Thập Thất kia đang làm cái gì.
Còn phía bên này tên đeo mặt nạ khỉ cũng đang dần dần rơi vào thế hạ phong.
Tư Phương Chính từng là lính đánh thuê của dong binh đoàn trong một thời gian dài để tích lũy tài nguyên cho nên y rất thiện chiến và bền bỉ, nhất là chiến đấu cầm cự dài hơi như thế này.
Nhìn quanh chiến trường một lượt, cũng dễ thấy, đám người hắc y nhân đã mất thế tấn công bất ngờ và thế chủ động, bây giờ toàn diện bị ép lui.
Rốt cuộc là sai ở chỗ nào, bọn họ vẫn chưa nghĩ ra, lần hành động này của bọn họ là tuyệt mật, những người tham gia đều được lựa chọn kỹ lưỡng, không thể nào có chuyện tình báo bị lọt ra ngoài.
Thậm chí là Nguyên Anh kỳ tu sĩ cũng được điều động đến đây để áp trận, chỉ là Kết Đan Kỳ tu sĩ bọn họ đang mài mòn đám đệ tử của thế lực lớn trước khi Nguyên Anh Kỳ tu sĩ ra tay, để tránh cho thất thủ vào phút chót mà thôi.
Nhưng tình hình này mà càng kéo dài, trước khi đám đệ tử các lộ thế lực bị kiệt sức thì nhân thủ Kết Đan kỳ của Ám Hồn Điện và Âm Thi tông cũng đã tổn thất không nhỏ.
Nhưng trưởng lão hai bên chưa ra lệnh, bọn họ cũng không dám làm gì khác cả, đành phải ở chỗ này chịu trận.
Mạn Thành Khôi sắc mặt vô cùng khó coi, nếu như đôi cẩu nam nữ kia cứ phối hợp như vậy, thì ngay cả âm thi của hắn không sớm thì muộn cũng sẽ bị đục thành một cái tổ ong mất.
"Mẹ nó!"
Mạn Thành Khôi điều khiển âm thi của hắn lùi lại thêm một chút nữa, mấy tên đệ tử tinh anh khác của Âm Thi tông thấy vậy, cũng không sính cường, ngay cả Mạn Thành Khôi cũng đã lui, hà cớ gì bọn họ phải thí âm thi của bản thân một cách ngu xuẩn.
Đệ tử của chính đạo đang vui mừng vì đẩy lùi được đám hắc y nhân trên diện rộng thì thế cục lần nữa chuyển biến.
Một tên trong thập cường của Hoa Sơn cổ phái đột nhiên ngã xuống bỏ mình.
- Sư đệ, sư đệ ...
Huynh đệ thân thiết của hắn gào lên khản cả cổ họng.
Diêu Mộng Dao liền nhận ra được tu vi của đối phương, nàng nói lớn cảnh tỉnh mọi người:
- Bọn chúng có cao thủ Nguyên Anh kỳ trợ trận!
Đám đệ tử chính đạo các lộ hoảng sợ rút lui, không dám đuổi giết đám người hắc y nhân nữa.
"Lập tức lùi lại cho ta!"
Vũ Phàm dứt khoát ra lệnh cho Tư Phương Chính, biểu hiện của tên này không tồi, tuyệt đối sẽ nằm trong những mục tiêu bị hạ đầu tiên.
Ba người Tư Phương Chính lập tức tụ lại chỗ của Vũ Phàm thủ hộ quanh người hắn.
Đám Nguyên Anh kỳ của Ám Hồn Điện và Âm Thi tông ồ ạt xuất thủ, đánh trọng thương không ít người, bọn chúng đứng ở trên không trung cười lớn từng tràng.
- Khặc, khặc, mấy thằng oắt con các ngươi, bỏ vũ khí, tự phong bế đan điền, bọn ta sẽ cho các ngươi chết một cách thống khoái!
Vũ Phàm cười lạnh thành tiếng, tiếng cười của hắn vang lên làm đám hắc y nhân ngưng bặt.
Một tên Nguyên Anh kỳ chĩa mũi thương vào người Vũ Phàm rồi nói:
- Tiểu tử, ngươi cười cái gì?
Vũ Phàm lạnh lùng nói hai chữ, khiến cho toàn trường khiếp vía, khuôn mặt trắng bệch:
- Dạ Kiếm đội!
Dạ Kiếm đội, Nhậm gia Thương Huyền tông, hơn trăm người lập tức xuất hiện, bao vây toàn bộ chiến trường vào một cái vòng tròn lớn.
Bọn họ hô lớn rền vang cả dãy sơn mạch.
- Dạ Kiếm đội bái kiến Khương công tử!
Mấy tên hắc y nhân vừa nãy còn hung hãn, bây giờ lập tức lọng cọng, run lẩy bẩy.
Dạ Kiếm đội này của Nhậm gia, trong giới hắc đạo tuyệt đối là hung danh, rất nhiều tông môn Hắc Đạo cấp thấp đã bị diệt tông trong tay một đội này.
Thập Tứ trưởng lão của Ám Hồn điện giật mình, nếu Dạ Kiếm đội đã có mặt thì hẳn là cao thủ của Nhậm gia cũng ở quanh đây, lão không thể ở đây lâu được.
Đám sát thủ này đối với Ám Hồn điện mà nói, chết lứa này thì đào tạo lứa khác, y không cần phải liều mạng mà bảo hộ chúng làm gì cả.
Tẩu vi thượng sách a!
Lão lập tức độn địa lao ra xa, bỗng dưng lão giật mình lùi lại, ánh mắt khiếp sợ.
"Đại Nội Tổng Quản của Nhậm gia! Cái quái gì đang diễn ra thế này?"
Bây giờ lão mới hiểu ra lý do tại sao lão lại không phát giác ra hành tung của Dạ Kiếm đội, thì ra là có Đại Thừa kỳ cao thủ che đậy giúp cho bọn chúng.
- Thập Tứ trưởng lão Ám Hồn điện đi đâu mà lại vội như vậy? Chi bằng đứng lại luận bàn với tại hạ một phen.
Thập Tứ trưởng lão Ám Hồn điện cười gằn.
- Bớt phí lời! Động thủ đi!
Đại Nội Tổng Quản của Nhậm gia cười lớn, hắn khẽ động tay, Sơn Hà kiếm liền hiện, kiếm ý ngút trời.
Thinh không tĩnh lặng, một đạo kiếm ý từ trên trời giáng xuống, Thập Tứ trưởng lão run rẩy nói:
- Kiếm Ý nhị giai đại thành!
Y vốn định sống mái đối phương một phen, nhưng bây giờ, chỉ có thể liều mạng chạy trốn.
Lão định dùng độn địa chạy trốn thì lập tức biến sắc.
Một con Hạo Thiên Khuyển đứng bên cạnh Đại Nội Tổng Quản đắc ý nhìn lão.
- Độn địa trước mặt bổn tọa, ngu xuẩn!
Thập Tứ trưởng lão Ám Hồn điện sắc mặt tái nhợt, vừa phải cố thủ kiếm ý đang áp xuống bên trên, vừa tìm cách thoát thân.
Đột nhiên lão dứt khoát dùng huyết độn bỏ chạy.
Kiếm Ý bổ xuống chỗ lão vừa đứng rạch đôi thương khung, dãy sơn mạch bị chém ra làm đôi, cả phương viên trăm dặm ầm ầm chấn động.
Thập Tứ trưởng lão ở ngoài năm trăm dặm, ôm chặt bả vai ròng ròng máu tươi, nghiến răng nói:
- Nhậm gia, thù này không báo, ta không làm người!
Tuy thoát được một kiếp, nhưng cánh tay y bị đối phương chém đứt lìa, lại cưỡng chế dùng Huyết Độn trong khi bị Kiếm Ý nhị giai áp chế, cơ thể y bị tổn thương trầm trọng.
Lần này y ra tay tưởng chừng đắc thủ, làm một giao dịch có lời với Âm Thi tông, nào ngờ mất cả chì lẫn chài.
Hắc y nhân bị Dạ Kiếm đội bao vây, bắt đầu hoảng loạn bỏ chạy, có bao nhiêu chiêu bài đều đem ra dùng.
Mạn Thành Khôi không tiếc dùng âm thi chặn lại Dạ Kiếm đội, dùng huyết độn bỏ chạy, thậm chí cả khí tức lão tổ cũng đem ra để chặn hậu.
Cao thủ của Âm Thi tông nhìn thấy Đại Nội Tổng Quản của Nhậm gia, không nói hai lời liền bỏ mặc đệ tử bên dưới, cắm đầu cắm cổ tháo chạy thoát thân.
Nhị Thân Vương đang áp chế Mãng Giao đến giai đoạn cuối, phút chốc phân tâm, bị nó cắn trả, chật vật tháo chạy.
- Khương công tử! Mãng giao đã suy yếu, mời người đến trảm!
Nhậm gia Đại Nội Tổng Quản chậm rãi lên tiếng, y đã nói vậy không ai dám dị nghị.
Vũ Phàm nắm chặt một kiếm trong tay, lao về phía Mãng Giao, dùng một chiêu Sát Long Thôn Thiên chấm dứt sinh mạng của con Mãng Giao.
Phụt!
Nhị Thân Vương phun ra ngụm máu tươi, lão thất vọng đến mức khí huyết công tâm, bao nhiêu công sức nuôi dưỡng Mãng Giao để đoạt khí vận, không tiếc sinh mạng của hàng trăm thôn làng lớn nhỏ, đến bây giờ, dã trang se cát.
"Ting! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Phá tan âm mưu Ám Hồn Điện và Âm Thi Tông!"
"Hoàn thành nhiệm vụ phụ: Trảm sát địch nhân x 5"
"Đang tổng kết phần thưởng!"
Lý Trường Ca cười lớn, hắn ôm được cái bắp đùi Vũ Phàm này quả nhiên không sai.
"Phát hiện khí vận của Mãng Giao đang tiêu tán, có xác định dùng bùa cướp đoạt khí vận?"
"Hệ thống dùng bùa cướp đoạt khí vận!"
Đang cướp đoạt khí vận ...
truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên