Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1392: Nghi hoặc (2)



Trong nội tâm chỉ hơi loạn, thiên ma đã phát giác, cảnh vật chung quanh biến hóa.

Nhìn ra xa xa đám người Tô Mộ bị ngàn vạn thiên ma vây công, mọi người thần sắc si ngốc, hiển nhiên đã bị thiên ma đầu độc, dần dần mất đi sức phản kháng.

Tô Kính nhíu mày, song đao lại xuất hiện, hắn ngửa mặt lên trời gào thét, lực lượng cua Bạch Hổ thần sát phóng ra ngoài, ảo cảnh lập tức biến mất, song đao của hắn chém loạn xuống dưới, dưới chân khô lâu hóa thành bột trắng và hấp thu vao trong Long Xà Bát Cảnh Hồ.

Một kích của hắn chém nát sáu đầu khô lâu.

Sa di run tay thu hồi các khô lâu còn lại và hóa thành tràng hạt và cầm trong tay. Hắn hung ác nhìn Tô Kính, trong nội tâm cân nhắc đối sách.

Tô Kính đáp xuống mặt đất. Cũng nhìn sa di, hắn không ngừng dùng Quan Tinh Thuật nghĩ biện pháp chém giết sa di.

Hắn chỉ ngưng kết Bạch Hổ nguyên thai, còn chưa ngưng tụ Bạch Hổ luân thành công, binh gia thất bảo đang tiếp tục thai nghén và chưa hình thành Bạch Hổ vương tọa.

Cho dù lực lượng Bạch Hổ luân hay Bạch Hổ vương tọa đều có năng lực chém giết quái thai đối diện.

Tô Kính chậm rãi đi đến trơớc mặt sa di và nói:

- Ngươi nói ta nên đối phó ngươi thế nào?

Sa di cười lạnh nói:

- Ta không làm gì được ngươi, ngươi cũng không làm gì được ta, chỉ cần cho ta thời gian, ta sẽ tìm ra biện pháp giết ngươi, không bằng ngươi đi tu phật với ta, ta sẽ tha cho ngươi con đường sống.

Tô Kính bật cười, nói:

- Lời này là hòa thượng nói sao?

Sa di lắc đầu, nói:

- Ta không phải hòa thượng, ta là Phật tổ.

- Ta nhổ vào!

Tô Kính tức giận nói:

- Phật tổ là tồn tại chí cao, há có thể là mặt hàng như ngươi! Bị thiên ma làm bẩn còn nói bừa là Phật tổ, ta sẽ thay phật môn diệt ngươi.

Tô Kính bắt lấy cổ áo sa di, sa di quá sợ hãi, Tô Kính cười to nói:

- Thì ra là thế.

Trong khi nói chuyện, hắn ném sa di vào trong không gian quẻ chấn, lại dùng vô cùng lôi điện vô tận oanh kích. Cho dù hắn là một đám thần thức của Phật tổ. Oanh kích mấy trăm vạn năm cũng phải chết không nghi ngờ.

Nếu như khi đó sa di vẫn không chết thì mình đã thành tựu tiên vị, thủ đoạn phần lớn, còn không tin không giết được gia hỏa này.

Vấn đề lớn nhất của sa di chính là tốc độ không nhanh, hơn nữa bản thân không phải vật hư vô. Tô Kính có được lực lượng nguyên thần thu hắn vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ là đủ rồi.

Nhược điểm của sa di là không có căn cơ, hắn chỉ là khách qua đường trong Tịch Diệt Phật quốc mà thôi, cho nên có thể bị Tô Kính thu đi. Tiêu diệt địch nhân chưa hẳn dùng pháp thuật công kích cường đại nhất, có đôi khi xem bản chất sẽ dễ dàng đối phó hơn nhiều.

Tô Kính thu sa di, bởi vì Long Xà Bát Cảnh Hồ tương đối an toàn, cũng không có di chứng gì, sức chiến đấu vẫn bảo trì nguyên vẹn, lại ngẩng đầu nhìn tấm biển trên đại điện, Lôi Âm tự biến mất không thấy gì nữa, phía trên cũng không còn phạn văn, mà là một loại văn tự kỳ dị mà Tô Kính chưa thấy qua.

Tìm kiếm trong chún sinh ấn mới phát hiện đó là văn tự thiên ma.

Đều nói thiên ma không lập văn tự là không đúng, bởi vì thiên ma xuất hiện trong thế giới tới nay chưa bao giờ dùng văn tự trao đổi mà thôi.

Lôi Âm tự vẫn có diện mạo như trước, nó là một ma quật.

Khí tức thiên ma như ẩn như hiện nhưng không lừa gạt được đôi mắt Tô Kính. Mất đi sa di ngăn cách, Quan Tinh Thuật không tiếp tục trở ngại. Tô Kính nhìn thấy sâu trong ma quật có bảy mười hai toà tấm bia đá.

Trên tấm bia đá có khí tức tà ác quấn quanh, Tô Kính lúc này hơi bận tâm. Xem ra là thiên ma lưu lại tọa độ trong phật quốc.

Đã có tọa độ Phật quốc, vì sao thiên ma không đến xâm chiếm? Theo lý thuyết, đại thế giới như thế tuy tĩnh mịch nhưng với thiên ma nơi này là cứ điểm hài lòng.

Thiên ma cũng không tồn tại trong vũ trụ này, muốn đi vào vô cùng khó khăn. Bảy mười hai tấm bia đá này là thứ thiết lập xuyên qua vũ trụ.

Tô Kính hóa thành độn quang tiến sâu vào trong ma quật, trực tiếp quan sát cẩn thận tấm bia đá.

Văn tự trên tấm bia đá, Tô Kính vẫn không thể phân biệt ra, hắn dứt khoát dùng tới lực lượng nguyên thần cường ngạnh giải đọc. Đọc xong, Tô Kính lúc này mới thoáng an tâm, đây là đồ dùng một lần để tiến công, nó còn cách hoàn thành xa lắm.

Muốn thành lập đại trận xuyên việt vũ cần trận pháp cấp bậc Côn Luân mới được. Bảy mười hai tấm bia đá tỏa ra ma khí nồng đậm, tương đương với xuyên việt vũ trụ chỉ như muối bỏ biển mà thôi.

Chẳng lẽ Phật quốc bị thiên ma hủy diệt? Không có khả năng ah!

Nếu như là Phật quốc bình thường, thiên ma còn có thể vào xâm, Phật quốc này có Phật tổ tọa trấn. Đến nay còn chưa nghe qua thiên ma có thể mê hoặc Phật tổ, mà sức chiến đấu của Phật tổ cũng không phải thiên ma có thể so sánh.

Nếu như nói Phật tổ niết bàn thì thiên ma mới tới càng không đáng tin cậy. Phật tổ niết bàn, cả Phật quốc không có sinh cơ, đồng thời chết đi. Mà thiên ma cần lợi dụng sinh mệnh thể mới có thể vượt giới tới đây.

Bảy mười hai tấm bia đá chỉ mô phỏng sinh mệnh, đây chỉ là sơ bộ, muốn hình thành tính mạng chính thức còn cần thêm thủ đoạn, thành lập ma sơn khổng lồ mới có thể. Ma quật này quá nhỏ, không cách nào hình thành Tiếp Dẫn Thiên Ma Đại Trận.

Vấn đề là mười tám thiên ma trong tay sa di là như thế nào?

Tô Kính không cách nào đi thẩm vấn thiên ma, thiên ma không cách nào mê hoặc Tô Kính, Tô Kính cũng không có biện pháp cưỡng đoạt trí nhớ của thiên ma.

Thiên ma vốn vô hình vô tướng, tồn tại trong vũ trụ thần bí, có thể sinh ra cảm ứng với thiên ma cường đại. Một khi thiên ma vượt giới mà đến sẽ đoạt xá sinh linh, hóa thành tồn tại hữu hình, tuy hung mãnh nhưng Tô Kính không sợ.

Cho dù thẩm vấn thiên ma cũng không thể hỏi ra vấn đề gì. Thiên ma không sợ cực hình, linh hồn khác với bản chất vũ trụ hiện tại, không sợ tra tấn. Danh lợi đối với thiên ma mà nói cũng không có ý nghĩa. Cái gì chí thiên ma cũng không sợ sinh tử, bởi vì tại thế giới này không có khả năng triệt để giết thiên ma, thiên ma chết tại thế giới này sẽ phục sinh tại thế giới khác.

Ma quật cực lớn, Tô Kính tính toán bảy mươi hai tấm bia đá, hắn bước đi chậm rãi, thời gian trôi qua Tô Kính bỗng mới thả lực lượng Bạch Hổ nguyên thai ra ngoài đạt đến mức tận cùng, một đầu Bạch Hổ xuất hiện sau lưng hắn, bộ lông giống như chân thật, nếu như không phải cái đuôi của nó lay động, tàn ảnh còn mang theo năng lượng quang điểm cho dù cường giả Kim Đan cũng không nhìn ra Bạch Hổ này có gì khác biệt.