Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1393: Kỹ năng vô hạn



Bảy mười hai tấm bia đá có thiên ma văn minh. Mặc dù chỉ là trụ cột, đối với chúng sinh ấn của Tô Kính mà nói cũng là đại bổ vật. Tô Kính toàn lực thúc dục Bạch Hổ nguyên thai, hắn thả binh gia thất bảo, binh gia thất bảo tỏa ra hào quang chói mắt bao phủ tấm bia đá, thiên ma văn trên tấm bia đá lúc này bay vào trong chúng sinh ấn.

Tô Kính làm như vậy xem như triệt để đoạn tuyệt khả năng thiên ma xâm lấn. Chúng sinh ấn hấp thu cực nhanh nhưng Tô Kính cần tới ba canh giờ mới có thể hấp thu sạch sẽ bảy mươi hai tấm bia đá. Không chỉ chúng sinh ấn tăng lên, tất cả binh gia thất bảo cũng hấp thu lớn mạnh.

Không gian lay động, Tô Kính nghe được tiếng kêu ken két, trong thân thể hắn Long Hổ Kim Đan vỡ ra, sau đó nát bấy. Long Hổ Kim Đan nát bấy liền dọc theo huyết mạch lan khắp toàn thân, triệt để tan rã trong thân thể của hắn.

Sau đó đan điền khí hải xuất hiện Bạch Hổ vương tọa.

Bạch Hổ vương tọa vẫn chỉ là hư ảnh, Tô Kính cảm giác đan điền khí hải sắp nổ tung, lực lượng cường đại tới mức thân thể của hắn không chống đỡ nổi, lúc này đã có dấu hiệu sụp đổ, thân thể hắn không ngừng hấp thu lực lượng Long Hổ Kim Đan.

Oanh!

Trong Đan Điền, trong hư vô xuất hiện giao long vờn quanh Bạch Hổ vương tọa, hóa thành long xà đan lơ lửng phía trên Bạch Hổ vương tọa.

Lúc này trên Bạch Hổ vương tọa có hào quang sinh ra, hào quang bành trướng nhanh chóng. Trong nháy mắt hóa thành hình tượng Tô Kính, toàn thân cao tới ba trượng, hình tượng này ngồi trên Bạch Hổ vương tọa.

Bạch Hổ vương tọa bộc phát lực lượng mạnh mẽ gia tốc rót lực lượng cho Tô Kính, từ đó hình thành cân đối trong người hắn.

Tô Kính kinh ngạc, đây là Nguyên Anh!

Thời điểm Cơ Vô Song tu thành Nguyên Anh, khi đó Tô Kính còn cẩn thận nghiên cứu qua, Kim Đan nghiền nát hóa thành Nguyên Anh.

Kim Đan của mình tan vỡ và bị thân thể hấp tuhu, sau đó đản sinh long xà đan trong hư vô, Nguyên Anh cũng biến hóa trong hư vô ra ngoài, đã xảy ra chuyện gì?

Nguyên Anh của Cơ Vô Song chỉ lớn cỡ nắm tay, Nguyên Anh của mình cao ba trượng, lực lượng cường đại không biết bao nhiêu lần.

Tuy đan điền khí hải mở rộng, thân thể được cải tạo, trong đan điền khí hải có Bạch Hổ vương tọa, long xà đan và Nguyên Anh, cả ba hình thành cân đối vi diệu. Sự cân bằng này còn hoàn mỹ hơn cả Long Hổ Kim Đan.

Lại cảm thụ thế giới này một chút, Tô Kính cảm thấy chính mình cách thành tiên không xa, thậm chí đã có được một tia lực lượng tiên nhân, lột xác như thế hợp tình lý.

Tô Kính hít sâu một hơi và thổi ra, một hơi này thổi nát bảy mươi hai tấm bia đá thành tro bụi

Một đám lôi quang xuất hiện, trong lục đạo thần binh giám bắn lôi quang ngưng tụ mà không biến mất, Tô Kính vẫy tay một cái, lôi quang bay về và bị hắn nắm trong tay, cảm giác lạnh buốt, chết lặng và thâm thúy, năng lực khống chế lôi quang và lực sát thương đã vượt qua đạo thuật nguyên bản.

Lục đạo vũ khí trên người, mỗi một mảnh giáp diệp sinh ra rung động, sau nửa ngày mới an tĩnh lại. Bộ chiến giáp này còn chưa tấn thăng làm tiên khí, lực lượng và cảnh giới của Tô Kính hiện tại hơi chưa đủ, trừ phi có đại cơ duyên, gia nhập nhiều tài liệu hơn nữa mới có thể tiến giai bộ khôi giáp này.

Ánh mắt Tô Kính nhìn ra xa xa, ma quật còn có vô số ma tượng, những ma ảnh này không có người cầu nguyện tự nhiên cũng không có lực lượng thần diệu, nhìn chất liệu có thể dùng luyện thành đạo khí.

Tô Kính vừa bước đi đã là thần thông Súc Địa Thành Thốn, sau đó hắn đánh một quyền vào ma tượng, ma tượng nổ tung, mảnh vỡ lớn như móng tay. Tô Kính gật đầu, lực lượng thân thể đạt tới cực hạn binh gia, lực lượng thân thể đã cao nhất trong nhân gian, không thể lại tăng lên.

Lực lượng của binh gia có thể dùng một từ để hình dung, hiện tại xem ra mình có phần không tin những gì ghi trên sách. Có năng lực hoài nghi là tốt nhưng nếu hoài nghi như thế sẽ làm bản thân mình mất đi phương hướng.

Lực lượng thân thể binh gia đạt tới cực hạn, có thể tay không tấc sắt đánh nát đạo khí, đây là trước khi thành thần.

Nếu như thành thần chẳng phải đánh nát cả tiên khí?

Chính mình súc tích lực lượng bộc phát một quyền, một quyền này ẩn chứa tám thành lực lượng của hắn, chiến đấu bình thường, tốc độ ánh sáng cũng khó phát huy lực lượng lớn nhất, chỉ cần một kích bộc phát tám thành lực lượng của mình cũng đủ để phá hư đạo khí. Nếu có thể triệt để bộc phát, sử dụng mười thành lực lượng, cho dù tuyệt phẩm đạo khí cũng không chịu nổi.

Tô Kính cất tiếng cười to, trong lục đạo thần binh giám phóng thích đạo thuật phô thiên cái địa, bắt đầu phá hủy ma quật. Ma quật như thế không thể có một tòa trong Phật quốc, chỉ cần mình nắm giữ hạch tâm Phật quốc, có thể một tìm ra và tiến hành phá hủy.

Tất cả ma quật đều phá hủy, hấp thu thiên ma bia trong ma quật, khi đó binh gia thất bảo sẽ tiểu thành, Bạch Hổ vương tọa càng ngưng thực, lực lượng thân thể của mình sẽ tăng cường.

Trong đan điền khí hải, Nguyên Anh đang hấp thu thiên địa nguyên khí, không câu nệ thế giới gì, nguyên khí là thứ gì, bị Nguyên Anh hút vào đều hóa thành chân khí tồn trữ trong người Tô Kính.

Một bộ phận tiến vào Bạch Hổ vương tọa, một bộ phận tiến vào long xà đan.

Tô Kính may mắn, nếu mình không hấp thu lực lượng của thiên ma bia toái Long Hổ Kim Đan, muốn tiến giai lần nữa không biết chờ tới khi nào.

Cho dù thu hoạch trong Tịch Diệt Phật quốc dừng ở đây cũng đáng giá.

Chỉ cần đám người Tô Mộ không xảy ra chuyện gì là tốt rồi.

Ma quật to lớn bị đạo thuật của Tô Kính đánh nát ngay sau đó, độ thuần thuật của Tô Kính tăng lớn, trong đạo thuật có xen lẫn binh gia thần thuật, cuối cùng thần thuật và đạo thuật lại đạt thành cân đối vi diệu, cũng không phải nói hai chủng kỹ năng phóng thích số lượng như nhau, mà là dính liền không còn cảm giác cứng nhắc.

Dường như mình tu luyện thành kỹ năng của riêng mình.

Tô Kính thả người nhảy lên, song đao trong tay gia nhập công kích, ánh đao vặn vẹo bất định bay đi mấy trăm trượng, ma quật có lớn cũng là vật vô chủ, bị Tô Kính bạo lực phá hư nhiều giờ mới bình định hoàn toàn, rốt cuộc không nhìn ra bộ dạng ban đầu.

Tô Kính biết rõ đây là năng lực chiến trường cực hạn của binh gia và đạo môn, nếu như mình dùng thủ đoạn này trên chiến trường, căn bản không kẻ nào là địch với mình.

Cho nên mình không cần phải tham gia chiến đấu nhân gian. Một khi gặp được cường địch, chỉ cần mình đứng ra quyết chiến với cường giả là được, nếu không chính mình động thủ có thể nhẹ nhõm tiêu diệt một chi tinh nhuệ.