Honkai Star Rail: Các Vì Sao Nơi Vũ Trụ

Chương 2: Xuyên không rồi!?



"Ahhh! Chạy...chạy mau!!!"

Những tiếng la hét chất chứa sự hoảng loạn, sợ hãi và nhiều tiếng bước chân vang lên dồn dập không dứt.

Thậm chí có những tiếng kim loại vang lên một thứ âm thanh sắc bén và lạnh lẽo từ thứ gì đó.

Nghe được mấy tiếng động này, trong một căn phòng, Lâm lờ mờ mở mắt trên một cái giường.

Êm ái đấy, nhưng bản thân cậu cảm thấy có gì đó là lạ. Để rồi khi tỉnh lại hoàn toàn, Lâm hốt hoảng ngồi bật dậy ngơ ngác nhìn ngó xung quanh của một căn phòng kì lạ.

Lâm: "Cái quái gì đây, rốt cuộc...đây là chỗ nào?"

Cậu nhớ là đang nằm ngủ trong phòng của mình mà, sao giờ đây...lại xuất hiện ở trong một căn phòng tràn đầy những thiết bị dụng cụ hiện đại vậy?

Lâm kiểm tra lại thân thể của mình, thấy không bị gì thì thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm.

May mà còn nguyên vẹn, không bị mất bộ phận nào hết...

Rầm...rầm...!

Đột nhiên, ở ngoài cửa phòng như thể có kẻ nào đó đang đập nhằm để tiến vào trong. Mặc dù không biết chuyện gì nhưng linh cảm mắc bảo là Lâm là phải mau trốn.

Nên không một chút chậm trễ, cậu mau chóng chui xuống gầm giường ẩn núp.

Vừa ẩn núp xong thì cũng là lúc cánh cửa phòng bị thứ gì đó đạp bay vào trong, rồi có một thứ sắc thép cùng với hai thanh đao tiến vào.

Bên dưới gầm giường, Lâm toát mồ hôi hột im lặng không phát ra một tiếng động. Cậu còn chú ý hai chân của hắn ta trông rất quen thuộc nữa.

Lâm: "(Đôi chân đó...hình như là mình thấy ở đâu rồi thì phải)"

Thứ bí ẩn kia đi lòng vòng quanh căn phòng kiểm tra không thấy sinh vật sống nào thì xoay người bước ra khỏi căn phòng.

Hắn vừa rời đi thì cũng là lúc Lâm chui ra, rồi sau đó cậu nhấc đôi chân trần rón rén tới mép cửa và ló đầu ra xem thử thứ bí ẩn kia đi xa chưa.

Bên ngoài vô cùng bữa bộn, chắc chắn thứ bí ẩn đó và những người ở đây đã chóng trả quyết liệt dữ lắm.

Nhưng khi nhìn rõ bóng lưng của thứ bí ẩn đang dần đi xa kia, Lâm mở to mắt tràn đầy bất ngờ.

Lâm: "(Thứ...thứ đó là...Kẻ C·ướp Đoạt của Quân Đoàn Phản Vật Chất trong HSR mà!)"

Bộ...không lẽ cậu đã xuyên không vào trong con game sao, nhưng bằng cách nào!?

Cậu nhớ bản thân có bị t·ai n·ạn giao thông hay là bị thần lỡ g·iết đâu nhỉ, sao mà xuyên không được cơ chứ.

Chờ đã...không lẽ cậu chơi game đêm khuya nên đã vô tình xuyên không vào đây? Nếu là như vậy thật thì cũng quá là ảo tung chảo rồi!



Đúng là chuyện tâm linh không đùa được mà.

Leng keng...!

Một miếng sắt ở trên trần rơi xuống cạnh Lâm vang lên một tiếng rõ to, vì lo lắng trong lòng nên cậu đã giật mình vô thức hét lên làm cho Kẻ C·ướp Đoạt phải dừng bước và xoay người lại nhìn.

Lâm: "C·hết rồi...!"

Thấy hắn ta đã phát hiện, Lâm không một chút động tác thừa mà quay người chạy thụt mạng.

Thấy vậy, Kẻ C·ướp Đoạt với hai thanh đao trên tay nhanh chóng đuổi theo.

Liếc nhìn ra sau thấy hắn ta đang đuổi theo, Lâm không khỏi có chút tức giận.

Sao mà cậu xui quá vậy...!

Lâm cắn chặt răng, tăng tốc thêm. Trước sự rộng lớn của Trạm Không Gian, mặc dù cậu không biết bản thân đang chạy đi đâu nhưng thà chạy còn hơn là bị bỏ mạng ngay tại đây.

Chạy khoảng 2 phút thì sức lực Lâm đã bắt đầu cạn kiệt dần, cậu thở không ra hơi. Suốt quãng đường bỏ chạy, cậu không thấy một ai để mà kêu giúp đỡ cả.

Còn về Kẻ C·ướp Đoạt kia thì chẳng có dấu hiệu gì cho thấy là hắn mệt cả.

Lâm cua qua bên phải, tưởng đâu sẽ có đường chạy nhưng tiếc thay đây là ngõ cụt.

Lâm: "Moá nó, sao lại là ngõ cụt cơ chứ...!"

Bộp...bộp...

Nghe tiếng bước chân vang lên ở phía sau, Lâm toát mồ hôi nhễ nhại, nuốt nước bọt một cái quay người lại đối diện với hắn.

Kẻ C·ướp Đoạt từng bước tiến lại gần cậu cùng với hai thanh đao sắc nhọn ở trên tay.

Lâm thầm chậc miệng một cái: "(Không lẽ...mình phải bỏ mạng ngay tại đây sao...?)"

«Thấy chủ nhân đang đối diện với nguy hiểm đến tính mạng, ngài có muốn mở hộp quà tân thủ không?»

Đúng vào lúc này, một giọng nói máy móc ái nam ái nữ vang lên trong đầu Lâm làm cho cậu sửng cả người.

Nhưng một lát sau Lâm hoàn hồn lại: "Mở hộp quà tân thủ ra!"

Tình cảnh hiện tại nó không cho phép Lâm lơ là nên cậu đã vội mở miệng đáp lại yêu cầu của hệ thống.

«Đã xác nhận yêu cầu»

«Ngài nhận được Desert Eagle và một lần tùy chọn sức mạnh»



Một cây súng lục Desert Eagle xuất hiện trong lòng bàn tay Lâm.

Cậu nhanh chóng chỉa về phía Kẻ C·ướp Đoạt, lên tiếng hâm doạ: "Ngươi đứng lại cho ta, nếu không...ta nổ súng thật đó!"

Trước lời đó của Lâm, Kẻ C·ướp Đoạt hắn như thể không nghe mà vẫn cứ tiếp tục tiến tới. Để rồi sau đó hắn dậm chân xuống đất phóng về phía cậu.

Lâm: "Là ngươi ép ta đó!"

Lâm hét lên rồi bóp cò, một viên đạn bay ra khỏi nòng súng và xuyên qua đầu của Kẻ C·ướp Đoạt làm cho hắn ta tan biến vào trong hư vô.

Tuy đã qua cửa tử nhưng nó không làm cho Lâm vui là bao nhiêu, cậu ngồi bệt xuống đất và nhìn vào hai bàn tay đang run rẩy của mình.

Với một con người sống ở một thế giới hòa bình như Lâm thì việc chính tay g·iết c·hết một kẻ tuy không phải là con người vẫn đem lại cho cậu một cảm giác tội lỗi ẩn hiện trong thâm tâm.

Nhưng Lâm nghĩ lại thì...đây là chính hắn đã ép cậu, cậu chỉ phòng vệ chính đáng mà thôi, nếu mà ai đó đặt vào tình cảnh giống cậu thì cũng sẽ hành động như vậy mà thôi.

«Ngài tiêu diệt Kẻ C·ướp Đoạt thành công, nhận được 10 Exp»

Lâm hít một hơi thật sâu rồi thở ra để lấy lại bình tĩnh, rồi hỏi hệ thống: "Mi có công dụng như nào?"

«Tôi hiện tại có hai công dụng. Một là ngài thông qua g·iết quái để nhận điểm XP để lên cấp thăng tiến sức mạnh, hai là Cửa Hàng»

«Chức năng của Cửa Hàng là để ngài sử dụng Ngọc Ánh Sao mua các vật phẩm ở trong đó. Về cách thức nhận Ngọc Ánh Sao thì phải lên Lv để nhận»

«Còn vài chức năng khác nữa như [Tinh Hồn] [Skill] [Di Vật] và [Vết Tích] nhưng các chức năng này sẽ mở sau khi ngài thăng cắp lên một Lv nhất định nào đó»

Lâm: "Vậy... ngươi có thể đưa ta quay lại với thế giới cũ của ta có được không?"

Cái này ai muốn chơi thì chơi đi, cậu muốn trở về nhà!

«Xin lỗi tôi không thể, nếu ngài muốn quay về với thế giới của mình thì bắt buộc ngài phải dựa vào chính bản thân mình rồi»

Nghe lời đó của hệ thống, chỉ làm cho Lâm bất lực thở dài một hơi, cho dù cậu rất tức giận nhưng giờ tức giận thì có tác dụng cái quái gì đâu.

Lâm cắn răng, mặt đầy nhắn nhó: "(Đáng ghét thật đó...!)"

Đang yên đang lành thì tại sao số phận mang tên Xuyên Không lại ập lên người cậu cơ chứ, cậu nhớ bản thân ăn ở tốt lắm mà!

«Ngài có muốn mở ra bảng trạng thái để kiểm tra không ạ?»

Lâm hít một hơi thật sâu rồi thở ra để điều hòa cảm xúc, khẽ nói: "Mở ra..."



Dứt lời thì ngay lập tức có một bảng thông tin nhỏ xuất hiện ra trước mặt Lâm.

__________

Tên: Nguyễn Lâm

Nguyên Tố Bí Ẩn(?)

Lv 1 (10/200 Exp)

Tấn Công: 54

Phòng Thủ: 55

Tốc độ: 100

Tỷ Lệ Bạo Kích: 5%

Sát Thương Bạo Kích: 45%

Vật Phẩm: Súng Lục Desert Eagle và một lần tùy chọn sức mạnh

Nón Ánh Sao: Chưa có

Di Vật: Chưa có

Ngọc Ánh Sao: 0

__________

Thấy thông tin của bản thân làm cho Lâm thất vọng đỡ lấy trán, cái này có phải thấp tới mức đáng thương rồi không...?

Nếu Lâm nhớ không lầm thì chỉ số t·ấn c·ông và phòng thủ ở Lv đầu của Nhà Khai Phá, March 7th và Dan Heng là khoảng 70-80, còn sát thương bạo kích là 50%. Nhưng riêng chỉ số của cậu thì...chịu rồi!

Thậm chí cái Nguyên Tố Bí Ẩn kia là cái quái gì thế...

Lâm cũng không muốn hỏi gì thêm với hệ thống nữa mà rời sự chú ý của mình vào cái vật phẩm còn lại.

Lâm: "Hệ thống, sử dụng một lần tùy chọn sức mạnh"

«Vâng»

Bảng thông tin đóng lại, thay thế bằng một màn hình xanh khá lớn.

Bên trong màn hình gồm có các Nguyên Tố như: Hoả, Phong, Lôi, Băng, Vật Lý, Lượng Tử và Số Ảo.

Còn dòng bên dưới dòng hệ thì là dòng Vận Mệnh, bao gồm: Hủy Diệt, Săn Bắn, Tri Thức, Hoà Hợp, Bảo Hộ, Hư Vô và Trù Phú.

Nhìn chằm chằm vào màn hình, Lâm không ngừng suy nghĩ, dù gì đây sẽ là sức mạnh đồng hành cùng cậu nên bắt buộc phải suy nghĩ cho thật kĩ mới quyết định được.

Một hồi lâu sau như đã có đáp án cho mình, Lâm nhẹ giọng nói với hệ thống: "Hệ thống, tôi chọn..."