Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh

Chương 236



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Thẩm An Nhiên đứng trước cửa cục dân chính, trong mắt lộ ý cười nhìn về phía Lệ Đình Phong.

“Rốt cuộc tôi cũng được tự do rồi” Lời của Thẩm An Nhiên theo gió bay vào tai anh: “Lệ Đình Phong, cho đến bây giờ tôi cũng không nợ anh cái gì”
Đúng vậy, Thẩm An Nhiên đến giờ vẫn chưa nợ anh cái gì, cho dù là có nợ thì cô cũng đã trả hết từ lâu rồi, ngược lại là anh làm chim khách chiếm tổ còn lợi dụng tình yêu của cô không kiêng nể gì.

Lệ Đình Phong tựa như trong nháy mắt lại thấy lại Thẩm An Nhiên tự tin của sáu năm trước, điều duy nhất không mưa đúng chính là, lúc đó anh biết Thẩm An Nhiên rất tươi tắn xinh đẹp, toàn thân tràn đây sức sống.


Mà bây giờ… trên người cô toàn là vết thương.

Giờ khắc này, đột nhiên Lệ Đình Phong cảm thấy bọn họ cách nhau rất xa, như thể cả đời này anh không thể nào đi đến chỗ của cô được.

Dự báo thời tiết phát tin tức, nhắc nhở rằng có mưa nên nhớ mang ô, nhưng bọn họ đều không mang theo.

Hai người cùng nhau đi dưới, Lệ Đình Phong dùng sức nắm chặt giấy chứng nhận ly hôn trong tay nhìn Thẩm An Nhiên chỉ cách xa anh một bước.

Anh giơ tay nắm vào không khí, nước mưa lọt vào lòng bàn tay, anh không nắm được gió mưa, cũng không nắm được Thẩm An Nhiên.

Con diều Thẩm An Nhiên mà anh nắm trong tay rốt cuộc cũng đứt dây bay về nơi xa.


Có lẽ là cô rất hận anh nhỉ? Bởi vì chính tay anh đã phá hủy hy vọng của cô, mai táng tất cả ấm áp của cô.

“Nếu tôi không thể trở về, Lệ Đình Phong, tôi hy vọng anh không làm khó nhà họ Thẩm, phí phụng dưỡng anh cho tôi tôi phải quyên góp toàn bộ” Thẩm An Nhiên nhẹ nhàng nói, coi như đây là di ngôn.

Lệ Đình Phong không đáp lại cô.


Đối phương bảo Thẩm An Nhiên một mình đến một nơi trước, trên vòng cổ có nhắc nhở, đợi đến nơi sẽ báo cho Thẩm An Nhiên Hạ Minh Nguyệt đang ở nơi nào.

Lệ Đình Phong không dám lơ là, nhưng anh cũng không có cách nào đàm phán với đối phương, một khắc khi đối phương bắt được Hạ Minh Nguyệt đã uy hiếp anh, anh không dám đánh cuộc nên chỉ có thể đi theo tiết tấu của đối phương, sau đó để cấp dưới nhanh chóng điều tra, tìm kiếm tung tích.


Thẩm An Nhiên nhìn vào hai rương vàng lớn, đây là ba tỷ, bây giờ có mười sáu thùng tiền lớn như vậy mang danh nghĩa của cô.

Ai không yêu tiền? Nhưng đó là đều là những bông hoa không tồn tại.

Hai cái thùng lớn bị ném vào thùng xe, cô đang định lên xe thì Lệ Đình Phong ở phía sau đột nhiên gọi cô lại.

“Thẩm An Nhiên, hãy tin tưởng anh, anh sẽ cứu em ra” Sở dĩ Lệ Đình Phong có thể chắc chắn như vậy là vì hôm qua khi nói chuyện điện thoại, người nọ nói rằng chắc chắn Trần Hâm Bằng không muốn bắt cóc Thẩm An Nhiên.

Thẩm An Nhiên nhìn dưới chân một chút, cũng không quay đầu lại ngồi lên xe: “Lệ Đình Phong, không bao giờ gặp lại nữa”.