Lâm Thâm Thâm khẳng định sẽ không làm khó một đứa bé, cho nên rất dễ nói chuyện, nhanh chóng đồng ý.
Mặc dù Bạc Duệ vẫn là một đứa bé, thế nhưng đã có thể nhận ra được cảm xúc của người từ trong giọng nói của người lớn, cậu nghe thấy Lâm Thâm Thâm không hề tức giận, ngược lại còn rất bao dung, tâm tình lập tức trở nên vô cùng tốt đẹp, thu dọn đồ đạc, cùng Tịch Giản Cận trở về thành phố X.
Cuối tuần này Lâm Thâm Thâm cũng không có chuyện gì, chuyện duy nhất là cùng Bạc Duệ đi xem phim, hiện tại Bạc Duệ có việc không thể đi xem phim được, Lâm Thâm Thâm hoàn toàn không còn việc gì.
Đầu tiên là nằm trên giường, nghĩ tới việc xem phim với Bạc Duệ, lúc này Lâm Thâm Thâm mới phát hiện mình chưa từng đi đến rạp chiếu phim xem phim với bất kỳ ai, lần đầu tiên đi hẹn hò xem phim trong cuộc đời lại là với một em bé năm tuổi còn chưa dứt mùi sữa, Lâm Thâm Thâm không nhịn được cong môi nở nụ cười.
Sau đó tâm tình quen thuộc đó bắt đầu lan tràn trong lòng, dường như cô có rất nhiều điều đặc biệt với đứa vé Bạc Duệ này....
Lâm Thâm Thâm giơ tay lên, nhẹ nhàng sờ lên bụng của mình, nghĩ đến đứa bé mình đã từng sinh ra, bây giờ sẽ có dáng vẻ gì, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Lâm trong đầu Thâm Thâm nghĩ đến dáng vẻ của mình, liền biến thành Bạc Duệ rúc vào trong ngực của mình, khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng gọi "Chị Thâm Thâm" với mình.
Lâm Thâm Thâm nhắm mắt lại, dùng khoảng thời gian dài để ổn định lại tâm trạng, mới để cho cảm xúc của mình bình tĩnh lại do một đứa bé chưa từng gặp mặt, rồi vươn tay tùy ý cầm lấy lịch ngày trên bàn, mở ra, nhìn lịch trình mấy ngày nay.
Ngoại trừ thứ hai đi xí nghiệp Lâm thị ra, thì là thứ Năm tới chính là tiệc sinh nhật hai mươi tuổi của Lâm Viễn Ái.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ chớp mắt, em trai năm đó đi vệ sinh cũng còn cần cô bế đi, bây giờ đã trưởng thành.
Đáy lòng Lâm Thâm Thâm cảm thán một chút, nhìn về phía sau, sau đó tâm tình bỗng xuống hơi thấp.
Một tuần sau sinh nhật của Lâm Viễn Ái, chính là sinh nhật của cô, từ sau tiệc trưởng thành năm mười tám tuổi, sinh nhật của cô đã không còn là ngày kỷ niệm cô mong đợi nữa, ngược lại biến thành ngày cúng tế khó quên, ngày giỗ của cha mẹ cô.
Lâm Thâm Thâm nhìn chằm chằm lịch bàn một hồi, rồi ném lịch sang một bên, ngồi dậy, nhìn thấy ánh nắng tươi sáng ngoài cửa sổ, dù mùa thu đến, song vẫn rất ấm áp, Lâm Thâm Thâm nghĩ ngợi, liền bò dậy từ trên giường, sửa soạn bản thân, chuẩn bị đi ra ngoài, chọn quà sinh nhật cho Lâm Viễn Ái.
...
Khi con người thật sự có chuyện để bận rộn, thời gian trôi qua rất nhanh, thứ hai Lâm Thâm Thâm và Cẩm Dương cùng nhau đi xí nghiệp Lâm thị nhận chức, Lâm Thâm Thâm chính thức trở thành giám đốc ban A bộ phận nghiệp vụ của xí nghiệp Lâm thị, mà Cẩm Dương là phó giám đốc ban A.
Mà Lục Tương Nghi đã từng ôm đồm chức giám đốc bộ phận nghiệp vụ xí nghiệp Lâm thị, biến thành giám đốc ban B của bộ phận nghiệp vụ xí nghiệp Lâm thị.
Ngày đầu tiên vào xí nghiệp Lâm thị, thật ra cũng không có quá nhiều công việc có tính thực chất, những ngày tiếp theo của Lâm Thâm Thâm và Cẩm Dương phần lớn là dưới sự dẫn dắt của Lâm lão phu nhân, gặp mặt các giám đốc trong công ty một lần.
Hôm nay Lâm Thâm Thâm tới công ty, cố ý mặc bộ đồ chức nghiệp nghiêm túc nhưng không mất ưu nhã màu trắng, mái tóc búi cao sau gáy, nhìn tài trí lại hào phóng, trẻ trung xinh đẹp, đứng bên cạnh Lâm lão phu nhân...