Ôm Emma, Trâu Lượng mất hơn một tiếng mới có thể kể lại mọi chuyện xảy ra một lượt. Emma đã nằm mơ một giấc rất dài, vừa tỉnh giấc đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Emma cũng vô cùng cảm khái nhưng trong lòng cũng tràn ngập vui sướng, mặc dù người đàn ông của nàng không nói gì nhưng tất cả những điều này đều cho thấy tình nghĩa của hắn.
Emma hôn Trâu Lượng một cái, làm cho âm thanh đang cuồn cuộn không dứt của Trâu thần côn lập tức ngừng lại, cắt đứt sự hưng phấn của hắn.
Đây là tiểu nữ nô lại khiêu khích trắng trợn!
Trâu Lượng phản kích bằng một nụ hôn sâu cực kì dài, bàn tay vô thức vuốt ve cặp mông làm cho hắn yêu thích không buông tay của Emma. Thời gian này Trâu Lượng vẫn giống như một nhà sư khổ hạnh, vừa được Emma hôn hắn đã bị hình dáng động lòng người của Emma đốt cháy.
Đương nhiên cảm nhận được khát vọng mãnh liệt của Arthur, "Chủ nhân, thời gian này để ngài khổ sở như vậy đều là lỗi của Emma, mong ngài tận tình trừng phạt!"
Nói rồi giãy dụa mông một chút, Trâu Lượng cảm giác mình sắp bốc cháy, có điều hắn vẫn mạnh mẽ khắc chế, dù sao thì Emma vừa mới thức tỉnh, không biết thân thể nàng có chịu được hay không.
Vừa nhìn Emma đã biết Trâu Lượng lo lắng, nàng lặng lẽ áp sát bên tai Trâu Lượng, "Chủ nhân, ta cảm giác cực kì tốt, ngài chỉ cần hơi nhẹ một chút..."
Trâu thần côn cảm thấy đầu óc ong ong, xong rồi, thế này thì ai mà chịu được cơ chứ?
Trong tiếng thét kinh hãi của Emma, Trâu thần côn đạn đã lên nòng không thể không bắn, có điều hắn biết Emma còn không chịu được cuồng phong bão táp nên chỉ có thể dịu dàng.
Xa cách còn hơn tân hôn, hơn nữa tình cảm của hai người cũng đã thăng hoa sau trận chiến thành Doran, có thể nói tình yêu thực sự bắt đầu tại thành Doran.
Bây giờ lại một lần đi tới thành Doran, mà Emma cũng đã tỉnh lại, hết thảy đều tốt đẹp như vậy.
Trâu Lượng nhẹ nhàng tiến vào, Emma hơi nhíu mày nhưng vẫn cắn răng, bộ dáng đó đúng là làm cho Trâu Lượng vô cùng yêu thương, động tác càng dịu dàng, càng nhẹ nhàng, vẻ mặt Emma mới giãn ra một chút.
Tình cảm khắc sâu, khi cảm xúc hóa thành dịu dàng thì hết thảy lại càng tốt đẹp, Trâu Lượng cảm thấy mình lại biến thành gã nam sinh không hiểu gì kia, hắn chậm rãi, Emma dần dần thích ứng. Truyện được copy tại Truyện FULL
Trâu Lượng có thể cảm thấy của thay đổi của thân thể Emma, mà hắn rốt cục cũng không nhịn được bắt đầu tận tình xâm nhập hưởng thụ Emma. Trên mặt Emma cũng đỏ ửng, dù sao thì thân thể nàng vẫn hơi suy yếu, chẳng bao lâu đã cảm thấy sóng triều tràn đến, cả người nàng run rẩy.
Emma nhắm mắt lại thở dốc kịch liệt, Trâu Lượng cười cười, hắn chuẩn bị rời khỏi. Nên nhẫn nhịn vẫn phải nhẫn nhịn, còn nhiều thời gian mà.
Nhưng lúc này Trâu Lượng cảm thấy hơi lạnh, Emma mở to mắt, mái tóc từ màu vàng biến trở về trắng như tuyết.
Bà nội Bear, thế này là thế nào?
Ánh mắt lạnh như băng ngàn năm nhìn Trâu Lượng chằm chằm, Trâu thần côn như đã đóng băng.
Tuyết nữ!
Vậy mà Tuyết nữ xuất hiện đúng thời điểm mấu chốt, mẹ nó...
Trâu Lượng kêu thảm trong lòng, Tuyết nữ cảm thấy thân thể cực kì khác thường, nàng co lại theo bản năng làm cho Trâu Lượng không nhịn được rên rỉ, nhìn ánh mắt nghi hoặc và kì quái của Tuyết nữ, rốt cục Trâu Lượng bùng nổ...
Bầu không khí cực kì khó xử, Trâu Lượng có cảm giác muốn đập đầu vào tường, đây là số mệnh trêu ngươi sao?
Từ lúc rời nhau đến khi mặc quần áo cả căn phòng đều cực kì yên tĩnh.
Ầm...
Một cơn sóng băng tràn tới, Trâu thần côn vừa mặc quần áo trực tiếp bị đánh bay ra ngoài mắc trên ngọn cây cách đó mấy chục mét... Trăng hôm nay tròn thế...
Gặp việc vui, tinh thần của Trâu thần côn cũng thoải mái, dù sao thì linh hồn Emma cũng đã hồi phục, mặc dù Tuyết nữ vẫn chiếm đại đa số thời gian nhưng suy cho cùng thì Emma cũng đã tỉnh. Dần dần Emma nhất định sẽ đoạt lại quyền khống chế thân thể. Nói thẳng, đối với chuyện hôm qua trong lòng Trâu Lượng vẫn cảm thấy vô cùng kích thích, chỉ có điều sự kích thích này quá nguy hiểm.
Cả thành Doran và hai thị trấn đều đang xây dựng sục sôi ngất trời, toàn bộ số tiền tịch biên tứ đại gia tộc được đưa vào xây dựng, đại khái cũng chỉ có Trâu Lượng mới làm như vậy. Tầm mắt Trâu Lượng nhìn rất xa, hắn còn phải nghĩ cách mua một ít chiến mã tốt, tái thiết kị sĩ đoàn. Không thành lập kị sĩ đoàn thì chỉ có thể phòng ngự, mà phòng ngự không phải phong cách của Trâu Lượng, phòng ngự tốt nhất chính là tấn công.
Có điều vẫn phải làm từng bước, Avril cũng đã đi liên hệ rồi.
Phủ thành chủ có chuyện gì chắc chắn đều không thể giấu được mọi người. Mọi người đều biết thành chủ Arthur chính là anh hùng cái thế, nhưng bây giờ mọi người cũng biết phu nhân thành chủ còn hung mãnh hơn, ngay cả thành chủ đại nhân cũng phải nhường ba phần.
Luyện tập sớm là giai đoạn đầu tiên, trên luyện binh trường đám người Faure đang thao luyện lính mới, tiếng ca lanh lảnh của tế ti chiến ca làm cho việc luyện tập không còn buồn tẻ mà tràn ngập cảm xúc.
Lúc Trâu Lượng đến, sân huấn luyện đang sục sôi ngất trời, tính cách của Faure khi luyện binh chắc chắn sẽ không yên tĩnh. Hắn làm đầu tiên, Quark và Tân Đạt tự nhiên không thể tỏ ra yếu kém mà từng người đều biểu diễn tuyệt kĩ để khích lệ chiến sĩ của mình. Trong huấn luyện khuyến khích tỷ thí, chỉ có chiến đấu mới có thể làm cho các chiến sĩ nhanh chóng trưởng thành.
Trâu Lượng có thể cảm thấy chiến ca đang ảnh hưởng đến huấn luyện mà việc huấn luyện của chiến sĩ cũng sẽ ảnh hưởng đến chiến ca của các tế ti, hình thành một loại tuần hoàn lành mạnh. Có thể đoán được trong tương lai không xa dáng dấp quân đoàn của hắn sẽ có thể hình thành.
Nhìn thấy Trâu Lượng tất cả mọi người lấy lại tinh thần, trong số các chiến sĩ này không có mấy người từng thấy Trâu Lượng ra tay, Faure là loại hình chỉ sợ thiên hạ không loạn, vừa nhìn thấy Trâu Lượng đến hắn đã vội vàng kéo tới.
"Các anh em, có muốn mở mang kiến thức xem sức mạnh của đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ Mông Gia chúng ta hay không?"
Faure quát.
"Muốn!"
Trả lời là tiếng gầm đồng thanh, trong đó có không ít đều là người gia nhập vì sùng bái Arthur, nhưng cái gọi là đệ nhất cường giả đến cùng mạnh thế nào?
"Arthur, đóng kịch không bằng bạo lực, hay là ngươi luyện tập cùng chúng ta?"
Gần đây Faure cũng không nhàn rỗi, hắn đang hưởng thụ thành quả của mình từ khi đặc huấn tới nay, mới đây hắn lại có lĩnh ngộ, từ lâu đã ngứa tay muốn đánh một trận với Arthur.
Trâu Lượng cười cười, "Ngươi muốn luyện thế nào?"
"Đấu đơn!"
Faure nói, Trâu Lượng lại sửng sốt, Faure định solo với hắn?
"Chúng ta đấu với mình ngươi!" Faure nói tiếp, Trâu Lượng không nói gì, xem ra hắn vẫn xem thường trình độ vô sỉ của các anh em rồi.
Có điều hôm nay hắn rất vui vẻ, tâm tình thoải mái, "Vậy thì đến đi, các ngươi cùng lên hết!"
Ý của Faure là hắn, Quark, Tân Đạt cùng lên, mà ý của Trâu Lượng là tất cả mọi người ở đây cùng tiến lên.
Hơn một trăm ở đây nghe vậy đều ngẩn người, "Arthur, không phải ngươi nói đùa chứ?" Faure nói.
"Có gì mà đùa với không đùa, nếu các ngươi có thể đánh ngã ta thì hôm nay ta mời mọi người đi nhậu!"
Trâu Lượng nói.
Faure lập tức giơ tay, "Các anh em nghe thấy chưa, thành chủ đại nhân cần mời mọi người đi nhậu, tất cả mang hết sức bình sinh ra. Thành chủ đại nhân chịu đòn tốt lắm, lên nào!"