Hùng Ca Đại Việt

Chương 100: Anh Hùng Sơn Việt



Trấn Mê Linh – Túy Tiên Lâu.

Chừng nửa ngày sau khi Phạm Long trở về Phục Hưng Thôn, thì tin tức cũng được truyền về. lúc này bên trong Túy Tiên Lâu, Võ Tánh cũng đã trở về cùng với Hầu Chính.

Hầu Chính nhận được bổ nhiệm của Sỹ Huy, nên đành phải về Luy Lâu phục mệnh, hắn muốn Võ Tánh đi cùng hắn, nhưng rất tiếc cho hắn sau bao ngày phí công, cuối cùng Võ Tánh cũng không hề có một chút động tâm.

" Võ Tánh đại ca! Phục Hưng thôn truyền lại tin tức! công tử đã trở về, hơn nữa lợi ích lần này không hề ít!" Vương Nhu sau khi tiếp nhận tin tức liền thông báo cho Võ Tánh.

" Công Tử còn muốn huynh tham gia huấn luyện tân binh!" Vương Nhu nói.

" Xí đệ có làm sao không! Bình thường hắn lầm lì ít nói, nhưng hắn đối xử với binh lính vô cùng tốt, đặc biệt là đội thần khuyển!" Võ Tánh có chút lo lắng cho Nguyễn Xí.

" Xí đại ca chỉ bị thương nhẹ, ở đó có Hữu Cảnh Đốc Quân cùng một cao thủ thần bí ở đó! Hẳn là thương thế của Xí đại ca cũng sẽ nhanh chóng tốt thôi. !" Vương Nhu an ủi.

" Chỉ cầu như thế! Nhưng Hữu Cảnh đốc quân là ai! Hơn nữa chuyện cao thủ là như thế nào ?" Võ Tánh bôn ba bên ngoài thời gian hơn hai tháng, thế nên chuyện xảy ra gần đây tin tức vẫn chưa được linh thông.

" Hữu Cảnh Đốc Quân chính là thuộc hạ công tử mới thu nạp gần đây, muội nghe nói người kia chính là chưởng môn Bạch Hổ Sơn Lâm Phái võ công cực kỳ phi phàm, đã là cấp bậc Võ Quân. Hơn nữa dưới thao lược của Công Tử, Hữu Cảnh đã được phong chức Đốc Quân có thể chưởng chấp 3000 quân, dự định nào nữa năm tới chấp chưởng Khúc Dương Thành, mà Hầu Chính sẽ theo Đốc Quân phò tá công việc.

" Ah! Là Khúc Dương Thành!" khi nghe tới Khúc Dương Thành Võ Tánh ngay lập tức kinh hô.

Lần này vận cống phẩm Võ Tanh theo đoàn người đi qua được không ít nơi, đặc biệt là phải đi xuyên qua 3/4 quận của Giao Châu, đi qua nhiều thành trấn, mà nơi mà Võ Tánh ấn tượng sâu sắc nhất chính là Khúc Dương thành cùng các thành trì phụ cận.

Thậm chí có lần ngang qua lãnh thổ của người Mân Việt, Sơn Việt gặp phải một toán cướp cực lớn, lần đó Võ Tánh phải chiến đấu vô cùng vất vả mới có thể hoàn thành tốt công việc.

Cũng như su lần giao chiến đó Võ Tánh cũng kết giao cùng với một cái hảo hữu người Sơn Việt, thống lĩnh một toán nghĩa quân lên tới gần vạn người có địa bàn hoạt động rộng lớn, liên kết với nhiều phú hào, trí thức như Vương Lãng, Ngu Tị, Ngu Phiên, Hứa Cống

Vị tráng sĩ kia là người Sơn Việt nhiều lần đánh nhau với quân Giang Đông cùng thế lực tài phiệt tam công Viên Thuật. thành lập một khu căn cơ tại thung lũng sông Hoài.

Người đó không ai khác chính là một con Mãnh Hổ Giang Đông Nghiêm Bạch Hổ dẫn dắt người Sơn Việt chống lại chủng tộc người Hán tại Giang Đông, Cõi Kê.

Vì khi Vương Nhu nhắc Đến Bạch Hổ Sơn Lâm Phái Nguyễn Hữu Cảnh, đã giúp Võ Tánh gợi nhớ đến vịn bằng hữu giữa đường kia.

Nghiêm Bạch Hổ chính là một hào sảng, khẳng khái, sau khi đấu cùng với Võ Tánh hơn 300 hiệp bất phân thắng bại liền hợp ý muốn liên kết chi giao.

Lần đại chiến đó Võ Tánh mới phát hiện ra mình có rất nhiều sai sót cùng với huynh đệ Nghiêm gia lăn lộn một hồi trì hoãn không ít ngày, rồi mới đến Linh Lăng thành.

Sau đó Vương Nhu tiếp tục kể lại khái quát những sự kiện gần đây cho Võ Tánh nghe.

" Hey! Thật không ngờ ta đi có ba tháng vậy mà nơi này xảy ra nhiều chuyện đến như thế!" Võ Tánh thở dài.

Võ Tánh có thể cảm giác được, càng ngày nhân thủ đi bên cạnh công tử càng nhiều, hắn chỉ là một cái đại võ sư mà thôi, sẽ có ngày hắn sẽ bị lọt ra vòng ngoài.

Kiểm tra tình hình một chút, sau đó Võ Tánh tìm gặp Nguyễn Chích một lát rồi trực tiếp trở về quân doanh phục mệnh, quyết làm theo đúng chỉ thị của công tử phân phó, hắn không thể làm một viên đại tướng trấn giữ một phương, thì hắn sẽ nguyện vì chủ công huấn luyện ra một chi thần binh mãnh tướng bách chiến bách thắng.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Quân Doanh mấy ngày gần đây không khí có một chút nặng nề, bởi vì biên độ huấn luyện ngày càng khốc liệt, thậm chí là hành xác người, nhưng hiệu quả nó mang lại cực kỳ tốt, chỉ trong vòng gần một tháng đám quân sĩ từ những tên nông phu, da gầy bọc xương, ốm yếu thiếu ăn. Lúc này đã trở thành những tên thanh niên cường tráng, cơ bắp khí lực rất tốt.

Lúc này tuy đã trời đã nhá nhem tối, nhưng đám người vẫn lặn hụp dưới dòng suối băng giá lạnh lẽo của ngày đầu đông.

Những tên quân sĩ trên người bị buộc đầy những túi cát, mỗi người mang theo khối lượng là bốn cân cát, nhưng khi ngâm nước khối lượng lên đến 10 cân.

Đầu tóc những tên kia đều bị cạo trọc, chỉ có duy nhất một người không bị cạo trọc chính là vị nữ quân sĩ duy nhất trong quân doanh Nguyễn Thị Bành.

Sau khi Phạm Long gặp Nguyễn Thị Bành xong, không phải vì nàng là thân là nữ nhi mà bị đuổi ra khỏi quân doanh. Nàng tuy trong quân doanh toàn nam nhân, luyện tập chung một chỗ, ăn uống chung một chỗ, nhưng nàng đã được đặc cách bố trí riêng một nhà tắm riêng, một trướng bồng riêng đồng thời cũng công bố thân phận nữ nhi của nàng.

Ban đầu sẽ có nhiều tên không tin, muốn dọ thám, thậm chí là có ỳ nghĩ đen tối, thế nhưng bọn họ làm sao là đối thủ của Nguyễn Thị Bành, không những bị đánh cho một trận còn bị quân pháp nghiêm khắc trừng trị một thoáng.

Cũng như đám quân sĩ kia cũng công nhận thực lực của nàng, chấp nhận nàng là Trung Đội Trưởng, thậm chí còn được ưu ái và hãnh diện khi được phục mệnh dưới trướng của nàng.

Chuyện có một bông hoa xuất hiện tại quân doanh, nhất thời đồn xa vang khắp Trấn Mê Linh, ngay cả Nguyễn Chích cũng đích thân đến xem.

Quả thật hai người dường như có duyên tiền định, Nguyễn Chích trước giờ hành sự phải nói là ổn thỏa, thế nhưng lần này khi hắn gặp Nguyễn Thị Bành thì ngay lập tức lộ ra bộ mặt hoa trư mê gái. Không phải Lềnh A Sáng đứng phía sau không ngừng ho khan mấy tiếng, hẳn là Nguyễn Chích sẽ làm chuyện gì thất thố nữa.

Và thế là cứ mỗi vào ngày Hưu Mộc Nguyễn Chích lại đến quân doanh trò chuyện với mỹ nữ. thế nhưng đối với thái đội của Nguyễn Chích, Nguyễn Thị Bành trở nên vô cảm thậm chí có tư thái đuổi ruồi. khiến cho những chuyện kia đồn ầm trong quân doanh, thậm chí cả Nam Linh Thôn cùng Tây Linh thôn cũng bàn tán xôn xao.

" Võ tướng quân! Ngươi đã trở về!" Lềnh A Sáng đang huấn luyện tân binh thì nhìn thấy Võ Tánh bước tới, ngay lập tức lấy tư thái quân đội chào Võ Tánh.

" A Sáng là ngươi!" Võ Tánh là người trực tiếp huấn luyện nhóm Ưng Sát Vệ đầu tiên nên ngay lập tức nhận ra tên trung đội trưởng này.

" Tướng quân! Bọn ta nơi này rất là nhớ ngươi! Nếu lúc này không phải đang lúc huấn luyện ta nhất định phải mời tướng quân uống một trận cho thật thỏa thích!" Lềnh A Sáng vui mừng nói.

" Chuyện kia cứ để sau! Ngươi huấn luyện tân binh như thế nào rồi!" Võ Tánh tâm tình lúc này cũng không được tốt lắm.

" Bẩm tướng quân! Hiện tại vẫn đang huấn luyện thể lực, đội hình đội ngũ, các phương thức tác chiến, vượt chướng ngại vật, kỷ cương, nề nếp cùng hát!" Lềnh A Sáng báo cáo tình hình.

" Vẫn chưa huấn luyện những thứ kia!" Võ Tánh khá là ngạc nhiên.

" Vẫn chưa! Dường như chủ công muốn luyện một chi quân đội này trở thành một lực lượng quân đội chính quy, là bộ mặt của quân đội chúng ta!" Lềnh A Sáng cung cấp thông tin.

" Ah!" Võ Tánh khá là ngạc nhiên.

" Vũ khí! Trang bị bọn họ là gì! Ta muốn xem thử!" Võ Tánh có chút tò mò.

" chuyện này! Tiểu nhân cũng không hề biết! Chủ Công không có phân phó qua chuyện này, chỉ yêu cầu ta tan cường huấn luyện quân kỹ đội hình đội ngũ thôi!" .

" Cong!" thanh âm chiêng vang lên. Bên trên liền phát ra tiếng hô.

" Kết Thục luyện tập! mọi người có thể nghỉ ngơi chuẩn bị cơm tối!" bên kia giáo quan quát lớn.

Nhất thời bên dưới không có ít tiếng hoan hô, một số khác thì nhanh chóng chạy lên bờ tắm rửa, một số khác thì cố gắng lặng hụp gì bên dưới dường như trong lúc huấn luyện bọn họ lặn hụp bắt được không ít cá, muốn mang lên bờ làm thức ăn khuya.

" Tướng Quân! Huấn luyện hôm nay đã kết thúc! Ngươi muốn vào trong làm một chén!" Lềnh A Sáng tỏ ra chút mong đợi.

" Tốt! ngươi cứ tùy tiện an bài! Không cần quá công phu!" Võ Tánh lúc này cũng muốn uống một chút để giải tỏa chút tâm tình.