Phạm Long khẽ giơ tay lên ý bảo mọi người im lặng để hắn tiếp tục nói thì bên kia bờ Như Nguyệt giang lại vang lên lanh lảnh.
" Đánh cho dài tóc, đánh cho đen răng, đánh cho chúng biết nước Nam mình có chủ!"
Khóe miệng Phạm Long khẽ nhếch lên một nụ cười.
" ba tháng tới sẽ có một chuyến hàng vận thuế từ Giao Chỉ về Giao Châu, những thứ kia bao gồm lương thực, vải vóc, vàng bạc châu báu, tài nguyên khoáng sản. những thứ kia chính là bọn chúng cướp bóc từ nhân tộc chúng ta, từ đồng bào chúng ta!"
" chúng ta phải làm sao ?" Phạm Long gầm lên.
" Phải cướp trở lại! phải đánh cho chúng không còn một manh giáp!" lúc này Võ Tánh cùng Nguyễn Xí gầm lên.
Có hai người rống lên làm đầu tàu, ngay lập tức dân chúng phía dưới tung hô ủng hộ.
" Tốt!" Phạm Long không nhịn được mà khen một tiếng.
"Ta đã cùng Kim thủ lĩnh nghĩa quân Như Nguyệt cùng nhau hội quân ba tháng tới chúng ta sẽ mai phục giữa đường cướp giết hết sạch bọn chúng!"
" Cướp sạch! Cướp sạch! ! !"
" muốn đánh cướp! chúng ta phải có quân khí mạnh, phải có binh sĩ,ai tình nguyện gia nhập cùng ta! Những huynh đệ theo ta! Ta sẽ đảm bảo mọi người đều có ăn có mặt, có thịt để ăn, có rượu để uống, gia quyến các ngươi sẽ được an ổn, con của các ngươi sẽ được ăn học đàng hoàng!"
" ta! Ta! Ta muốn gia nhập!" rất nhanh phía dưới rất nhiều tráng đinh nhiệt huyết sôi mãnh liệt từ nãy đến giờ không ngừng hét lớn đòi gia nhập.
" tốt! tốt! tốt! tốt!"
" Võ Tánh! Bước ra!" Phạm Long trầm giọng.
Võ Tánh đợi lệnh từ nãy đến giờ.
" Võ Tánh Xin lĩnh mệnh!" Võ Tánh bước ra khỏi hàng, quỳ một gối trước mặt Phạm Long chắp tay lớn tiếng nói.
"Võ Tánh ta phong cho ngươi thủ vệ đội trưởng chuyên phụ trách tuyển một quân lính cũng như huấn luyện tân binh"
" Võ Tánh Lịnh Mệnh!" Võ Tánh quát lớn bộ dáng uy nghiêm sau đó lui ra phía sau lưng Phạm Long.
" Nguyễn Xí bước ra!" Phạm Long lại quát lớn.
" Nguyễn xí Xin lĩnh mệnh!" Nguyễn Sí thanh âm băng lãnh, nhưng hắn giống như Võ Tánh quỳ một gối trước mặt Phạm Long chắp tay.
" Nguyễn Xí ta phong cho ngươi là Long Hổ Thủ Vệ Trưởng chuyên huấn luyện cho ta một đội quân Thần Khuyển! chuyên phụ trách công tác bảo vệ Phục Hưng Thôn, đồng thời cùng Võ Tánh huấn luyện Tân Binh! Ta muốn Thần Khuyển quân phối hợp với quân của Võ Tánh!"
" Nguyễn Xí lĩnh mệnh!" Nguyễn Xí sach1 thái uy nghiêm lãnh khốc đến vô cùng.
" Những người muốn tham gia vào binh doanh hãy gặp Võ Tánh cùng Nguyễn Sí đăng ký, nhưng người con lại phải cố gắng gia tăng sản xuất làm vững hậu phương!" Phạm Long lệnh như sơn nói ra.
Phạm Long lui xuống đài, rất nhanh chóng Võ Tánh cùng Nguyễn Sĩ trở thành tâm điểm của đám tráng đinh.
Bởi vì dân số có hạn định chỉ hơn 1200 người mà thôi, nên lần mộ tuyển quân lính lần này chỉ có 300 danh ngạch. Tuổi phải đạt từ 20 – 38, có tố chất thân thể khỏe mạnh, không có bệnh tật trong thân thể.
Phạm Long rời đi không được bao lâu thì hắn lại nghe có âm thanh gọi hắn. thì ra đó chính là Vương Nhu.
" Long ca ca! ngươi có thể cho ta gia nhập làm quân linh được không! Ta muốn được đi giết quân giặc báo thù cho cha mẹ của ta!" Vương Nhu nói.
Từ thời sơ khai dựng nước cho đến thời hiện đại thì người Việt đã có tố chất chiến tranh, người ta nói giặc đến nhà thì đàn bà cũng phải đánh. Không phải tự dưng có câu nói như thế mà trong lịch sử có rất nhiều nữ tướng nổi danh của đất Việt. như Hai Bà Trưng, Bà Triệu sau này thì có Bùi Thị Xuân, Trương Định. . . họ đều là những danh tướng vang danh ngàn đời.
Phạm Long nhìn Vương nhu một cái thật sau rồi mới nói
" Nhu muội, không phải ra chiến trường chém giết địch nhân mới có thể trả thù được, có rất nhiều cách, ví như muội giúp ta là binh khí giết bọn Hán tặc kia cũng là một cách để trả thù. !" Phạm Long muốn khuyên ngăn.
" Như vậy cũng được ?" Vương Nhu nghi hoặc.
" Đúng! Muội đi chiến đấu, mỗi lần muội giết được bao nhiêu, thay vì đó muội chế tạo vũ khí tốt, có thể giết nhiều địch nhân hơn!" Phạm Long giải thích.
" tốt! tốt! tốt! muội sẽ đi làm vũ khí giết sạch bọn Hán Tặc!" Vương Nhu thích thú, ngay lập tức xoay người rời đi đến xưởng chế tạo cung.
Phạm Long khẽ cười một cái, rồi cùng theo sau này đến xưởng chế tác cung.
Cung được chế tạo theo kiểu dây chuyền, mỗi người sẽ làm một bộ phận riêng biệt, sau đó lại lắp khép với nhau,rồi lại được hong khô theo kiểu gác bếp khoảng 2 – 3 ngày, cuối cùng là kéo dây và thành phẩm.
Phần mũi tên cũng như thế, tre Luồng sau khi được vót thành hình mũi tên cũng được hong khô rồi mới tra đầu tên cùng lông đuôi vào.
Với năng suất như thế, mỗi này có khoảng 30 thanh cung cùng 100 mũi tên được chế tác. Vì thế chỉ trong vòng 1 tuần sẽ có đủ lượng cung cho mọi người luyện lập.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Đến cuối buổi chiều 300 tân binh cũng được tuyển ra, thật sự có trên 500 người muốn gia nhập, nhưng đa phần không đạt đủ điều kiện cũng như chỉ tiêu chỉ có bao nhiêu, khiến cho rất nhiều người thất vọng ra về.
Lúc này đước trước mặt Phạm Long là 300 con người chia làm 10 hàng đứng ngay hàng thẳng lối. đứng đầu hàng là hai vị mãnh tướng hàng đầu của Phạm Long.
Phạm Long thần thái lúc này cực kỳ nghiêm túc, hắn nghiêm mặt nói với đám tân binh phía dưới.
" Từ hôm nay! Các ngươi chính là những người quân nhân! Là những người sinh ra từ nhân dân, vì nhân dân mà phục vụ, vì nhân dân mà quên mình! Ngay cả ta cũng thế, là một người quân nhân!"
" Nghiêm! Chào!" Phạm Long đứng ở tư thế nghiêm đưa tay chào theo phong của quân đội.
Võ Tánh cùng Nguyễn Xí cũng không hiểu rõ ý của Phạm Long như thế nào, nhưng lại nhìn thấy tư thái kia cực kỳ uy phong. Hai người cũng làm theo, đứng nghiêm chào.
300 tân binh phía dưới cũng học theo, vì không có luyện tập trước, cũng như đứng đối diện, nên có người dùng tay trái để chào, có người dùng tay phải để chào vô cùng lộn xộn.
" Từ hôm nay! Các ngươi sẽ có chế độ riêng, được hưởng những đặc cách mà một quân nhân được hưởng dụng. nhưng quân lệnh như sơn nếu các ngươi phạm phải những điều cấm kỵ trong quân lệnh sẽ dùng quân lệnh mà xử!"
" ta nói các ngươi có nghe rõ không ?" Phạm Long gầm lên.
" Rõ!" trên dưới cùng đồng thanh.
" Tốt! hôm nay các ngươi có thể trở về chuẩn bị hành trang, ta muốn sáng mai khi mặt trời mọc tất cả các ngươi phải có mặt tại nơi này! Tất cả giải tán!" Phạm Long phất tay một cái rồi cùng Nguyễn Sí cùng Võ Tánh bước đi vào lều trại.
Bên trong nhà lý trưởng Phạm Long, Võ Tánh cùng Nguyễn Sí cùng nhau ngồi bàn lại việc huấn luyện tân binh.
" Võ Tánh! Ngươi có nắm chắc trong vòng ba tháng có thể luyện ra một đội quân có thể đánh cùng quân Hán một trận không ?" Phạm Long trầm giọng hỏi.
Võ Tánh hơi do dự một chút rồi cũng gật đầu nói " E là khó! Nhưng ta sẽ không phụ lòng công tử!"
" Ngươi định huấn luyện bọn họ như thế nào!" Phạm Long đi vào mấu chốt.
" ta sẽ huấn luyện cung làm chủ, vào ngày mai sẽ xây dựng một trường bắn cung. !" Võ Tánh nói.
" như vậy là không ổn! quân đội không phải là một đám ô hợp sơn tặc! Quân đội đầu tiên phải có kỷ luật. một đội quân hùng mạnh việc đầu tiên chính là kỷ luật nghiêm minh. Tiếp sau đó mới đến kỹ năng chiến đấu cùng chiến lực của đội quân đó. !" Phạm Long giảng giải.
" ngày mai không cần phải luyện tập bắn cung, trước hết phải luyện tập đội hình đội ngũ, và khẩu lệnh.
Trước hết cứ phân nhỏ tân binh thành từng nhóm nhỏ, cứ 10 người là một tiểu đổi. 100 người là một trung đội, 1000 người là một đại đội. mỗi một đội phân ra một tiểu đội trưởng, mỗi đội trưởng có chức năng quản lý những thành viên còn lại."
" cứ một người trong tiểu đội làm sai, thì cả tiểu đội phải bị phạt, mà đội trưởng lại bị phạt nặng hơn. Chứ như thế mà làm tới."
Sau một hồi phân phó cũng như hướng dẫn đội hình đội ngũ cho Võ Tánh. Sau đó Phạm Long mới cùng Nguyễn Sí ra bàn chuyện.
" Nguyễn Xí! Ta biết ngươi là một người tài giỏi, có thể huấn luyện tân binh, cũng như tự gây dựng cho mình một đội quân! Thế nhưng lúc này nội lực chúng ta không đủ, hơn nữa bảo vệ dân làng cũng là một việc vô cùng quang trong. Nên thời gian này phải làm phiền ngươi rồi!" Phạm Long an ủi.
Hắn biết tuy Nguyễn Sĩ không nói gì, nhưng đứng từ một góc độ khác, Nguyễn Sí cùng Võ Tánh hai người đều ngang hàng nhưng một người lại được trọng dụng huấn luyện tân binh, một người khác phải đi luyện chó rồi còn phải đi săn cho đám tân binh kia có thịt ăn, như thế ai không uất ức cho được.
" Công tử! ta hiểu!" giọng Nguyễn Sĩ vẫn băng lãnh như thường, nhưng từ trong đáy mắt đã có một chút đồng tình.
" Đội Quân thần khuyển của ngươi như thế nào rồi! có tốt không ?" Phạm Long hỏi thăm.
" rất tốt! hằng ngày đều được ăn uống thịt hung thú, nên chúng ra là hung hăng trong chiến đấu chính là một đội quân hùng mạnh!" khi nhắc đến đội quân của mình Nguyễn Sĩ không nhịn được mà có hơi ưỡn ngực.
" tốt! cố gắng phát huy! Ta tin tưởng đội quân Thần Khuyển của ngươi!" Phạm Long vỗ vai khích lệ Nguyễn Xí.