" Nếu như công tử dùng sách lược ấy sẽ ảnh hưởng đến giới danh môn cầm quyền, lúc đó bọn họ sẽ phản động, lúc đó vừa thù trong vừa giặc ngoài!" Nguyễn Chích lại hỏi.
" Thử hỏi mà xem, toàn xứ Nam Việt có bao nhiêu danh môn, bọn chúng chính là một lũ sâu mọt sẵn sàn bán nước cầu vinh, cúi đầu với ngoại bang, dùng roi hút cạn máu dân mình. Thử hỏi có bao nhiêu người đi theo chúng nỗi loạn.
Đó là về mặt bằng chung của nhân tâm, ta sẽ thi hành chính sách lấy lòng dân, ví như tham gia làm việc cho ta, ta sẽ cho họ nhà để ở, có cơm để ăn, con cái bọn họ được ăn chữ đàng hoàn. Chỉ cần lao động sẽ có tất cả.
Còn đối với bọn hào môn chống đối, ta sẽ thi hành hai biện phát, thứ nhất là giết để răng đe, tiến hành Đấu Tố, cho toàn thể dân chúng ta đấu tội, tên nào có tội xử quyết trước mặt dân chúng, một khi làm như thế sẽ lấy lòng dân, chứng minh ta là một kẽ ghét ác như tà.
Còn đối những hào môn quy thuận, sẽ giảm bớt lợi ích của họ về mặt nhân khẩu nông nô ruộng đất, như bù lại bọn họ sẽ được hưởng các quyền lợi kinh thế, thương nghiệp,. . . .
Dùng chính sách dâu ăn tằm từ từ, dùng văn học khi thức khai hóa dân chúng bắt đầu từ trẻ nhỏ, bọn chúng đến lớp học ngoài việc học chữ, thì ta còn sẽ dạy hát, hát các bài hát yêu thương quê hương đất nước con người Việt, thù ghét ngoại bang, dần dần du nhập vào cuộc sống cải tạo tinh thần." Phạm Long chậm rãi phân tích từng khía cạnh cho Nguyễn Chích nghe.
Nghe đến đây thân thể Nguyễn Chích run lên vì kích động, đây là những chiến lược cực kỳ tốt, cho dù chỉ là qua những lời nói ban đầu, nhưng cũng có thể thấy được tính thành công của việc này.
" còn một câu thứ ba ta muốn hỏi công tử!" Nguyễn Chích cố gắn hít thở để lấy lại bình tỉnh rồi mới hỏi Phạm Long.
" Lão Tử từng nói: "Ngày trước, kẻ khéo hành đạo thì không cho dân sáng suốt, phải làm cho họ ngu muội. Khó trị được dân khi họ có nhiều trí tuệ"
"Trí tuệ của thánh nhân [là làm cho dân]: Lòng rỗng, bụng no, chí hèn, xương cứng, làm cho dân không biết không ham"
Khổng Tử thánh nhân cũng từng nói : "Muốn sai bảo dân, không để cho họ hiểu biết" .
Đó cũng là một trong đạo trị nước từ trước tới nay, là phải cho dân ngu, mới có thể trị dễ dàng, nếu như công tử mở trường dạy chữ, sẽ đi trái lại với đạo trị nước" nói xong Nguyễn Chích nhìn Phạm Long bằng một ánh mắt thâm thúy.
Phạm Long không có trực tiếp trả lời mà chỉ rót một chén trà, khi chén trà đã gần đầy hắn cũng không có dừng lại mà trực tiếp rót tràn ra ngoài.
" Tiên Sinh! Một quốc gia được ví như chén trà này, xác trà chính là Vua quan danh môn cần quyền, còn nước trà như nước trong chén. Nước càng nóng, thì nước trà càng ngon. Trà tốt mới ra nước trà tốt.
Đạo trị nước theo ta cũng như thế, muốn nước mạnh thì dân phải giàu, giàu ở đây không phải giàu về của cải tiền tài, mà giàu về kiến thức, một dân tộc ngu dốt, là một dân tộc yếu đuối, là một dân tộc ngu muội.
Tại sao chỉ có kẻ mạnh mới đi đàn áp bóc lộc những kẽ yếu hơn mình, đơn giản vì bọn chúng mạnh, bọn chúng có sức khỏe, nhưng một người thông minh có thể đánh bại 10 tên to khỏe chỉ bẳng vài cái phẩy tay. !"
Còn về những đạo trị nước do lão tử hay trang tử gì đó, ta không hề quan tâm, những lý luận của bọn họ chỉ phù hợp trong thời đại bọn họ, phải du dân để trị, còn ta chính là toàn dân phải biết chữ, dân cường thì nước mới mạnh." Lời lẽ Phạm Long cực kỳ đanh thép vô cùng kiên định.
" Nguyễn Chích! Tham kiến chủ công!" Nguyễn Chích lúc này đã không nhịn được nữa,chỉ thấy ông quỳ một chân xuống bái Phạm Long.
" Mời! mời tiên sinh đứng lên! Phạm Long ta một khi có được tiên sinh giúp đở không khác gì hổ mọc thêm cánh!" Phạm Long nâng Nguyễn Chích lên.
Phạm Long âm thầm kiểm tra thông tin Nguyễn Chích hắn liền ngạc nhiên vô cùng
" Xem ra Nguyễn Chích đã thật lòng đầu nhập vào ta rồi! ha ha ha ! thoải mái! Được một quân sư cấp S. phát! Phát! Đại phát!" Phạm Long cười thích ý.
Không lâu sau Võ Tánh cùng Vương Nhu đi vào, trên tay mang theo không ít thổ sản từ Phục Hưng Thôn.
" Hiện tại nơi này đã sửa chửa hoàn tất, ta sẽ dự định vào nửa tháng tới sẽ khai trương bắt đầu đón khách nhân!" Phạm Long bình tĩnh nói.
" Công tử! chẳng lẻ muốn kinh thương!" Vương Nhu ngạc nhiên hỏi.
" ha ha ha! Nha đầu ngốc!" Phạm Long cười mắng.
" Một mặt nơi này sẽ xây dựng một cái tửu lâu lớn, một mặt khác ta muốn dùng nơi này là một kuh căn cứ bí mật của chúng ta, sẽ tiếp nhận thông tin từ nhiều hướng, sau khi xử lý sẽ phát tin trở lại các khu căn cứ, túy theo tin tức mà thực hiện nhiệm vụ!" Phạm Long nói.
" Ah! Nhân lực sẽ không đủ!" Vương Nhu hỏi.
" về chuyện này thì phải nhờ Nguyễn Tiên Sinh rồi!" Phạm Long nâng chén mời Nguyễn Chích.
" Ah! Tiên sinh có các gì!" Võ Tánh cũng ngạc nhiên hỏi.
" ha ha ha! Chuyện này cũng không có khó gì, thông thường ngoài việc đọc sách ta thường nuôi chim, trong đó ta phát hiện được Chim Bồ Câu cực kỳ thông minh sau khi được huấn luyện kỹ chúng có thể đưa thư qua lại, xa đến hàng ngàn dặm!" Nguyễn Chích tự tin nói.
" ah! Chuyện này cũng có thể!" Vương Nhu kinh ngạc.
" Đúng! Chim bồ câu rất thông minh, chúng ta có thể dùng chúng để truyền thư tín qua lại vơi nhau. Nếu như từ trấn Phục Hưng đến trấn Mê Linh, chim bay khoảng chừng nửa ngày là đến, hơn nữa vô cùng thuận tiện khó bị phát hiện!" Phạm Long cũng góp lời.
" Nội Phủ! Ta sẽ giao cho Nguyễn Tiên sinh phụ trách, chuyên sử lý các thông tin liên quan, cũng như thu thập các thông tin tình báo quan trọng. nơi này ta đặt tên là Sở Nội Vụ."
" Vương Nhu! Ta giao cho muội một nhiệm vụ đó chính là làm đại tổng quản ngoại phủ chuyên phụ trách việc kinh thương cũng như thu thập thông tin, tin tức của những người đến ăn uống. !"
" Võ Tánh! Lần này ngươi trở trờ về Phục Hưng thôn, mang theo 1 trung đội Ưng Sát Vệ đến làm nhiệm vụ bảo vệ Sở Nội Vụ cùng tửu quán. Đồng thời căn dặn Nguyễn Sí cùng Ngũ Lão tiếp tục huấn luyện quân, ta muốn mở rộng Ưng Sát Vệ lên gấp đôi, việc Huấn luyện Ưng Sát Vệ sẽ do Nguyễn Sí phụ trách.
Còn về Phạm Ngũ Lão tiếp tục cho hắn mở rộng quân của hắn lên 400 quân, nhưng phải dựa theo cách huấn luyện từ trước của ta đối với Ưng Sát Vệ, hơn nữa quân chủng của hắn là đại đao. Nên nhớ phải tuyển chọn người có tố chất tốt, nhân phẩm tốt, không bệnh tật mới được gia nhập quân nhân!" Phạm Long cứng rắn nói.
" rõ! Thưa công tử!"
" Công tử! lần này chúng ta cứu được rất nhiều nạn dân, hơn nữa việc luyện quân cũng tiêu tốn rất nhiều lương thực!" Võ Tánh có chút rụt rè nói.
" Hết lương thực chứ gì!" Phạm Long thở dài.
" Nguyên Võ liên hệ với Chân gia, chúng ta muốn mua một lượng lớn lương thực cùng vật tư hằng ngày! À nhắc tới chuyện này mới nhớ chúng ta thu hoạch lần này như thế nào!" Phạm Long liền sực nhớ chuyện trọng đại không kém.
" Công Tử lần này chúng ta tổng cộng cướp được 25 xe trâu chở hàng, trong đó 10 xe phải chia cho nghĩa quân Như Nguyệt, bao gồm 4 xe vải, năm xe lương, 3 xe đồng cùng 3 xe quặng sắt. kim ngân châu báu đều bị nghĩa quân lấy đi, xem như là bù đắp cho bọn họ." Võ Tánh nghiêm túc nói.
" ha ha ha! Lỗ Phúc xem ra lần này ông thu hoạch không tệ nhĩ!" Phạm Long cười ta nhìn Lỗ Phúc.
" ha ha ha! Tiền tài chỉ là vật ngoài thân mà thôi! ta đã quyết định đi theo công tử thì đương nhiên số tài bảo kia củng thuộc về công tử!" Lỗ Phúc nghiêm túc nói.
" ha ha ha ! Lỗ tiên sinh quá lời rồi! dù sau đó cũng là công sức của mọi người, Lỗ Tiên sinh cứ phân phát cho các huynh đệ, sau đó triệu tập người dân hai nơi đến, tuyên bố nghĩa quân Như Nguyệt sát nhập vào Phục Hưng thông là được.
Cứ tạm thời nghĩa quân như nguyệt tạm giao cho Lỗ Tiên sinh cùng Phạm Ngũ Lão quản lý. Cho phép Phạm Ngũ Lão tuyển mộ tân quân từ 400 lên 500, giải thể quân đội của Nghĩa Quân, bắt đầu huấn luyện mới theo khuôn phép. !"