Sau khi sắp xếp đâu vào đó, ai cũng nhận được nhiệm vụ riêng của mình, mọi người đều trở về Phục Hưng thôn chỉ riêng Vương Nhu ở lại cùng Phạm Long bắt đầu học tập quản lý ngoại phủ.
Ba ngày sau Phạm Long chính thức khai trương tửu lâu. Tửu lâu được đặt tên là Túy Tiên Lâu, tên gọi như quán, nơi này chuyện phục vụ các loại rượu thượng hạn, những thức ăn thượng hạng nhất mà khắp xứ Giao Chỉ, Giao Châu thập chí là kinh thành Lạc Dương cũng không thể sánh bằng.
Vị Phó Quân mới nhậm chức, mở tửu lâu thì các nhân vật máu mặt trong thành cho dù không nể mặt cũng phải nể mũi cùng nhau đến góp vui.
Vì là ngày khai trương nên Phạm Long quyết định chiêu đãi một bàn khách nhân, toàn là những nhân vật màu mặt trong trấn Mê Linh như , Hiệu Úy Hầu Chính, Tham Quân Hứa Đông, Chân Thiếc chấp sự Chân gia tại Mê Linh, Mi Phúc Chấp Sự Mi gia tại Mê Linh. Cùng mấy bị gia chủ các phú hào danh môn tại trấn Mê Linh như Cao gia, Sùng gia, cùng Đỗ gia.
Những người biết hàng như Hầu Chính hay Chân Thiếc khi nghe Phạm Long mời thì lấy tư thái ăn tiệc uống rượu mà chuẩn bị, còn đối với mấy nhà khác thì cho đây là một cuộc dằn mặt của nhân vật thứ ba trong trấn.
Người đứng đầu là Hiệu Úy Hầu Chính, người thứ hai là Tham Quân Hứa Đông còn người thứ ba đương nhiên là Phạm Long với chức Phó Quân chưởng chấp trị an Trấn Mê Linh.
" ha ha ha! Mời mời! các vị đại nhân vào! Hôm nay bổn tửu điếm khai trương mong các vị ủng hộ!" Phạm Long lộ ra bộ dáng của một tên thương nhân, ra ngoài đón tiếp khách.
Khắp nơi đều giăng đèn kết hoa y như là hỷ sự, những tên tiểu nhị nhanh tay lẹ việc chạy không ngửng nghĩ bên trong chuyên bưng rượu cùng thức ăn, tiếp đại khách nhân.
Phạm Long tiếp đại nhóm người tại phòng sang trọng nhất tửu lâu. Nơi này không được bày biện chủ khách như các phòng lớn tại các tửu lâu khác, mà chỉ là một bàn tròn lớn có thể chưa được 10 người cùng một lúc mà thôi.
Tất cả đều được trang trí bằng vài đỏ, dưới sàn được lót da thú, hoa tươi sắc thắm trang trí cực kỳ tinh xảo.
" ha ha ha! Xem ra Phạm đại nhân thật có đầu óc kinh doanh!" Chân Thiếc đứng ra nói chuyện trước.
" Chân chấp sự quá lời, chỉ là tài lẽ mà thôi!" Phạm Long cười nói.
" Các Vị cứ thong thả ngồi, thức ăn rất nhanh sẽ được mang đến Phạm Long vương taiy mời khách nhân vào.
Hầu Chính ngồi trước vì hắn tại nơi này có địa vị cao nhất, sau đó Hứng Đông cũng ngồi xuống, Hứa Đông mặc một bộ trang phục theo kiểu văn nho, khí chất điểm tĩnh xem ra là một người có học thức, trong trấn cũng có người thường xuyên nhắc đến vị Tham Quân này.
Nghe nói Hứa Đông từng học tại học phủ tại Luy Lâu là một nhân tài kiệt suất được Sỹ Huy coi trọng đồng thời được đưa về đây để kiềm cập Hầu Chính.
Còn ba vị Cao gia, Sùng gia, Đỗ gia cũng nhao nhao ngồi xuống, tại trấn Mê Linh địa vị của đám người bọn họ không hề thấp chút nào cả, dù sao cũng là thổ địa nơi này chất béo cũng không ít, Phạm Long quyết định điều ra ba cái nhà này, sau đó gõ một phát cho thật đau.
" xin chúc mừng Phạm Phó Quân. Ta Cao Tín xin chúc Phạm tướng quân nhanh chóng phát tài, tiền tài như nước, thăng quan tiến chức như diều gặp gió" chỉ thấy phía sau Cao Tín có một tên người hầu mang theo một chiếc khay rất lớn, không biết bên trong chưa cái gì, nhưng có vẻ là rất nặng.
" Không có gì nhiều! đây chỉ là một chút lể mọn mong đại nhân nhận cho!" Cao Tin tuy lời nói có chút điệu thập nhưng thái độ cùng biểu hiện trên mặt hắn lại không, hắn giật tấm vải đỏ ra, để lộ ra khoảng 30 thỏi bạc lớn trị giá mỗi thỏi tương đương với 10 đồng tiền vàng. Vậy tính ra cái khay kia có giá trị khoảng 300 đồng tiền vàng. Quả thật là một đại thủ bút.
" ha ha ha! Cao gia chủ quá khách khí! Mời mời mời!" Phạm Long lộ ra thần thái vui mừng ánh mắt có chút tham lam nhìn chằm chằm khay bạc.
Biểu tình kia của hắn làm sao qua nổi ánh mắt như sao của mấy con sói già đời kia, tất cả chỉ để lộ ra một nụ cười khẩy khinh thường.
Gia chủ Cao Gia đã thế, hai vĩ gia chủ Sùng gia cùng Đỗ gia cũng không kém cạnh gì, lễ vật bọn họ đều 30 thỏi bạc lớn. Phạm Long càng sáng mắt hơn, thần thái của một tên hám lợi.
Cuối cùng Mi Phúc cũng dân tặng lễ vật chính là một bình rượu tốt, thái độ Mi Phúc rất là tốt, nhưng quả tặng của hắn chính là đánh vào mặt Phạm Long. Người ta mở tửu điếm, ngươi lại mang rượu đến, như vậy không phải xem thường tửu điếm nhà người ta ư, không có rượu cho ngươi uống, ngươi phải tự mang rượu theo.
" ha ha ha! Xin chúc mừng Phạm Phó Quân! Ta Mi Phúc cũng không có gì nhiểu, chỉ là vừa rồi Mi gia ta vừa có một chuyền hàng lớn từ Lạc Dương mang theo một ít sản vật trong đó có bình Thiên tửu này. Đây chính là rượu được chuyên dùng cho Hoàng Thượng đấy!" Mi Phúc trào phúng mắt cao hơn đầu nhìn trời.
Lời hắn vừa nói ra ý bảo " ta nói cho các ngươi biết! ta có thân thế là đại thế gia tộc từ Lạc Dương đấy, ngay cả rượu của Hoàng Đế uống! ta cũng có thể mang ra! Hôm nay cho bọn mọi rợ giao chỉ các ngươi mở rộng tầm mắt!"
Lời nói tuy ích nhưng ý nghĩa vô cùng sâu xa.
Lời nói hắn vừa nói ra bốn người Phạm Long, Hầu Chính nét mặt không hề tốt chút nào, nhưng ba tên gia chủ Cao, Sùng Đỗ thì ánh mắt sáng rực, xem Mi Phúc như thần.
" ha ha ha! Rượu quý thế này! Làm sao bọn dân đen ta dám hưỡng dụng! rượu tốt thế này cứ để Mi chấp sự uống thì hơn!" Phạm Long cũng châm bím một câu.
" Bạch Ngưu! Mang rượu cùng thức ăn lên!" Phạm Long lớn tiếng.
" vâng lão bản! mọi thứ đã chuẫn bị xong!" bên ngoài vang lên thanh âm nam tử.
Rất nhanh cửa được mở ra, phía sau Bạch Ngưu có khoảng 5 tên đi theo sau, trên tay có rất nhiều đĩa thức ăn trang trí cực kỳ cầu kỳ cùng tinh xảo.
" mời các vị đại nhân!" Bạch Ngưu lên tiếng, sau đó dọn ra món ăn đầu tiên.
" Món Thứ nhất Cá Măng Đen Chiên Giòn!" chỉ thấy một đĩa lớn cá được chiên lăn qua bộ chiên vàng óng ánh được trang trí bằng rau xanh cực kỳ bắt mắt. kèm theo đó là một chén nước chấm không biết làm từ thứ gì nhưng hương vị cực kỳ tuyệt hảo, muốn ăn liền mà thôi.
" Oh! Món ăn này có chút ý tứ!" Chân Thiếc ngạc nhiên nói.
" ha ha ha! Cá măng đen được tuyển chọn con có chất lượng tốt nhất, chỉ lấy phần thịt tốt nhất," Bạch Ngưu giải thích.
" Chiên giòn! Là nấu như thế nào!" Hứa Đông cũng hỏi.
" cái này xin phép tiểu nhân không được nhiều lời vì đây là bí mật của bổn tiệm!" nói đoạn Bạch Ngưu nhìn qua Phạm Long.
" ha ha ha! Thú thật với Hứa Đại Nhân, ta xuất thân từ một gia tộc từng làm ngự trù, nên có một số cách thức chế biến riêng biệt của gia tộc, không tiện nói ra!" Phạm Long lấy cớ giải thích.
" ah! Thì ra là thế! Chẳng trách!" mọi người lại nhìn nhau.
Hầu Chính dùng đụa gắp một miếng cá, miếng cá được lăn qua bộ chiên giòn hiện ra một màu vàng nhạt, hương thơ cá hòa quyện với nhau, gói một ít rau, một ít nước chấm.
Nước chấm cay cay, có chút vị nồng của riềng, hòa quyện cùng miếng cá giòn ta trong miệng.
" ha ha ha! Ngon! Tuyệt! tuyệt!" Hầu Chính không ngần ngại mà khen lấy.
Có Hầu Chính mở đầu! khách nhân mới dám động đũa, quả thật thức ăn ngon làm cho mọi người điên cuồng.
Quả thật ẩm thực thời kỳ này cực kỳ nghèo nàn cùng mộc mạc, người dân thường chỉ dùng các loại thức ăn luộc, hấp, chưng, nướng là chủ yếu, mà gia vị cũng cực kỳ nhạt nhẽo, chủ yếu là muối, nhà nào đó tiền thì mới có một chút mật ong để ăn.
Còn món vừa rồi Phạm Long đã dùng đến mỡ heo dùng để làm dầu, sau đó chiên cá trong dầu nóng khiến cá giòn hơn, ngon hơn các món ăn thông thường rất nhiều lần, chính vì mới lạ mới cảm thấy thức ăn ngon rất nhiều.
Thức ăn cực ngon, ngay cả rượu tốt cũng chưa uống một ngụm thì đĩa cá đã sạch không còn một miếng rồi.
" Phạm đại nhân! Ngài không thấy như vậy là quá ít hay sao ?" Mi Phúc ăn chưa đã thèm thì lên tiếng.
Mấy vị khác trên bàn cũng có ý kiến đó, nhưng dù sao hôm nay là người ta chiêu đãi thì cũng phải nễ mặt chủ nhất chứ, ai lại nói trắng ra như thế. Mà lễ của ngươi cũng chỉ là mấy bình nước đái ngựa mà thôi! khi đợi Phạm huynh đệ mang rươu tốt ra, ta xem ngươi có mất mặt hay không!" Chân Thiếc hậm hực nghĩ.
" ha ha ha! Mi Chấp Sự cứ từ từ! hôm nay ta còn nhiều món ngon muốn đãi khách nhân!"