Hùng Thiên Đại Lục

Chương 187: Điên Cuồng Tu Luyện



Vì ai ta phải liều thân

Đêm ngày vất vả, chuyên cần luyện công.

Hóa Thần cảnh giới chưa xong

Làm sao có thể an lòng thảnh thơi.

...

Lạc Tinh suy tính thiệt hơn rồi kiên quyết nói:

"Nương, chuyện này thật sự dính dáng tới tính mạng con dâu của người, nên ta cũng không thể có chọn lựa nào khác."

Sau đó không quên động viên nương mình:

"Với lại, mưu sự tại thiên thành sự tại nhân, chắc gì lên Hóa Thần Kỳ trước là không tốt. Lỡ con trai người ba năm sau gặp kẻ thù là Hóa Thần Kỳ, thì lúc đó Nguyên Anh đỉnh phong cũng có chống nổi đâu. Chuyện tương lai, để tương lai lo."

Suy nghĩ một lúc. Trần Thị thở dài nói:

"Được rồi, con đã lớn, Nương cũng không ép. Thật ra ngàn năm bị buộc ở cảnh giới Hóa Thần khi đạt Luyện Hư được, sẽ một bước lên mây, đồng cấp vô địch."

"Nghĩ ngơi một đêm đi. Mai nương sẽ tìm cách vẹn toàn cho con."

Hôm sau, Lạc Tinh được mẹ dẫn đi vào rừng đào.

"Muốn lên Hóa Thần Kỳ trong ba năm, trước mắt con phải đạt được tầng thứ bốn của Vạn Mộc Phùng Xuân Quyết là Vạn Mộc Hồi Linh thuật."

"Dạ Nương."

"Chuẩn bị tinh thần xong chưa?"

"Rồi thưa nương."

"Ngồi xuống vận chuyển công pháp đi."

"Rõ."

"Ầm ầm." - Hơn ngàn cây đào bỗng nhiên xuất hiện, sau đó cành lá dài ra quất mạnh về Lạc Tinh.

"Rầm. Rầm." - Cả người bị rách tơi tả. Nhưng Lạc Tinh cố gắng chịu đựng.

"A a a!" Trần Thị muốn nhắm mắt lại để khỏi nhìn thấy cảnh con trai mình bị chính mình tra tấn. Nhưng nàng phải cố gắng mở mắt ra để điều khiển vô số cành, nhánh đào đánh chính xác vào từng khếu huyệt trên người Lạc Tinh.

Ba canh giờ sau, Lạc Tinh y như tấm giẻ rách được Trần Thị mang về.

"Tiểu Tinh."

"Lạc Ca ca." - Triệu Vy nhìn thảm cảnh Lạc Tinh thì như chực khóc.

"Ta không sao."

"Tiểu Linh, con thoa thuốt cho em."

Trần Tiểu Linh lấy ra một loại rượu thuốt được chế từ mỡ một loại Hung Thú hệ Gấu.

"A. Rát. Nhẹ tí tỷ ơi."

"Ai biểu." -Trần Tiểu Linh nói thế nhưng cũng cố gắng nhẹ tay lại.

Lạc Tinh được xuất thuốc xong, thì ngồi vận chuyển Vạn Mộc Hồi Linh Thuật. Nữa canh giờ trôi qua, vết đau giảm bớt. Sau đó bắt đầu lê lết ra ngoài.

Tứ nữ đang ngồi nói chuyện.

"Lạc Ca ca, sao rồi."

"Không sao, hai nàng không ở nhà chơi à."

"Nương ta kêu mang chút đồ qua cảm ơn Lạc ca ca chiếu cố thời gian qua."

"Ha ha. Đúng ra ta định qua đó thăm họ, nhưng giờ đi không nổi rồi."

"Huynh học công pháp gì mà thê thảm vậy."

"Đành chịu, muốn mạnh hơn thì phải chịu khó."

"Ta hỏi hai đứa, trong quân doanh, Tiểu Tinh có chọc ghẹo ai không. "

"Không có." Hạ Tử Yến và Triệu Tiểu Vy cùng nói.

"Thế nó có giao du thân mật với người khác giới nào không?"

-Dạ không ạ."

"Chà?"

"Mai hai đứa rảnh rỗi không, qua ta dạy cho. Bảo đảm ba tháng sau đạt Nguyên Anh đại viên mãn.

"Thật ạ." - Hứa Tử Yến hỏi lại. Nàng vốn cuồng nhiệt với tu luyện.

"Đương nhiên." - Trần Thị cười nói.

Cứ vậy, hằng ngày Lạc Tinh bị Trần Thị dùng Vạn Mộc Phùng Xuân Quyết điều khiển đào thụ tra tấn toàn thân. Sau đó về nhà vận chuyển công pháp tầng thứ tư. Hai người Triệu Tiểu Vy, Hạ Tử Yến thì được nàng chỉ dạy cách tu luyện. Thỉnh thoảng thay nhau chăm sót, thoa thuốc cho Lạc Tinh. Dù sao, Trần Tiểu Linh bị Lạc Tinh kích thích, nên bắt đầu bế quan tấn thân Hóa Thần. Nàng vốn có thể Hóa Thần từ lâu, nhưng muốn giữ cho cảnh giới thật sự ổn định thôi.

Hai tháng gần trôi qua, Lạc Tinh đã có tiến bộ rõ ràng. Vết thương nhỏ trên người khi vận chuyển công pháp, đã có dấu hiệu lành lại vô cùng khả quan. Chưa kịp mừng, thì Trần Thị nâng lên sức mạnh, vết thương xâu hơn. Thời gian vận chuyển công pháp để lạnh lại càng kéo dài.

Hai tháng rưỡi, Lạc Tinh đã có tiến bộ lớn. Chỉ cần vết thương sâu một cetimet, thì chỉ cần vận chuyển công pháp ba lần là lành như cũ.

Còn năm ngày là tròn ba tháng. Triệu Tiểu Vy và Hạ Tử Yến đều đã tấn cấp nguyên Anh đại Viên mãn.

Nhưng người tiến bộ nhất lại là Trần Tiểu Linh. Hơn hai tháng bế quan, thì nàng cũng đã thành công tấn cấp. Một nguyên Anh biến lớn thành hình y đúc Trần Tiểu Linh hòa nhập vào Nguyên thần. Xung quanh nguyên thần nàng là một con Thủy Xà uống lượn.

Thêm một ngày nữa thì Lạc Tinh cũng hoàn thành công pháp tầng bốn: Vạn Mộc Hồi Linh thuật.

Chỉ cần vết thương không phải chí mạng, thì chỉ cần có thời gian là Lạc Tinh sẽ lành lại như cũ.

"Ha ha. Ca lợi hại không." Lạc Tinh cảm giác cơ thể mình sinh sinh bất tức. Trong lòng không khỏi vui vẻ.

"Lạc ca ca là lợi hại nhất." - Triệu Tiểu Vy cười nói.

Được rồi mọi người. Tối nay ăn mừng mọi người đều tiến bộ Tiểu Vy và Tử Yến ở lại ăn cơm nhé.

"Dạ đại nương."

Tối hôm đó, mọi người quây quần ăn cơm, uống rượu, thưởng thức thức ăn ngon. Không khí vô cùng an lành. Chẳng bù cho hơn mười năm chiến đấu. Phần lớn thời gian là nuốt ích cốc đan.

Hôm sau, Lạc Tinh được nương mình dẫn lên núi.

"Lên nơi này làm gì nương?"

"Nơi này thường hay có mưa và sấm sét."

"Thì sao?"

"Chút rồi con biết."

Một lúc sau, sấm sét kéo tới thật.

"Thả lõng, không được vận dụng Thiên Lôi Tử Trúc. Mà chỉ tập trung vào nguyên Anh như khi tu luyện."

"Dạ."

Trần Thị mới lấy ra một cây kim khí dài gần trăm mét, cắm sao lưng Lạc Tinh.

Lạc Tinh cảm giác có gì không ổn. Hình như nương muốn mình biến thành cột thu lôi.

Sau đó giống như mình suy nghĩ.

"Ầm." - Một tia lôi điện từ thiên không đánh xuống, truyền qua thanh kim khí bắn thẳng lên người Lạc Tinh.

"A a!"

Cả quần áo Lạc Tinh cháy rụi. lưng cũng bị cháy khét một mảnh lớn.

"Tập trung vận Vạn mộc Hồi Linh thuật." - Tiếng Trần Mẫu nhắc nhở.

Lạc Tinh không đợi nương nhắc lần hai, đã nhanh chóng vận chuyển công pháp. Da thịt bản thân dần liền lại.

Tuy nhiên, trên trời tia sét thứ hai đã bổ xuống.

"Ầm!"

Cứ vậy một bên dẫn lôi nhập thể tôi luyện Nguyên Anh, khi nào bị thương nhiều thì dùng Vạn Mộc Hồi Linh Thuật phục hồi phần cơ thể cháy khét.

Hai canh giờ sao trời dứt mưa, Trần Thị lại mang Lạc Tinh lên ngọn núi khác cao hơn. Lôi Điện nhiều hơn. Tới chiều, Lạc Tinh mang hình hài tơi tả về. Dù sao nhiều khi hai tia sét cùng lúc đánh thì vết thương chồng lên vết thương. Muốn bao nhiêu thê thảm, có bấy nhiêu thê thảm.

May mà Trần Thị ước lượng tốt, nên thay Lạc Tinh đỡ vài tia lôi điện cực mạnh.

Dù sao, Hồi Linh thuật cũng không phải vạn năng. Lạc Tinh linh lực cạn kiệt. Mà Trần Thị không cho dùng linh thạch phục hồi. Nên đây là khảo nghiệm về cả ba mặt. Linh Thể, Linh Khí lẫn Linh Thức.

Lần này Trần Tiểu Linh thấy thảm cảnh em mình cũng không nỡ nhìn. Chỉ lặng lẻ thoa thuốc giảm đau.

Hôm sau, Lạc Tinh lại bị hành hạ giống vậy.

Mấy ngày này, Tiểu Vy và Hạ Tử Yến cũng không qua thăm, vì ở lại nhà những ngày cuối cùng.

Nghĩ ngơi một ngày thì cũng xem như hơn ba tháng một chút.

Lạc Tinh và Nhị nữ đành từ biệt Trần Thị lên đường. Nhưng lần này Trần Tiểu Linh cũng đi theo. Do nàng sợ em mình gặp nguy hiểm, lỡ đang tu luyện kiểu chịu sét đánh, có người tấn công thì chỉ có chết. Không thì những khi Lôi Điện cuồng bạo, lớn hơn bình thường thì khác nào thành heo quay.

Trần Thị thấy Trần Tiểu Linh xin theo, cũng không nói gì chỉ cho nàng một cây kiếm, một bộ phòng ngự khí, đây là bảo khí hàng thật giá thật. Còn ở đâu ra, thì Lạc Tinh biết có hỏi nương mình cũng không nói.

Lần này rấp rút, nên Lạc Tinh đi hơn một ngày là về tới Tây Vu. May mắn không có chuyện gì lớn phát sinh.

"Bái kiến Quân Đoàn Trưởng."

"Mọi người, đây là Trần Tiểu Linh, Tỷ của ta."

"Sao này, nếu nàng muốn gì thì các ngươi cứ làm theo, cứ xem như là ta ra lệnh."

"Dạ Quân Đoàn trưởng."

Sau đó mọi việc Lạc Tinh bán cái qua cho Hạ Tử Yến và Triệu Tiểu Vy xử lý. Lạc Tinh chỉ lo tu luyện.

Ba tháng trôi qua, hầu như ngày nào, Lạc Tinh cũng lên núi tìm vùng có mưa gió sấm sét. Sao đó lúc ra về thì toàn thân rã rời, vết thương chồng chất. Nhưng sáng hôm sao lại sinh long hoạt hổ, rồi lại hăng hái lên đường.

Qua tháng thứ tư thì hết mùa mưa, Qua mùa xuân nên cũng không có sấm sét mà tự ngược mình.

"Đành đợi vài tháng nữa."

Lạc Tinh đành bỏ thời gian rèn luyện võ Kỹ.

Cái Lạc Tinh thiếu đang là vũ khí tốt.

Hiện tại vẫn dùng Linh Khí thượng phẩm, nên uy lực không cao. Vấn đề này nhờ Bạch Hạc chỉ đường thì nàng nói sắp có một đấu giá hội có lẽ có. Thậm chí có cả bảo khí.

Lạc Tinh lập tức tiến về Mê Linh Bộ. Đi theo có Trần Tiểu Linh. Hai nàng Tiểu Vy và Hạ Tử Yến muốn xin theo cùng nhưng Lạc Tinh lấy lý do hồng nhan họa thủy. Dẫn người đẹp ra đường dễ bị người ta ranh ghét. Quan trọng có hai nàng ở nhà Lạc Tinh mới an tâm. Kèm theo lời hứa, khi nào về sẽ mang đồ tốt cho, thì hai nàng mới đồng ý.