Lần nữa con lại ra đi
Chiến trường vẫy gọi không đi sao đành
Đi cho thỏa trí hùng anh
Thân trai gắng sức lưu danh sử vàng.
...
Hôm sau, Lạc Tinh được mẹ dẫn đi vào rừng đào.
"Muốn lên Hóa Thần Kỳ trong ba năm, trước mắt con phải đạt được tầng thứ tư của Vạn Mộc Phùng Xuân Quyết là Vạn Mộc Hồi Linh thuật."
"Dạ Nương."
"Chuẩn bị tinh thần xong chưa?"
"Rồi, thưa nương."
"Ngồi xuống vận chuyển công pháp đi."
"Rõ."
"Ầm ầm." - Hơn trăm cây đào bỗng nhiên xuất hiện, sao đó cành lá dài ra quất mạnh về Lạc Tinh.
"Rầm... Rầm." - Cả thân người bị rách tơi tả. Nhưng Lạc Tinh cố gắng chịu đựng.
"A a a!"- Lạc Tinh muốn không la không được. Vết thương hoàn toàn là ở trên vạn khiếu huyệt trên cơ thể, nổi đau gia tăng thập bội, chỉ có thể thầm than: "Nương của ta, bạo lực hơn xưa không biết bao nhiêu lần."
Ba canh giờ sau, Lạc Tinh giống như tấm giẻ rách được Trần Thị mang về.
"Tiểu Tinh." Trần Tiểu Linh thấy thảm cảnh của Lạc Tinh cũng tròn xoe mắt. Không biết sao hôm nay Nương đánh mạnh tay thế.
"Lạc Ca ca. Huynh sao thế."
"Ta không sao."
"Tiểu Linh con thoa thuốc cho em."
Trần Tiểu Linh lấy ra một loại rượu thuốc được chế từ mỡ một loại Hung Thú hệ Gấu bắt đầu xoa lên khắp người Lạc Tinh.
"A. Rát. Nhẹ tí tỷ ơi."
"Ai biểu." Trần Tiểu Linh nói thế nhưng cũng cố gắng nhẹ tay lại.
Lạc Tinh được xuất thuốc xong thì ngồi vận chuyển Vạn Mộc Hồi Linh Thuật. Nữa canh giờ trôi qua, vết đau giảm bớt. Sau đó bắt đầu lê lết ra ngoài.
Tứ nữ thì đang ngồi nói chuyện.
"Lạc Ca ca, sao rồi."
"Không sao. Hai nàng không ở nhà chơi à."
"Nương ta kiêu mang chút đồ qua cảm ơn Lạc ca ca chiếu cố thời gian qua."
"Ha ha. Đúng ra ta định qua đó thăm họ, nhưng giờ đi không nổi rồi."
"Huynh học công pháp gì mà thê thảm vậy."
"Đành chịu, muốn mạnh hơn thì phải chịu khó."
"Ta hỏi hai đứa, trong quân doanh, Tiểu Tinh có chọc ghẹo ai không."
"Không có ạ."
"Thế có giao du thân mật với người khác giới nào không?"
"Dạ thưa không."
"Chà?"
"Mai hai đứa rảnh rỗi không, qua ta dạy cho, bảo đảm ba tháng sau đạt Nguyên Anh đại viên mãn." Trần Thị mỉm cười nhìn hai cô gái như nhìn con dâu.
"Thật ạ." - Hứa Tử Yến hỏi lại. Nàng vốn cuồng nhiệt với tu luyện.
"Đương nhiên." - Trần Thị tỏ vẻ chuyện nhỏ.
Cứ vậy, hằng ngày Lạc Tinh bị Trần Thị dùng vạn Mộc Quyết tra tấn toàn thân, sau đó về nhà vận chuyển công pháp tầng thứ tư. Hai người Triệu Tiểu Vy, Hạ Tử Yến thì được nàng chỉ dạy cách tu luyện. Thỉnh thoảng thay nhau chăm sót, thoa thuốc cho Lạc Tinh. Dù sao, Trần Tiểu Linh bị Lạc Tinh kích thích nên bắt đầu bế quan tấn thăng lên Hóa Thần. Nàng vốn có thể Hóa Thần từ lâu, nhưng muốn giữ cho cảnh giới thật sự ổn định thôi.
Gần hai tháng chịu đựng tra tấn, Lạc Tinh đã có tiến bộ rõ rệt, vết thương nhỏ trên người khi vận chuyển công pháp đã có dấu hiệu lành lại vô cùng khả quan. Chưa kịp mừng, thì Trần Thị nâng lên sức mạnh, vết thương xâu hơn. Thời gian vận chuyển công pháp để lạnh lại càng kéo dài.
Hai tháng rưỡi, Lạc Tinh đã có tiến bộ lớn. Chỉ cần vết thương sâu một centimet, thì chỉ cần vận chuyển công pháp ba lần là lành như cũ.
Còn năm ngày là ba tháng Triệu Tiểu Vy và Hạ Tử Yến tấn cấp nguyên Anh đại Viên mãn.
Nhưng người tiến bộ nhất lại là Trần Tiểu Linh. Hơn hai tháng bế quan thì cũng đã thành công tấn cấp. Một nguyên Anh biến lớn thành thân hình Trần Tiểu Linh y như đúc hòa nhập vào Nguyên thần. Xung quanh nguyên thần nàng là một con Thủy Xà uống lượn. Một cảm giác cao cao thoát tục nhìn xuống chúng sinh.
"Ha ha... chúc mừng tỷ nha."
"Thường thôi. Ráng lên hai muội cũng mau tấn thăng hóa thôi."
"Tiểu Tinh, để tỷ bảo kê đệ, ha ha."
"Được vậy thì tốt ha ha. Để đệ đi tu luyện tiếp." - Lạc Tinh sao khi chúc mừng tỷ mình xong rồi cũng đi tu luyện
Thêm một ngày nữa thì Lạc Tinh cũng hoàn thành công pháp tầng thứ tư, Vạn Mộc Hồi Linh thuật.
Chỉ cần vết thương không phải chí mạng, thì chỉ cần có thời gian là Lạc Tinh sẽ lành lại như cũ.
"Ha ha. Ca lợi hại không."
"Lạc ca ca là lợi hại nhất." - Triệu Tiểu Vy cười nói.
Được rồi mọi người. Tối nay ăn mừng mọi người đều tiến bộ Tiểu Vy và Tử Yến ở lại nhé.
"Dạ đại nương."
Tối hôm đó, mọi người quây quần ăn cơm, uống rượu, thưởng thức thức ăn ngon. Không khí vô cùng an lành. Chẳng bù cho hơn mười năm chiến đấu.
Hôm sau Lạc Tinh được nương mình dẫn lên núi.
"Lên này làm gì nương?"
"Nơi này thường hay có mưa và sấm sét."
"Thì sao?"
"Chút rồi con biết."
Một lúc sau, sấm sét kéo tới thật.
"Thả lõng, không được vận dụng Thiên Lôi Tử Trúc. Mà chỉ tập trung vào nguyên Anh như lúc tu luyện bình thường."
"Dạ."
Trần Thị mới lấy ra một cây kim khí dài gần trăm mét, cắm sao lưng Lạc Tinh.
Lạc Tinh cảm giác có gì không ổn. Hình như nương muốn mình biến thành cột thu lôi.
Sau đó.
"Ầm." - Một tia lôi điện từ thiên không đánh xuống, truyền qua thanh kim khí bắn thẳng lên người Lạc Tinh.
"A a!"
Cả quần áo Lạc Tinh cháy rụi. lưng cũng bị cháy khét một mảnh.
"Tập trung vận Vạn mộc Hồi Linh thuật." - Tiếng Trần Mẫu nhắc nhở.
Lạc Tinh không đợi nương nhắc lần hai, đã nhanh chóng vận chuyển công pháp. Da thịt bản thân vốn cháy khét dần liền lại.
Tuy nhiên, trên trời tia lôi điện thứ hai đã bổ xuống.
"Ầm!"
Cứ vậy một bên dẫn lôi nhập thể tôi luyện Nguyên Anh, một bên thì dùng Vạn Mộc Hồi Linh Thuật phục hồi phần cơ thể cháy khét. Nhất tâm nhị dụng.
Hai canh giờ trôi qua, trời dứt mưa, Trần Thị lại mang Lạc Tinh lên ngọn núi khác cao hơn. Lôi điện còn nhiều hơn chỗ cũ. Tới chiều Lạc Tinh mang hình hài tơi tả nửa người nửa ma về. Dù sao nhiều khi hai tia sét cùng lúc đánh thì vết thương chồng lên vết thương. Muốn bao nhiêu thê thảm có bấy nhiêu thê thảm.
May mà Trần Thị ước lượng tốt, nên thay Lạc Tinh đỡ vài tia lôi điện cực mạnh.
Hồi Linh thuật cũng không phải vạn năng. Lạc Tinh linh lực cạn kiệt. Mà Trần Thị không cho dùng linh thạch phục hồi.
Lần này Trần Tiểu Linh thấy thảm cảnh em mình cũng không nỡ nhìn. Chỉ lặng lẻ thoa thuốc giảm đau.
Hôm sau, Lạc Tinh lại bị hành hạ giống vậy.
Mấy ngày này Tiểu Vy và Hạ Tử Yến cũng không qua thăm, vì ở lại nhà những ngày cuối cùng.
Nghĩ ngơi một ngày thì cũng xem như đủ ba tháng.
Lần này đi đủ lâu, chiến trường ai biết bao giờ sảy ra chiến tranh. Thân làm quân đoàn trưởng Tây Vu, dù sao cũng phải có trách nhiệm.
Lạc Tinh đã lấy lại sự lành lặn vốn có. Tuy nhiên trừ mái tóc. Nó đã hi sinh oanh liệt sau mấy trăm lần bị lôi điện oanh trúng. Lạc Tinh và nhị nữ từ biệt Trần Thị lên đường. Nhưng lần này Trần Tiểu Linh cũng đi theo. Do nàng sợ em mình gặp nguy hiểm, lỡ đang tu luyện kiểu chịu sét đánh có người tấn công thì chỉ có chết. Không thì những khi Lôi Điện cuồng bạo lớn hơn bình thường thì khác nào thành heo quay.
Trần Thị thấy Trần Tiểu Linh xin theo cũng không nói gì chỉ cho nàng một cây kiếm, đây là bảo khí hàng thật giá thật. Còn ở đâu ra, thì Lạc Tinh biết có hỏi nương mình cũng không nói.
Lần này gấp rúc, nên Lạc Tinh đi hơn một ngày là về tới Tây Vu. May mắn không có chuyện gì lớn phát sinh.
"Bái kiến Quân Đoàn Trưởng."
"Mọi người, đây là Trần Tiểu Linh, Tỷ của ta."
"Sao này, nếu nàng muốn gì thì các ngươi cứ làm theo, cứ xem như là ta ra lệnh."
"Dạ Quân Đoàn trưởng."
Sau đó mọi việc Lạc Tinh bán cái qua cho Hạ Tử Yến và Triệu Tiểu Vy xử lý. Lạc Tinh chỉ lo tu luyện.
Ba tháng trôi qua, hầu như ngày nào, Lạc Tinh cũng lên núi tìm vùng có mưa gió sấm sét. Sao đó lúc ra về thì toàn thân rã rời, vết thương chồng chất. Nhưng sáng hôm sao lại sinh long hoạt hổ, rồi lại hăng hái lên đường.
Qua tháng thứ tư thì hết mùa mưa, Qua mùa xuân nên cũng không có sấm sét mà tự ngược mình.
"Đành đợi vài tháng nữa."
Lạc Tinh đành bỏ thời gian rèn luyện võ kỹ.
"Ài! lần trước vội đi quên hỏi Nương có vũ khí hệ thương nào vừa tay không." - Lạc Tinh chợt tiếc rẻ.
Cái Lạc Tinh thiếu đang là vũ khí tốt. Hiện tại vẫn dùng Linh Khí thượng phẩm, nên uy lực không cao. Vấn đề này nhờ Bạch Hạc chỉ đường thì nàng nói sắp có một đấu giá hội có lẽ có. Thậm chí có cả bảo khí.
Lạc Tinh lập tức tiến về Mê Linh Bộ. Đi theo có Trần Tiểu Linh. Hai nàng Tiểu Vy và Hạ Tử Yến muốn xin theo cùng, nhưng Lạc Tinh lấy lý do hồng nhan họa thủy. Dẫn người đẹp ra đường dễ bị người ta ranh ghét. Quan trọng có hai nàng ở nhà trấn giữ Tây Vu. Lạc Tinh mới an tâm. Kèm theo lời hứa mang đồ tốt cho thì hai nàng mới đồng ý.