Toàn bộ Cửu Long Thành chỉ có ba Hồn Vương. Bên dưới thì gần sáu trăm hồn tướng, hai vạn Hồn sư. Với thực lực Lạc Tinh thì cũng không phải là quá xuất sắc. Nhưng tuyệt đối là một lực lượng trung kiên, nhất là với danh vọng hắn hiện tại, nên chuyến đi cũng khá thoải mái.
Lần hành quân này dự định hơn ba năm mới đến vị trí đóng quân. Lạc Tinh đành mặc kệ, tăng thực lực trước rồi tính. Trong vòng bốn tháng hắn ở trong xe riêng, toàn tâm trùng kích cảnh giới lên Hồn Tướng đỉnh phong. Tiếp đó là Tiểu Lục, sau khi được hắn dùng vô số tài nguyên, nó cũng thăng lên Ngũ giai yêu thú. Lạc Tinh xưa đâu bằng nay, không cần ra ngoài mạo hiểm vẫn có lượng lớn tài nguyên. Cùng với trong gần trăm năm nay, hắn từng bước khắc trên người con Tam Vĩ Bạch Hồ của mình năm bộ linh vân: 《Bạo》, 《Tốc》, 《Biến》, 《Thủ》, 《Công》. Nên việc nó thăng cấp cũng là nước chảy thành sông. Sức mạnh Tiểu Lục cũng tuyệt đối là đỉnh phong trong số yêu thú cùng cảnh giới.
Một hôm, Lạc Tinh nhận tin có một cô gái đến tìm. Quá quen thuộc với cảnh có người đẹp đến thăm Lạc Tinh quyết định từ chối. Một lúc sao chợt có tiếng vọng đến.
"Hừ... Buông ta ra.... Ta muốn vào..."
Linh thức Lạc Tinh vốn cao, âm thanh hơn năm trăm mét vẫn có thể nghe rõ. Hắn vội mở Âm Dương Nhãn ra xem, rồi vui vẻ bước ra.
"Sư Phụ... Tìm người thật khó a." - Âm thanh vừa phát ra, một bóng hồng đã xà vào lòng hắn.
"Ha ha... Tiểu nha đầu ngươi trăm năm không gặp. Tính tình vẫn trẻ con vậy ư."- Lạc Tinh vội vàng kéo cô gái đang ôm mình ra. Nàng ta không ai xa lạ, chính là Hàn Linh Lung.
"Hừ... Ta cực khổ mới tra ra tông tích sư phụ đó. Người thì giỏi rồi. Chức cao vọng trọng. Không thèm đến tìm ta." - Hàn Linh Lung buông lời trách móc.
Mọi người xung quanh nhìn vào thấy hai mỹ nhân ôm nhau thì cười khổ. Đúng là thế sự bất công.
"Tụi nó đã đẹp còn yêu nhau."
Lạc Tinh thấy ánh mắt không đúng của mọi người, nên kéo Hàn Linh Lung vào phòng.
Hai thầy trò tâm sự một lúc, thì Hoàng Mỹ Lan cũng xuất hiện. Nàng hay tin sư phụ mình dan dan díu díu với một cô gái xinh đẹp. Lập tức bỏ mọi việc để chạy đến. Tiếp đó hai sư tỷ sư muội lần đầu gặp nhau.
Hàn Linh Lung cũng có cơ duyên, nên đã đạt cảnh giới Hồn sư đỉnh phong. Kết quả ba tháng sau. Dưới trợ giúp Lạc Tinh, nàng cũng là hồn tướng sơ kỳ.
Thêm một thời gian, đoàn quân đã đi được hơn hai phần đoạn đường. Lúc này ban chỉ huy phát ra thông báo:
"Tất cả hồn Tướng chú ý. Tối nay chúng ta sẽ tập hợp và nhận binh, sau đó chia quân ra làm sáu mươi lộ binh mã."
"Thưa Rõ."
Tối hôm đó, Lạc Tinh được phân cho 3000 Hồn Sư. Cùng với chín hồn tướng. Tất cả đều là nữ tính. Lý do là Hoàng Mỹ Lan động tay động chân, nhờ cha mình sắp xếp. Đương nhiên cũng hợp tình hợp lý. Nam nữ chung đội cũng bất tiện. Trong đó, có sáu người thuộc Kim Nữ Cung, trong đó có Hàn Linh Lung. Hai người còn lại là Hoàng Mỹ Lan, Mạc Tiếu Tiếu.
Quân đoàn này trực diện hướng Tây Nam, đến Hoàng Liên Sơn Lĩnh trấn giữ. Nơi này núi non trùng điệp. Phía bên kia dãy núi là chủng loài Yêu Nhân. Bọn họ có hình dáng khác nhân loại. Sinh ra có ba phần thú, bảy phần người. Cơ thể vẫn có hai tay hai chân như nhân loại, nhưng có một số đặc điểm của thú như có đuôi, tay có vuốt nhọn, đặc biệt đầu là đầu thú. Hình dáng giống yêu tu bật thấp ở tiên giới. Đây là thường thức Lạc Tinh nghe kể, chứ chưa hề chạm mặt.
Nhìn đội quân quần là áo lược,oanh oanh yến yến. Lạc Tinh không biết có làm ăn cơm cháo gì không.
"Ta phải tìm cách huấn luyện đám nhóc này thôi."
Chỉ còn sáu tháng băng rừng là đến điểm tập kết. Lạc Tinh đành cho Hoàng Mỹ Lan điều khiển chi quân đội, lại cho Hàn Linh lung huấn luyện Lạc Lôi bát quái bộ cho họ. Khi tất cả đã nắm được cơ bản rồi. Chỉ lệnh đầu tiên đưa ra:
"Tất cả mọi người phải theo bộ pháp đó đi đến điểm tập kết."
Ban đầu, một ngày cả quân đoàn đi được có hơn hai mươi dặm, kém gấp ba lần bình thường.
Ngày hôm sau, tăng lên ba mươi dặm.
Đến ngày thứ mười thì đã bằng lúc bọn họ chưa học bộ pháp.
Bản thân Lạc Tinh thì không quan tâm chuyện đó,. Mặc kệ cho Hoàng Mỹ Lan chỉ đạo. Hắn chỉ ngồi trong chiếc xe được Tiểu Lục mà suy diễn trận pháp. Nơi này hồn linh cũng có ngũ hành. Nhưng mà ngũ hành trận pháp không phù hợp do cách vận dụng linh lực quá khác lạ so với tiên giới. Còn Bát quái trận thì cũng ổn, nhưng quá khó học. Dù sau bản cải tiến bát quái trận thì phải nắm vững trận pháp mới được. Còn bản gốc U Minh Bát Quái Trận thì chỉ dùng thương pháp mới phát huy. Trong khi nhánh quân đội này vũ khí tạp nham vô cùng.
Cách cuối cùng, dùng trận pháp đơn giản nhất mà Lạc Tinh biết là Tam Tài Trận, sao đó ứng theo Thất Tinh trận đồ. Lấy số lượng thay chất lượng. Tạo thành một Thất Tinh Tam Tài Trận.
Mỗi trận pháp gồm 21 người. Sắp xếp thành sơ đồ thất tinh. Thất Tinh trận này không phải là hình dáng của bảy ngôi sao thất tinh trên bầu trời.
Mà nó như là một ngôi sao sáu cánh. Ở mỗi cánh là một tam tài trận do ba người ứng theo 《Thiên》 -《Địa》- 《Nhân》.
Thiên tượng trưng cho công kích. Địa tượng trưng cho phòng thủ, Nhân tượng trưng cho dung hòa, là lực lượng dự trù đảm bảo cho Thiên Địa hòa hợp, cũng như là nghỉ ngơi dưỡng sức. Trong Tam Tài này thì Thiên, Địa, Nhân có thể hoán đổi cho nhau nhanh chóng mỗi khi cần.
Tại sao thất tinh mà chỉ có sáu cánh, thì do ở giữa ngôi sao sáu cánh đó có một tam tài trận trung tâm nữa. Đây cũng chính là mắt trận, phụ trách điều phối toàn bộ sáu tiểu trận bên ngoài.
Ba tháng trôi qua, Lúc này bộ pháp Hàn Linh Lung dạy đã có tác dụng. Khiến quân đoàn đi nhanh hơn ba phần thời gian. Nhờ vậy mỗi ngày khi hành quân đủ đoạn đường được giao. Mọi người sẽ dừng lại. Lạc Tinh bắt đầu dành một canh giờ dư ra đó. Chỉ dạy toàn bộ Thất Tinh Tam Tài Trận. Mỗi ba Hồn Sư hậu kỳ sẽ làm một chủ trận. Có trách nhiệm đốc thúc mọi người huấn luyện, cũng như thực hiện đúng trận hình.
Lúc này, cả quân đoàn trở thành một trăm bốn mươi chiến đội. Số còn lại là Hồn sư đỉnh phong, và chín hồn tướng. Lạc Tinh cho mỗi hồn sư đỉnh phong nắm mười chiến đội.
Giai đoạn tiếp theo. Tất cả chiến đội vừa giữ bộ pháp 《Lạc Lôi Bát Quái Bộ》 khi hành quân. Lại vừa phải giữ theo khoảng cách của 《Thất Tinh Tam Tài Trận.
Lệnh vừa ban ra. Tiếng kiêu khổ vang trời. Nhưng vô ích. Lạc Tinh chỉ một câu nói: "Thao trường đổ mồ hôi còn hơn chiến trường đổ máu."
Mỗi ngày quân đoàn chỉ di chuyển được mười dặm, tốc độ giảm đi cực lớn. Đó là Lạc Tinh cho các tướng lãnh đi trước, chặc cây, đào đá lấp suối mở đường cho chiến đội của mình. Nếu không, bọn họ duy chuyển được năm dặm cũng là khó qua.