Sau thời gian án binh bất động, lần này Yêu nhân kéo đến ba vạn yêu. Cầm đầu là ba tên Yêu Nhân Tứ Giai, ngang cấp hồn tướng. Ba anh em này thuộc huyết mạch Hắc Lang, thân hình cường tráng, chiếc đầu đen, nhọn với hàm răng sắt bén. Bọn chúng chia ba đường tấn công vào Hoàng Liên Sơn Mạch.
"Như sắp xếp cũ. Hoàng Mỹ Lan dẫn hai mươi chiến đội hỗ trợ cánh phải."
"Mạc Tiếu Tiếu dẫn hai mươi chiến đội ở cánh trái."
"Hàn Linh Lung. Ngươi mang 10 chiến đội đi đường giữa."
Lạc Tinh nhanh chóng chỉ thị.
"Sư phụ. Bọn họ có đến 20 chiến đội. Người cho đệ tử người đi chịu chết à."- Hàn Linh Lung phụng phệu đôi má bầu của mình.
"Cứ nghe quân lệnh. Còn lại tất cả chờ hiệu lệnh."
"Dạ Rõ."- Hết cách, cô nàng phải nghe theo sắp xếp.
Lần này, Lạc Tinh cũng bay lên trên cao vài dặm quan sát xung quanh.
Bên cánh trái. Mạc Yêu Yêu đã dẫn một chiến đội ứng chiến với một tên Hắc Lang tứ giai. Tuy về thực lực Hắc Lang mạnh hơn Mạc Yêu Yêu. Nhưng bị nàng ta và chiến đội của mình quây công, nên vẫn không phân thắng bại. Tuy nhiên với quân đội của Hắc Lang thì thảm. Bị gần bốn mươi chiến đội quây đánh. Nhất là bị một thứ vũ khí kì lạ gọi là: "Bạo Yêu Châu."
Đầu tiên là một tiếng nổ lớn. Tiếp đó là một mảng lớn yêu nhân tan xác. Bạo yêu châu là yêu hạch được khắc vào linh văn chữ 《Bạo》 Linh văn này có một chính, năm phụ. Trong năm loại phụ đó có một linh văn kích hoạt xung động trong lòng yêu hạch, yêu đan, hồn thạch hoặc những loại ẩn chứa năng lượng. Nó khiến sự xáo động diễn ra liên tục, nên vật chất mất cân bằng. Tiếp theo là yêu hạch nổ tung, giải phóng toàn bộ năng lượng ra ngoài trong một khoảng thời gian ngắn. Với Yêu Hạch Nhị Giai, vẫn có thể dễ dàng mểu sát vài nhị giai Yêu Nhân đứng gần phạm vi mười mét.
Yêu Hạch tam giai thì phạm vi công kích đạt hiệu quả trong phạm vi 20 mét, Yêu Nhân tam giai đụng phải từ chết tới bị thương.
Hiệu ứng mạnh mẽ diễn ra trên chiến trường. Chỉ ném hơn 100 viên. Mà có hơn hai ngàn Yêu Nhân tử vong, hoặc mất sức chiến đấu.
Tiếp theo là mất sĩ khí, quân bại như núi đổ. Các chiến đội bắt đầu tung hoành, tràn lên chặn đường lui quân của của bọn yêu nhân.
Sĩ khí quân Hoàng Liên Sơn dâng cao chưa từng có.
"Giết..."
"Đánh chết chúng nó đi..."
"Chúng ta thắng chắc... Xông lên."
Bên mạn phải của Hoàng Mỹ Lan cũng xảy ra tình huống tương tự. Một bên sĩ khí dâng cao. Một bên chỉ muốn trốn chạy, không hề có sức kháng cự.
Thấy tên Tứ Giai thống lĩnh đối phương lần này thực lực khá mạnh, nếu hắn liều chết có thể sẽ tạo ra lực phá hoại lớn.
Lạc Tinh không muốn có chuyện bất ngờ xảy ra. Nên lập tức, tay trái hiện ra Kim hoàng cung. Tay phải là Thủy Đinh Ba. Tiếp đó quan sát kỹ càng mục tiêu. Khi tên Hắc Lang hiển hóa chân thân, muốn tử chiến thì ba mũi tên nhanh như sao xẹt bắn thẳng đến ngực nó.
Lạc Tinh lựa chọn thời gian vô cùng chuẩn xác. Ba mũi tên xuyên thẳng qua ngực. Trái tim của Thống lĩnh yêu nhân vỡ nát.
"Không cho kẻ nào trốn thoát."- Lạc Tinh truyền âm.
"Hả, sao sư phụ có thể truyền âm được. Đây là Hồn Vương Cảnh mới có ah."- Hoàng Mỹ Lan bất ngờ, vội vàng phục tùng mệnh lệnh. Điều khiển chiến đội xông lên.
Lúc này ở đường giữa, tên Hắc Lang còn lại sau khi dẫn quân tràn lên thì bị vô số tiếng Bạo Yêu Châu oanh nổ. Tiếp đó một trận pháp cực lớn cố định hầu như hai phần quân đội yêu nhân. Bọn chúng muốn tiến tới không được, mà lùi lại không xong. Nguyệt Quang Vô Lượng trận pháp này đã thay đổi bản chất. Vì ngoài phòng thủ ra còn có linh văn chữ《Phong》ràng buột kẻ xâm phạm, khiến linh lực bọn chúng bị phong tỏa. Tiếp đó là làm mồi cho đoàn quân của Hàn Linh Lung.
Khi Lạc Tinh quay qua nhóm quân của Mạc Tiếu Tiếu, thì nàng ta đã giết được tên Hắc Lang kia. Mạc Tiếu Tiếu có người anh bị Yêu Nhân giết chết, nên từ nhỏ đã chăm chỉ rèn luyện võ kỹ, mong có ngày trả mối thù. Thiên phú nàng cũng cực tốt. Nhất là nàng có vũ khí cực mạnh, đạt chuẩn địa binh. Cho nên kẻ cùng cấp không thể đánh lại. Cộng thêm một chiến đội hỗ trợ, phân tán công kích của Hắc Lang.
"Con bé này giỏi nha."- Lạc Tinh khen ngợi rồi bắt đầu tiến sâu vào sơn mạch. Tại nơi này. Hễ kẻ nào trốn được công kích của ba lộ quân đội thì hắn lại cho một mũi tên giết chết. Thực lực Lạc Tinh hiện tại, cộng thêm hiệu năng của một trong Cửu Tự Linh Văn, có thể phân tách Thủy đinh ba ra hơn trăm mũi tên nhỏ. Khi bắn ra có thể đạt tới trạng thái : "Nhất tiễn phát Bách điêu vong."
Hai canh giờ bay lượn trên không, cảm giác không còn kẻ địch lọt lưới. Lạc Tinh mới trở về doanh trại.
"Sư phụ... Ta yêu ngươi ah."- Hàn Linh Lung lập tức bay đến. Ghì má Lạc Tinh hun một cái, trước sự ngỡ ngàng của toàn quân.
"Này... giữ hình tượng cho ta chút coi."
Hàn Linh lung cười he he.
Mạc Tiếu Tiếu trong lòng đánh cái bụp.
"Nữ Quân đoàn trưởng của mình đúng là dạng mê gái nha."
Nàng ta giương ánh mắt phức tạp nhìn Lạc Tinh. Lúc này toàn thân Lạc Tinh là đạo bào màu trắng. Tóc cắt ngắn, nhìn cũng khá tuấn tú. Tuy nhiên khi nhìn đến bầu ngực căng tròn của Lạc Tinh, thì nàng ta hơi hụt hẫng. Thầm nghĩ "Sao hắn không phải là nam nhân chứ. "
"A nhưng mà đó giờ ta có nghĩ tới nam nhân không? Hình như là không. Vậy ta cũng thích nữ nhân ư?" - Mạc Tiếu Tiếu tiếp tục chìm trong suy nghĩ.
"Này, làm gì mà thẫn thờ."- Hoàng Mỹ Lan thấy cô nàng họ Mạc như si như dại nhìn sư phụ mình thì trong lòng cũng thấy không vui, nên khều vai nói.
"Hả... không có gì."
"Thật..."- Mạc Tiếu Tiếu lúc lắc đầu bỏ đi.
Lạc Tinh lúc này thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt kì lạ, hắn biết tỏng mọi người nghĩ gì, nhưng vẫn nghiêm trang nói nói:
"Tốt rồi... báo cáo tình hình đi."
"Dạ quân đoàn trưởng. Lần này tiêu diệt ba vạn quân. Chúng ta chết gần 300 người ah."
"Hả... áp đảo vậy mà lại chết nhiều thế ư?"
"Bẩm, do các quân nhân hưng phấn quá, nên rối loạn trận hình, thành ra bị giết ngược."
"Ài... Các ngươi về huấn luyện lại thuộc hạ đi. Quân nhân phải lấy kỷ luật nghiêm minh làm gốc. Hiểu không?"
"Rõ..." Mọi người vui vẻ ra về. Mỗi người đều lạc quan với tình hình chiến sự.