Hùng Thiên Đại Lục

Chương 440: Một Mình Phá Vạn Quân



Nhất tướng thủ thành lại khó qua

Xứng danh đoàn trưởng xinh như hoa

Đã đẹp kiêu sa, tài càng lớn

Lần này lắm kẻ, xao xuyến nha.

...

Quay lại con đường bên trái. Lúc này phía trước là hơn vạn Yêu Nhân tiến đến. Lạc Tinh cho số quân binh giữ ải lùi về sau. Một mình hắn lững thững đứng trên lưng Tiểu Lục nhìn ra.

"Ha ha... Chuyện gì thế này? Tiểu oa nhi này muốn tự sát à."

Yên Nhân Đầu Hổ ngạc nhiên nhìn. Hắn là Tổng chỉ huy lần này, thực lực gần tiếp cạnh hậu kỳ. Bên cạnh cũng là một Tứ Giai sơ kỳ tướng lĩnh, thuộc tộc Kim Báo.

"Chủ soái... cho thuộc hạ lên thử xem ả ta có thực lực thế nào."

"Gượng đã. Nếu đã dám một mình trấn giữ, ắt có thực tài hoặc là bố trí bẫy gập. Cẩn thận vẫn hơn."- Tên yêu hổ cản Yêu Báo lại rồi phát tay. Hơn ngàn Yêu Binh tràn đến.

Lạc Tinh lúc này linh lực tỏa sáng. Trên người chiến giáp màu xanh hiển hiện. Hoàng Kim Cung dương lên. Thủy Đinh Ba bắt đầu hiển hiện hóa thành ba cây tiễn màu xanh biếc.

"Vạn Tiễn Loạn Thiên Cung."

Ba mũi tên linh lực lao vút đi. Tiếp đó ba phân thành sáu, sáu phân mười hai, rồi cứ theo cấp số nhân lên. Khi phạm vi công kích đến đoàn Yêu Binh đã là ngàn mũi tên. Chỉ cần thực lực dưới Tam giai yêu nhân. Lập tức bị xuyên thủng cơ thể. Đây là sự bá đạo của cửu tự linh văn chữ《Sắc》, Mũi tên vừa nhỏ vừa sắc bén, không gì không phá, lấy số lượng nhỏ để đạt hiệu quả to.

"Ặc"- Lạc Đoàn Trưởng mạnh vậy ư. Đám quân sĩ phía sau thấy thảm cảnh của đám yêu nhân thì ngỡ ngàng, tiếp đó thì vô cùng hưng phấn.

Ban đầu bọn họ thấy tiếp viện cho chuyến tuyến chỉ một mình Lạc Tinh, thì trong lòng đã thầm than khổ không thôi. Nào ngờ quân đoàn trưởng của bọn họ lại mạnh mẽ như vậy.

"Hoan Hô."

"Lạc Đoàn Trưởng ...Vô Địch."

Yêu Hổ thấy vậy tức giận gào thét. Bản thân hắn cũng xông lên trước. Là người chinh chiến lâu năm. Hắn hiểu rõ càng giữ khoảng cách với Lạc Tinh thì đoàn quân của hắn sẽ làm bia ngắm mà thôi.

"Hừ... Tất cả xông lên." - Đám Yêu Nhận nhận chỉ lệnh, lập tức liều chết tràn đến.

"Xoẹt..

. Xoẹt

...Xoẹt..."

Ba loạt tiễn bay nhanh ... Lần này lại hai ngàn Yêu Binh tử nạn.

Lạc Tinh không dừng lại. Phát ra thêm ba lượt công kích nữa. Hiệu quả còn mạnh mẽ hơn. Do bọn yêu nhân xâm nhập trong phạm vi một dặm. Một mũi tên có thể xuyên qua hai, ba tên yêu binh mới mất hết linh lực rồi tan biến.

"Giết hắn."- Yêu Hổ gầm thét. Hắn cũng bị trúng vài mũi tên, đương nhiên với cảnh giới của hắn thì như gãi ngứa, chỉ tạo ra vài vết xước không đáng kể mà thôi.

Yêu Báo cũng nhanh chóng tập kích bên cạnh. Bọn chúng định tạo thành gọng kìm giết chết kẻ thù.

Lạc Tinh sau khi phát ba loạt tên nữa, diệt hơn bảy ngàn yêu binh. Thì mới bình tĩnh cầm Phá Thiên Tán đón đỡ công kích của thống soái đối phương.

"Ầm..." - Yêu Hổ này không dùng vũ khí. Mà dùng móng vuốt vỗ lên Phá Thiên Tán. Rất nhanh hắn chịu hậu quả thê thảm. Khi móng vuốt vừa chạm vào. Phá Thiên Tán xoay tròn, tạo một lực ly tâm cực lớn, cánh tay to lớn của Yêu Hổ Thống Soái bị đánh bật ra, tiếp đó là chiếc đầu hắn ta bị phá Thiên Tán cắt ngọt.

"Hả." - Yêu Báo giật mình, nhưng không kịp lui ra. Lạc Tinh đã xoay ngang Phá Thiên Tán. Tốc độ, thời cơ, phạm vi công kích đều là cực kỳ tinh diệu, Tên Yêu Báo cả người bị chẻ làm hai.

Năm ngàn Yêu Nhân còn lại bắt đầu ngạc nhiên, sững sờ, sau đó là hoảng hốt. Hai vị thống lĩnh bên mình vừa chạm mặt đối phương đã bị giết, vậy thì trận chiến này còn đánh làm sao được. Bọn chúng lập tức quay đầu bỏ chạy.

"Lạc Tinh tiếp tục bắn ra ba loạt 《Vạn Tiễn Loạn Thiên Cung》, tiêu diệt hơn phân nửa. Rồi như một tàn ảnh lao đến. Tốc độ hắn như u linh. Chưa đầy vài hơi thở, phạm vi mười dặm không còn Yêu Nhân nào còn sống sót.

"Trời của ta ơi... Lạc Đoàn Trưởng nào phải là người."- Đám quân đội trợn mắt nhìn quên cả hoan hô. Cảnh tượng một người tiêu diệt hơn vạn Yêu Nhân trong một thời gian cực ngắn, khiến bọn họ ngỡ như đang nằm mơ.

"Nhìn làm gì. Nhanh chóng lên kiểm tra. Giết những tên chưa chết. Thu hoạch yêu hạch, và tài nguyên."

"Dạ.... Lạc Đoàn Trưởng."

Lạc Tinh cho Tiểu Lục ở lại, thỏa thích ăn thức ăn. Bản thân bay lên cao cảnh giới. Riêng hai toán quân bên kia thì không xen vào. chỉ đề phòng tổn thất những hồn tướng. Còn lại quân đội thì không quan tâm. Dù sao chiến cuộc còn dài. Lạc Tinh cũng không bao bọc bọn họ được. Muốn tồn tại phải tự cường.

Hai canh giờ sau. Cả hai chiến tuyến đều thắng lợi. Các Tướng lĩnh chỉ bị thương nhẹ. Chiến đội thiệt hại hai mươi hồn sư. Hồn Binh chết hơn hai trăm. Tuy nhiên đây xem như là thắng lợi oanh liệt.

Lúc này, tin tức một mình Lạc Tinh quây giết gần hai vạn Yêu Nhân cũng đã lan ra khắp quân đoàn.

"Thật.... Lạc Đoàn Trưởng chỉ tay lên trời. Tiếp đó vạn mũi tên bay xuống trảm sát một vạn yêu nhân. Hai tên thống lĩnh đối phương muốn trốn thì Lạc Đoàn Trưởng khẽ phất tay một cái. bọn họ tức khắc bị phân thây. Chiến cuộc cứ vậy kết thúc a."

"Quá nhanh... quá nguy hiểm." - Mọi người nhìn nhau khẽ nói.

Lạc Tinh lúc này không quan tâm ánh mắt khiếp sợ của mọi người nhìn mình. Chỉ tập trung suy nghĩ về năng lực của mình. Hôm nay phát ra bảy lượt "Vạn Tiễn Loạn Thiên Cung." Một biến thể của Vạn Tiễn Quyết mà hắn sáng tạo ra. Hiệu quả mạnh mẽ, công kích rộng, nhưng mà linh lực cũng tiêu tốn khá nhiều. Bảy loạt bắn mất gần bảy phần linh lực, linh thức cũng tiêu hao không kém. Tiễn pháp bá đạo, nhưng so với khi hắn ở tiên giới, điều khiển trăm vạn kiếm trận thì chỉ là muỗi. Lạc Tinh cũng không xem thành tụ lớn thế nào. Nhưng với toàn bộ quân đội ở Hoàng Liên Sơn Lĩnh này thì hắn đã là thần nhân.

Lạc Tinh bắt đầu quay về phòng mình nghỉ ngơi.

"Mạc Tiếu Tiếu, khi sáng ngươi nói muốn làm ấm giường cho sư phụ ta. Giờ thời cơ đến rồi kìa."- Hàn Linh Lung nhoẻn miệng cười nói.

"Hừ..."

"Không phải mình ta nghe đâu, là toàn quân nghe nha."

"Đúng đó..." một vài Hồn Sư tướng lĩnh hùa theo.

"Các ngươi được lắm. Ta có gì mà không dám chứ."- Mạc Tiếu Tiếu nói rồi, bước đi về phòng Lạc Tinh.

"Sắp có trò hay để xem."- Hàn Linh Lung nháy mắt với Hoàng Mỹ Lan.

Lúc này trong phòng. Lạc Tinh đang ngâm mình trong nước nóng. Trong nước này vốn có loại thuốc luyện thể giúp điều hòa cơ thể. Hôm nay linh khí tiêu hao nhiều, là cơ hội luyện thể tốt nhất.

Bắt đầu vận chuyển linh lực theo vòng xoáy các khiếu huyệt, kích hoạt hồn linh cho nó tự động vận chuyển. Linh thức hắn bắt đầu nội thị vào cơ thể. Kiểm tra từng tế bào cơ thể.

Chợt Lạc Tinh cảm giác có gì không đúng. Hắn thu hồi linh thức, mở mắt ra thì thấy trước mặt mình là một cơ thể thanh xuân tràn trề sức sống. Một cô nàng trong trạng thái không mảnh vải che thân, đang bò vào trong hồ nước nóng.

"Ngươi muốn làm gì?" -Lạc Tinh sững sờ, khi thấy Mạc Miêu Miêu áp xát mình.

"Ta tuân theo ước định, đến phục thị đoàn trưởng ngươi ah."

"Ước định gì? Mời nàng ra ngoài ah."- Lạc Tinh cảm giác tình huống không ổn lắm.

"Dù sao ta cũng tới rồi. Ngài có yêu cầu gì cứ nói."- Mạc Tiếu Tiếu lúc này không sợ trời, không sợ đất nhảy ùm xuống nước ôm lấy Lạc Tinh.

"Sặc... Cứu mạng ah..."- Lạc Tinh cảm giác một cơ thể thanh xuân đẫy đà ôm trọn lấy mình, vội vàng theo phản xạ hai tay đẩy ra.

Chẳng biết vô tình hay cố ý trúng ngay hai quả tuyết lê của nàng ta.

"A...." Mạc Tiếu Tiếu cảm giác cơ thể như có điện giật... Tuy nàng chủ động, nhưng đó giờ chưa từng xảy ra hành động gần gũi ai. Nhất thời choáng váng. Nàng chưa biết xử lý sao, thì Lạc Tinh toàn thân linh lực giao động. Một lớp áo giáp linh lực bao lấy cơ thể. Tiếp đó hắn nhanh chóng phá mái nhà, bay đi mất.