Không biết sự thay đổi của Thiên Vương Bảng, nhưng dù biết Lạc Tinh cũng không quan tâm.
Sáu mươi năm nay, hắn đã thành công khắc trực tiếp ba loại cửu tự linh văn lên hồn linh của mình: gồm chữ 《Bạo》 lên hồn linh Hỏa Long Sư.
chữ 《Biến》 và 《Hợp》lên hai hồn linh Phi Lan Thảo. Khiến tiềm lực cơ thể đạt đạt cấp độ hơn 660 lần thường nhân. Tuy nhiên, sau sáu mươi năm âm thầm hút lấy linh khí kì dị nơi Loạn Hương Cốc. Khiến Loạn Hương Cốc trở nên thay đổi hoàn toàn. Nơi này trở nên bình thường, không còn là cấm địa khó xâm phạm. Các toán nhân mã bắt đầu đi đến khai thát tài nguyên. Lạc Tinh đành dừng tu luyện lại.
"Đến lúc rời khỏi nơi này rồi."
Lạc Tinh ra ngoài thu lấy Kim Ốc, tám trận kỳ lại. Bắt đầu nhắm hướng tây thẳng tiến.
Đi mới hơn trăm dặm. Không gian xung quanh bỗng nhiên như bị một trận pháp phong tỏa.
"Lại có khách viếng uh? Ta sắp phải cho chúng hậu lễ rồi."
Dùng tĩnh chế động. Lạc Tinh lặng yên quan sát. Lúc này phía đông xuất hiện một chiếc phong cầm. Tiếp đó một âm ba rung động lan tỏa bốn phương.
"Tinh... Tang....."
Trong phạm vi một dặm, cây cối tan thành từng mảnh nhỏ.
"Phá Thiên Tán." Một chiếc ô lớn được bật ra. Tám mảnh ghép tạo thành hình tròn của chiếc ô bắt đầu xoay tròn. tạo ra một luồng sóng cực lớn, bắn thẳng về chiếc Đại Âm Cầm.
Cây cầm bị đánh bật ra. Tiếp đó sáu bóng người xuất hiện. Tất cả là Hồn Tướng Trung Kỳ.
Các ngươi là ai? Sao lại tấn công ta?
"Trần Tiểu Ngư. có người muốn ngươi không nên tồn tại trên thế gian."- Một âm thanh lảnh lót vang lên.
Tiếp đó sáu ngưòi toàn thân sáng rực. Sáu pháp tướng to lớn hiện ra. Là sáu nhân hình cường tráng, mỗi tay cầm một món vũ khí kỳ lạ.
Tuy nhiên sáu món vũ khí như có cộng hưởng lẫn nhau. Hình thành một hình lục giác với nhiều góc cạnh. Đây là đòn tổng lực của cả sáu người:
"Sát Tiên Liên Hoàn Trảm."
Một âm thanh vang vọng cất lên...
Cơ thể Lạc Tinh lập tức như bị định trụ, trên đầu hắn xuất hiện một lục giác đồ án nhỏ.
Trên đó có một cây Đại Âm Cầm Có tám dây ngự trên. Hoa văn rực rỡ, nhìn vào là biết đây không phải phàm phẩm.
"Tinh..."
Tiếp đó một đòn công kích vô hình bay đến, phạm vi công kích cực rộng.
"Bất Động Minh Vương"- Lạc Tinh biết không thể né tránh. Phá Thiên Tán lợi dụng linh văn chữ 《Biến》 hóa lớn ra. Sao đó hồn linh Bất Động Minh Vương nơi huyệt Quan Nguyên xuất hiện, bao bọc thân hình Lạc Tinh lại.
Công kích đối phương đánh dạt Phá Thiên Tán ra. Tuy nhiên nhờ một khắc đó. Hư ảnh Bất Động Minh Vương kịp đấm lên. Kịp lúc ngạnh kháng luồng công kích vô hình vừa bay đến.
"Tách... Đoàng..." - Hư ảnh Minh Vương biến mất. sáu người sát thủ cũng bị phản chấn, ngã bật ra.
Lạc Tinh không cho bọn họ thời gian nghĩ ngơi.
Hay tay bắt quyết. Phá Thiên Tán bay lên tay.
" Ngọa Long Thăng Thiên."- Một Hư ảnh Hỏa Long hiển ra, uốn lượn như một xoáy ốc thẳng đến.
"Ầm..."
Không dừng lại, đòn đánh của Lạc Tinh lần này là Liên Hoàn. Hư ảnh hỏa long như uốn khúc, chạm đông đánh tây. Giống như một con rồng thực thụ, chứ không vội bay lên trời như trước.
Khi nó dừng lại, cũng là lúc sáu kẻ thích khách bị đánh tan xác.
"Ha... "- Lúc này, Lạc Tinh dừng lại. Miệng nhòe ra một ngụm máu. Toàn thân hắn đã có vết gạn, do vận dụng linh lực phá sức chịu đựng của cơ thể.
" Ta hơi khinh địch."
Lạc Tinh cũng không ngờ. Sáu tên này thực lực không thua hắn lại còn tung ra sát chiêu được ăn cả, ngả về không như vậy.
Cố lê tấm thân, Lạc Tinh thu thập sáu chiếc túi trữ vật. Cùng vũ khí mạnh mẽ của đối phương. Đây là Địa Binh thượng phẩm, tên là Thiên Âm Cầm. Lần đầy tiên Lạc Tinh thấy cấp bật vũ khí này. Nó đã có linh tính. Nên muốn thu phục, phải cần một thời gian.
Không có thời gian. Lạc Tinh bắt đầu rời khỏi. Sau khi suy nghĩ. Lạc Tinh ra lệnh Tiểu Lục đi tìm Hàn Linh Lung. Xem như đây là món quà Lạc Tinh tặng hai đệ tử mình. Kể cả Phá Thiên Tán cũng gởi lại cho Hoàng Mỹ Lan . Nó chỉ là chuẩn địa binh, đã không theo kịp tiến bộ của Lạc Tinh lúc này. Chuyện bao giờ nó khai mở linh trí thì không thể biết. Nhưng Lạc Tinh hiểu tối đa trăm năm nữa. Ngay cả địa binh Lạc Tinh cũng không cần dùng đến, vì thực lực của kẻ khác tăng ngày càng chậm còn hắn thì khác, mỗi ngày mỗi tăng nhanh hơn.
Lúc này, Lạc Tinh bắt đầu đi thẳng về hướng tiên tộc. Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất vậy, hắn ta cũng không phải là kẻ cam chịu bị người đuổi giết.
Mất một tháng, thương thế Lạc Tinh mới khỏi hẳn. Hiện tại nhờ linh văn chữ 《Biến》 khắc trên hồn linh. Lạc Tinh có thế biến hóa hình dáng một nam nhân. Không còn trong hình dáng thiếu nữ. Đương nhiên hắn phải chấp nhận tiêu tốn linh lực liên tiếp để duy trì ngụy trang. Dù sao Bách biến quỷ ảnh của hắn chưa được chuyển hóa hoàn toàn. Mà Lạc Tinh không có thời gian tập luyện bí pháp đó.
Dựa theo các thông tin tìm được của những kẻ tìm giết mình. Lạc Tinh cũng hiểu rõ.
Kẻ chủ mưu là một thuộc hạ cũ của Trần Tiên Hoàng. Năm xưa Trần Tiên Hoàng dùng thân thể phong ấn một Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập. Sau đó Nguyên Phi, một trong ba người vợ của Trần Tiên Hoàng, muốn truyền ngôi cho con mình nên đã bắt đầu tính kế gia hại thái tử đương thời.
Đầu tiên Nguyên Phi tính kế cho thái tử Trần Tiểu Ngư xúc động cấm địa của tổ tiên trần thị. Đây là nơi chỉ có Tiên Hoàng mới được đi vào. Tiếp đó cố tình làm hư hỏng một số thứ trong cấm địa. Dẫn đến hình phạt là ép hắn uống âm dương đan. Đày ra khỏi tiên giới.
Tuy nhiên bà ta vẫn lo sợ thả hổ về rừng. Nên cho người bí mật phong ấn tiên thể của hắn.
Sau khi Trần Tiểu Ngư kích hoạt thành công hồn linh. nên bị kẻ giám sát giết để diệt trừ hậu họa.
Tiếp đó, Lạc Tinh bắt đầu cho phân thân mình tiếp quản cơ thể Trần Tiểu Ngư. Một đường quật khởi.
"Trần Tiên Hoàng mà sống lại thấy cảnh này chắc tức quá mà chết tiếp ah." - Lạc Tinh cảm thán. Trần Tiên Hoàng thật bi đát, con trai bị vợ mình giết. Rồi lại lồi ra một vực ngoại thiên ma khác là Lạc Tinh, đoạt xá con hắn.