"Đây là Tiểu Thảo, con gái ta. Còn đây là phu quân nàng, Thánh Gióng."
"Chào dì Phượng." cả hai cùng nói.
"Đa ta các người trợ giúp ta. Chúng ta vừa về vừa nói chuyện."
Sau đó bốn người lên tiểu không hạm bay về Chu Tước Tinh, Lạc Tinh nói lý do mình đến đây.
"Chuyện Thần Kiều Lộ ta cũng nghe nói. Thông thường nó sẽ xuất hiện gần trung tâm của Nam Phương Tiên Vực. Từ đây đi đến đó chỉ tốn khoảng năm ngàn năm. Chúng ta còn dư khoảng ba vạn năm. "
"Được rồi, thế có thể cho ta làm khách một thời gian."
"Đương nhiên được thôi. Đó giờ ta thấy ngươi khách sáo sao?" - Lê Minh Phượng liếc nhìn Lạc Tinh nói.
"Ha ha... cha ta vốn mặt dày mà."
"Ha ha..."- Thánh Gióng cười phụ họa theo phu nhân nhà mình.
"Này, ra ngoài chớ nói xấu cha."
"Được rồi. ta không ngờ gặp lại Trần huynh sớm vậy."
"Ta cũng thế."- Lạc Tinh khẽ cười. Đúng là tương lai không ai biết trước. Lần chia tay trước Lạc Tinh cúe ngỡ cả hai sẽ không gặp. ai ngờ số phận đẩy đưa.
"Chu Tước Các ta sắp chuẩn bị lễ mừng chiến thắng. Các ngươi cũng đến chung vui."
"Nhất định rồi."
"Được rồi ta có việc đi trước. Các ngươi nhớ đến. Lê Minh Phượng lại biến mất. Dù tiểu không hạm có nhanh cũng sẽ chậm hơn nàng thực hiện thuấn di.
"Ha ha... Cha còn dám nói không phải đi thăm tiểu tình nhân."
"Nhóc con ăn nói đàng hoàng."
"Hừ... nhìn ánh mắt dì ấy nhìn cha. Ta dám chắc có gian tình."
"Được rồi. Ta đi bế quan. Hai phu thê các ngươi trò chuyện đi."
"Bị nói trúng tim đen nên trốn kìa. Phu Quân, người không được học theo cha ta, biết không."- Trần Thu Thảo vỗ vai chồng mình.
"Đương nhiên, đương nhiên, nhưng nàng nhẹ tay. Vai ta còn bị thương." Thánh Gióng nhăn nhó. Tuy bản thân hắn chỉ gián tiếp bị lôi châu đánh trúng. Nhưng quả thật toàn thân đau nhức. Còn hơn cả thiên kiếp giáng trúng.
Một tháng sau, mọi người đến Chu Tước Tinh. Và được tiếp đón vô cùng nồng hậu. Dù sao, Lê Minh Phượng đã có chỉ lệnh đón tiếp họ ở cấp độ cao nhất.
Thù xưa đã trả xong , Lê Minh Phượng tâm kết đã giải nên vui vẽ dẫn ba cha con Lạc Tinh đi tham quan, ăn uống ở các địa điểm nổi tiếng của Chu Tước Tinh Vực. Mỗi khu vực khác nhau sẽ có nét văn hóa riêng, vô cùng đặc sắc và sống động.
Đương nhiên cuộc vui nào cũng có điểm dừng, thêm một ngàn năm, ngay cả người thích ngao du như Trần Thu Thảo cũng không còn điểm nào vui chơi nữa thì bắt đầu tu luyện. Nàng mong muốn đi kịp bước chân của chồng mình.
Lạc Tinh cũng hiểu thời gian thư giãn đã hết, hắn bắt đầu dò hỏi:
"Minh Phượng. Ta muốn bế quan một thời gian. Nơi này ở đâu lôi đình nhiều nhất."
"Hả...ngươi có hứng thú với Lôi đình chi lực."
"Thật ra năm xưa Lôi thuộc tính là một trong hai loại linh lực tu luyện chủ yếu của ta."
"Nếu vậy, ngươi đến Lôi Đàm Tinh. Nơi đó năm xưa là địa bàng của Long Nhật Thiên."
Theo chỉ dẫn của nàng, Lạc Tinh bắt đầu đến Lôi Đàm Tinh. Nơi này quả thật lôi linh lực cực kì nồng đậm. một số ngọn núi cao lôi điện đánh xuống ngày đêm. Lạc Tinh bắt đầu triệu hồi các phân thân ở Hùng Thiên Giới ra tiên giới. Tuy hắn không có số lượng phân thân đạt tới trăm vạn như của Lê ⁹Minh Phượng, nhưng các phân thân này vẫn giữ được một phần linh thức của Lạc Tinh, cho nên chúng sẽ dễ dàng tu luyện hơn.
Tiếp đó, tất cả đi khắp nơi trong Lôi Đàm Tinh. Tùy theo cảnh giới từng phân thân mà chọn vị trí có lôi đình mạnh yếu khác nhau để tiến hành tu luyện.
Sau hơn vạn năm hấp thụ lôi đình. Hầu hết các phân thân đã đạt bảo hòa. Lạc Tinh bắt đầu lần lượt thu vào bản thể. Tốn một ngàn năm dung hợp. Thấy bản thân đã chạm đỉnh, hắn bắt đầu chuẩn bị tiến giai.
Với Địa tôn bát trọng thiên. Thì thứ cần tu luyện chính là luyện tủy.
Lúc này các tia lôi đình chi lực thực sự đã dung hòa vào máu huyết của Lạc Tinh. Mỗi hơi thở, đưa tay nhất chân của hắn đều khiến lôi quang cuồn cuộn. Lạc Tinh chuẩn bị xông phá và cải biến tủy của mình. Đầu tiên hắn lấy Lôi Long Châu ra, nhanh chóng nuôt vào. Rồi từ từ hấp thụ nguồn lôi linh lực vô tận từ nó. Lúc này bên ngoài Tiểu Cầm cũng tự động vận chuyển, phát ra tiếng nhạc du dương điều hòa các luồng lôi linh lực đó. Dù sao thì Thiên Âm cầm hấp thụ toàn bộ thiên lôi tử trúc. Nên với lôi điện chi lực nó có một hiểu biết cực cao.
Trong cơ thể, tủy là thứ khó luyện nhất. Tủy là hệ thống thần kinh trung ương, gồm não và các dây thần kinh đi khắp cơ thể. Đương nhiên với tu tiên giả thì không gọi là dây thần kinh, mà gọi là các đường kinh mạch.
Như vậy, trọng thiên cuối cùng nhằm mục đích là làm cho não mình có khả năng chịu tải cao hơn, điều khiển toàn bộ các chức năng trên cơ thể tốt hơn, nhanh hơn, chính xác hơn. Còn các kinh mạch mở rộng hơn, bền chắt hơn, vận chuyển linh lực nhanh hơn lúc còn ở Thiên Tôn Cảnh thập bội.
Một sự biến đổi toàn diện khiến chiến lực kẻ xông ải tăng trên diện rộng.
Lúc này, tất cả chẩn bị xong. Lạc Tinh bắt đầu tiến hành trùng kích. Đây là một nỗi đau vô tận. Từng nếp não yếu ớt được lôi đình thẩm thấu vào từng tế bào. Cảm giác tê dại điên cuồng diễn ra. Có lẽ, kẻ dùng lôi đình để đả thông Địa Tôn bát trọng thiên hình như chưa ai làm. Vì chẳng ai chịu nổi sự giày vò đến tận cùng. Lý trí Lạc Tinh có thể bị lôi đình ma diệt dễ dàng. Lúc đó thì xem như công cốc. Thậm chí có thể thức hải bị hủy hoại rồi thì linh thức sẽ chìm vào hôn mê không ngày tỉnh lạ.
Nỗi đau đớn dày vò đó kéo dài không biết bao lâu. Với người ngoài cuộc thì vó lẽ chưa đầy vạn năm. Nhưng với Lạc Tinh thì dường như trăm vạn năm.
Lúc này toàn bộ hệ thống thần kinh của hắn lóe sáng một màu trắng pha vàng. Các đường kinh mạch, dây thần kinh, não bộ Lạc Tinh bắt đầu lột xác. Trở nên tinh thuần hơn, dẻo dai hơn, công năng cũng tăng lên gấp mười lần.
Tiếp theo, Hùng Thiên Giới lại điên cuồng mở rộng. Âm Dương Thủy Bích châu lại có một phen làm việc cực nhọc, chuyển hóa năng lượng đó về cơ thể Lạc Tinh, không cho Hùng Thiên Giới đủ linh lực mở rộng.
"Hắn thật sự Làm được. Ta cũng không thể kém xa."- Lúc này, ở phía xa có một giọng nữ nhân nói khẽ.
Thì ra từ khi Lạc Tinh bắt đầu tiến hành xông phá bát trọng thiên. Lê Minh Phượng đã âm thầm đi theo hộ đạo cho hắn.
Nàng bắt đầu về tinh cầu của mình. Chuẩn bị xông phá bát trọng thiên. Cách thức giống Lạc Tinh, nhưng nàng dùng loại linh lực khác. Đó là hỏa diễm. Nhưng không phải lửa thường. Mà là Dục Hỏa Chi Diễm. Một loại hỏa diễm chiết xuất từ Chu Tước nhất tộc các nàng.
Thắm thoát hai ngàn năm, Lạc Tinh mở mắt ra. Hắn đã thành công củng cố Địa Giai bát trọng thiên. Xem như là Thiên Tôn Cảnh đỉnh phong, nhưng lại mạnh mẽ hơn bội phần. Dù sao cùng một nguồn linh lực. Nhưng một cơ thể tốt, trẻ trung vận hành, sẽ hơn hẳn một cơ thể ốm yếu, già nua vận hành nhiều.
Lúc này, con gái mình cùng Thánh Gióng cũng đang chăm chủ luyện công. Dù sao thì qua trận đánh ngày trước. Họ chợt thấy mình còn yếu kém, chưa thể đi ngang được. Nên quyết định tranh thủ thời gian tu luyện, nâng cao chiến lực bản thân.
Lạc Tinh định đi thăm Lê Minh Phượng. Thì được thuộc hạ nàng báo là cung chủ họ cũng đã tiến giai thành công, đang bế quan củng cố thực lực. Đúng là tiên đạo vốn vô tình. AI Ai cũng tập trung tu luyện, chuyện tình cảm có cũng được, không có cũng không sao.