Trong lòng Thái Nguyên Thiên Tôn vui vẻ. Chỉ cần mình quấy rối nàng. Đám thuộc hạ sẽ nhanh chóng quay lại công kích. Lấy hai đánh một không tin nàng ta có thể kháng cự.
Nhắc đám thuộc hạ hắn mới lấy làm lạ. Đã lâu rồi, mà mấy kim tiên đó chưa xuất hiện.
Lúc này, Lạc Dương liên tục bại lui. Tuy lần chiến đấu trước nàng chỉ một chiêu là đánh trọng thương Thái Nguyên Thiên Tôn là do nàng nóng lòng gặp phu quân, nên đột nhiên dùng sát chiêu khiến hắn ta bất ngờ. Đạt Thiên Tôn cảnh ai cũng có sát chiêu. Nhất là vận dụng sức mạnh nội tại của thế giới mình sáng tạo ra, sẽ là một công kích mạn gấp mười lần thông thường . Tuy nhiên đó là con dao hai lưỡi, lực lượng bản thân mất đi, sẽ phục hồi lại nhanh. Nhưng lực lượng của nội thế giới lại khác. Rất chậm khôi phục vì đầu tiên bản thân phải chuyển hóa năng lượng từ ngoại giới vào nội thế giới. Tiếp đó tiến hành tinh lọc, chỉnh sửa lại đúng với loại đại đạo của thế giới bên trong cơ thể mình, thì mới tiến hành bổ sung được. Vấn đề đó rất lâu và phiền phức. Dù sao tuy là đạo, nhưng mỗi người đều có cách lý giải riêng. Nên không thể giống nhau hoàn toàn. Quan trọng nữa nếu dùng nhiều loại lực lượng này sẽ ảnh hưởng đến tiềm năng cơ thể, giống như dùng tương lai để cung cấp lực lượng hiện tại, không sinh tử quan đầu ai lại đem ra dùng.
Đánh nhau thêm nữa canh giờ. Lạc Dương đã bị bức lui vạn dặm. Bên trong quả cầu gồm vô số mảnh bia đá ghép lại, thỉnh thoảng lại chọc ra một chiếc chân bén nhọn như đao. Chỉ cần Lạc Dương không cẩn thận sẽ lập tức bị kích thương. Nhìn màu sắc của vuốt chân. Chắc chắn ẩn chứa một loại kịch độc, nếu là Kim Tiên chạm phải, thần hồn lập tức câu diệt. Dù thiên tôn trúng phải, linh lực toàn thân cũng sẽ bị tê liệt nhanh chóng. Vì vậy, Lạc Dương mới chọn lựa lấy phòng thủ làm chính.
Tuy nhiên, kẻ lo lắng lại là Thái Nguyên Thiên Tôn. Trước khi hắn ra ngoài ứng chiến đã truyền tin đến hai vị thành chủ dẫn quân tiếp ứng. Cho nên hai vị thiên thôn còn lại của Lạc Hoàng Thành sẽ không thể rảnh rang đối phó với đám thuộc hạ của mình.
Nhưng bên Lạc Hoàng Thành vốn đâu còn kẻ nào đủ mạnh ngăn cản trận pháp nhị thập tứ tú của hắn mới đúng. Vậy rõ ràng là có thế lực nào đó hỗ trợ Lạc Hoàng Thành rồi.
"Nha Đầu... chúng ta dừng lại thế nào, ta không muốn tốn thời gian vô ích?"- Hắn muốn rút lui.
"Mơ tưởng..."- Lạc Dương đâu dễ buông tha, lần này là nàng muốn oanh động tiên vực, trảm sát Thiên Tôn, tránh có kẻ nhòm ngó Lạc Hoàng thành. Tám cánh tay Lạc Dương ném luôn chín thanh đại đao lên trời. Tiếp đó tám tay rảnh rang cùng kết ấn. Từ trên tinh không vô số lôi đình tràn xuống cơ thể nàng. Tóc nàng bắt đầu dựng đứng, toàn thân sáng rực:
"Phong Lôi Trảm Thần Sát."
Chín tia thiên lôi đánh mạnh lên quả cầu.
Chín mươi chín bia đá lúc này cũng sáng lên ánh màu Chàm rực rỡ. Nó xoay tròn với tốc độ cực nhanh. Hình thành một lực trường ngăn cách ngoại giới. Giống như toàn cơ thể của Thái Nguyên Thiên Tôn đang ở vùng không gian khác. Cách làm tuy khác, nhưng hiệu quả khá giống Thiên Lan chiến giáp.
"Cửu Đao Liên Hoàng Trảm."
Các thanh đao lúc này tràn ngập Lôi điện, tạo ra chín luồng lôi quang hình vầng trăng khuyết chém mạnh xuống.
Vòng phòng thủ của Thái Nguyên vẫn chưa bị công phá tan vỡ. Nhưng do công kích lần này chạm đến một tia lôi chi đại đạo, toàn thân hắn dù ở chiều không gian khác cũng bị tê liệt. Quả cầu bao quanh cơ thể y rơi thẳng xuống đất. Hình thành một hố sâu trăm dặm.
"Nha đầu, là ngươi bức ta."- Hắn ta tức giận, muốn dùng tới sát chiêu.
Đột nhiên, hắn bỗng nhiên cảm giác cơ thể bị trùng xuống bởi một sức hút mãnh liệt. Cơ thể toàn thân như có trăm ngàn ngọn núi đè xuống. Đặt biệt các bia đá vốn đã nặng nề, nay cứ như đột nhiên năng thêm gấp mười.
"A ... A....."- Xương cốt hắn sắp vỡ vụng. Thái Nguyên Thiên Tôn cấp tốc thu hồi tất cả bia đá kia đi. Cảm giác cơ thể lúc này mới nhẹ hơn đôi chút. Mất đi vòng phòng hộ rồi, hậu quả là chín thanh đao từ thiên không bay xuống, đao thế tung hoành.
"XOẠT....XOẠT...XOẠT"
Rất nhanh, cơ thể Thái Nguyên Thiên Tôn bị chém ra hơn trăm đoạn.
Các phần thân thể đó định chốn đi. Tiếc là vô số linh văn chữ 《Phong》tản ra bao lấy toàn bộ. Tiếp đó, Từng phần cơ thể đó bị một lực lượng vô hình thu vào Hùng Thiên Giới.
Lạc Dương từ từ bay xuống. Nàng Liên tiếp xuất ra ba chiêu đánh toàn lực nên cũng khá mất sức.
"Đám Kim Tiên kia đâu rồi."
"Ta đã trảm sát hết. Nàng yên tâm."
Thì ra lúc đám Kim Tiên bị đánh bật ra xa. Lạc Tinh lập tức xuất kì bất ý phong tỏa không gian. Tiếp theo thì như thu lấy đồ trong túi, Lạc Tinh cảnh giới tương đương Thiên tôn đỉnh phong rồi, nên không gì khó khăn.
"Nàng đi hỗ trợ đám Thủy Tinh. Ta đi hỗ trợ con gái."
"Được."
Lạc Tinh bay về hướng Hồng Hải Thành.
Lúc này hai bên cũng đang chiến đấu gay cấn.
Thánh Gióng đang liên tục áp đảo Hồng Hải Thiên Tôn.
Trần Thu Thảo thì một mình chiến với mười vị kim tiên. Nàng có Thiên Lan chiến giáp hộ thân. Đứng ở thế bất bại. Mộng Đạo Phân Ly Thuật lại là loại dùng cho quần chiến cực tốt. Mười vị Kim Tiên dùng mọi cách vẫn không thoát khỏi cảnh bị đưa vào mộng cảnh. Tiếp đó, Trần Thu Thảo dùng Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm xử lý từng tên. Hiện tại chỉ còn ba kẻ Kim Tiên Hậu Kỳ. Cảnh giới tương đồng nàng nên muốn giết cũng khá khó khăn. Thành ra, nàng bắt đầu tiến hành xa luân chiến. Chờ đợi viện binh.
Gần đó, Hồng Hải Thiên Tôn biến thành một biển nước, sau đó trên biển nước xuất hiện hơn ngàn thủy quái Kim Tiên sơ kỳ công kích luân phiên với Thánh Gióng. Lúc này Thánh Gióng tay cầm Long Lam Thương cấu tạo từ Lam Hỏa Thần Trúc. Một loại tre hệ mộc nhưng tỏa ra từng luồng lửa lam sắc vô cùng bá đạo.
Đặc biệt công pháp Pháp Thiên Tượng Địa mà năm xưa Lạc Tinh truyền thụ, được Thánh Gióng cải biên và thực hiện vô cùng nhuần nhuyễn, với kẻ khác biến lớn cơ thể thì tốc độ sẽ giảm đi. Nhưng Thánh Gióng thì không. Càng lớn, sức mạnh hắn càng tăng mà tốc độ cũng là tỷ lệ thuận, nhanh hơn cả lúc nhân hình thu nhỏ. Vì thế nên hắn mới có danh hiệu Phù Đổng Thiên Tôn.
Một cảnh tượng vô cùng chói mắt. Một chiến thần vô địch đập thương xuống biển. bất cứ thủy quái nào đến gần cũng chỉ một thương là đánh bay.
Tuy áp đảo là thế, nhưng mà muốn đánh thắng Hồng Hải Thiên Tôn thì còn hơi kém. Vì các hải yêu sau khi bị đánh tan lại hòa vào biển nước cả ngàn dặm. Rồi biển nước kia lại tái tạo lại hải yêu mới.
Theo tình hình này, nếu Hồng Hải không trốn đi. Thì sẽ phải đánh vài ngàn năm, may ra mới thành công.