Huyền Giới Chi Môn

Chương 789: Hỗn chiến (2)



Ngay tại thời khắc Thạch Mục cùng Triệu Tiển chiến đấu khó có thể hoà giải. Một chỗ cách đó không xa trên mảnh đất trống, hư không chấn động. Tiếp đó vô số phù văn từ trong không trung hiện lên, ở trong ánh sáng màu trắng chớp hiện ngưng tụ thành một pháp trận truyền tống huyền ảo.

Thạch Mục và Triệu Tiển biến sắc. Mỗi người đều nhẹ nhàng lui về phía sau. Ánh mắt bọn họ đồng thời nhìn chằm chằm vào chỗ pháp trận này.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của hai người, bên trong pháp trận bóng, thoáng cái xuất hiện bốn bóng người một cao ba lùn.

Bốn người chia làm hai bên. Một bên là ba đệ tử của Ly Trần Tông mặc áo bào tím.

Ba người này Thạch Mục đều nhận ra được. Đó chính là ba đệ tử Thiên Vị hậu kỳ: Mạc Lận Hối, Thủy Phong Nguyệt, Vạn Hổ Tòng.

Bên kia là một bóng người cao to quanh thân bao phủ ma khí tối tăm. Đó là một cao thủ Hắc Ma tộc, tản ra khí tức cường đại. Không ngờ tu vi của hắn đã đạt tới Thiên Vị đỉnh phong.

Người này cao khoảng hơn hai trượng, toàn thân cơ bắp nổi rõ, đầy ma văn tối đen. Trên vai mọc ra ba cái đầu, hai nhỏ một lớn. Phía trên cũng đầy ma văn. Thoạt nhìn rất dữ tợn.

Dưới hai sườn của hắn dài ra sáu cánh tay lớn. Trên mỗi cánh tay cầm một ma bảo lóe lên ánh sáng màu đen, ma khí lượn lờ. Có một thanh ma đao đầu quỷ. Một bộ đoản côn xương khô, một lá cờ nhỏ màu đen, một bát màu đen, còn có hai thanh xà mâu một tím một đỏ.

Sáu món ma bảo đều tản ra ma khí kinh người. Hiển nhiên đều không phải là bảo vật tầm thường.

Hiển nhiên một khắc trước khi bốn người bị truyền tống, bọn họ còn đang chiến đấu chém giết lẫn nhau. Lúc này bọn họ vẫn duy trì trạng thái giao chiến. Chỉ có điều, sau khi bị truyền đưa đến nơi này, không biết rõ ràng tình hình, bọn họ tạm thời ngừng tay. Mỗi người đều lui về phía sau.

Người của mỗi nhóm chiếm một góc, quan sát lẫn nhau. Bọn họ nhất thời đều không nói gì.

Tuy rằng Thạch Mục đã khôi phục diện mạo vốn có, nhưng trên người vẫn mặc trang phục đệ tử của Ly Trần Tông. Điều này dẫn tới ba người Thủy Phong Nguyệt nhìn hắn thêm vài lần. Nhưng trong ánh mắt bọn họ liền xuất hiện thêm vài phần nghi ngờ. Hiển nhiên bọn họ đều không nhận ra Thạch Mục.

Nhưng rất nhanh, bốn người mới xuất hiện liền chú ý tới chấn động thuộc tính thổ từ giữa tế đàn truyền ra mãnh liệt. Trong mắt bọn họ lóe lên một tia tham lam.

Thạch Mục liếc mắt nhìn người Hắc Ma Tộc này. Trong ánh mắt hắn lộ ra một sự kinh ngạc.

Hắn biết rõ thực lực của ba người Thủy Phong Nguyệt, Vạn Hổ Tòng. Đó đều là đệ tự Thiên Vị xuất sắc trong Ly Hỏa Quan. Bất kỳ đệ tử Thiên Vị nào bình thường cũng có thể sánh bằng. Nhưng người này lại có thể lấy một địch ba. Rõ ràng có thể thấy được thực lực người này rất mạnh.

Người kia cảm giác được ánh mắt của Thạch Mục, cũng nhìn lại. Trên mặt hắn thoáng ngẩn ra.

- Là ngươi, Thạch Mục!

Người của Hắc Ma Tộc biến sắc, kinh ngạc nói.

- Các hạ là ai?

Thạch Mục nhướng mày, nói.

Hắn tự nghĩ, ở trong Hắc Ma Tộc mình không có quen biết người nào. Chỉ có điều, khi hắn nhìn người trước mắt này, quả thực dường như có vài phần cảm giác quen thuộc.

Nhưng trong lòng hắn hồi tưởng lại một lần, nhất thời không có manh mối gì.

Không chờ nam tử Hắc Ma Tộc này mở miệng, Triệu Tiển đột nhiên chỉ về phía Thạch Mục, cao giọng nói với ba người Thủy Phong Nguyệt:

- Ba vị đạo hữu Ly Trần Tông, tại hạ là Triệu Tiển, chính là đệ tử thân truyền của Lật Thăng Chân Nhân. Người trước mắt này là kẻ phản bội của ba Đại Thánh Địa ta. Hắn cấu kết với Hắc Ma Tộc, nỗ lực tiêu diệt hết đệ tử của Ba Đại Thánh Địa chúng ta trong bí cảnh này, độc chiếm bảo vật nơi đây. Vẫn mong ba vị cùng Triệu mỗ liên thủ, giết chết hai người này. Để tránh bảo vật nơi đây rơi vào trong tay bọn họ!

Thạch Mục nghe vậy lông mày rướn lên, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh.

- Vị sư huynh Thánh Địa Thanh Lan này, ngươi nói vị đệ tử Ly Trần Tông này của chúng ta cấu kết với Hắc Ma Tộc, có bằng chứng gì hay không?

Thủy Phong Nguyệt nghe vậy liền biến sắc. Nàng cùng hai người bên cạnh trao đổi ánh mắt một chút, sử dụng giọng điệu thử dò xét mở miệng hỏi.

Tuy rằng nàng không nhận ra Thạch Mục, nhưng Thạch Mục mặc trang phục của Ly Trần Tông, nàng tưởng đó là đệ tử môn nhân mình không quen biết. Trong lời nói của nàng vẫn có vài phần bảo vệ.

- Thủy sư muội, người này không phải là đệ tử của Ly Trần Tông ta. Ly Trần Tông tới đây tổng cộng một trăm người, ta đều nhớ rõ. Bên trong cũng không có người này!

Mạc Lận Hối đột nhiên mở miệng nói.

- Cái gì?

Thủy Phong Nguyệt biến sắc.

- Các hạ là người phương nào, lại dám giả mạo đệ tử của Ly Trần Tông ta. Bộ quần áo ngươi mặc ở trên người là Ly Hỏa Quan. Chẳng lẽ ngươi giết chết đệ tử của Ly Trần Tông ta sao?

Ánh mắt Mạc Lận Hối giống như điện chớp, đầy đe dọa nhìn Thạch Mục.

- Không sai. Người này trước đó đã giết vài đệ tử thánh địa Thanh Lan ta. Sau đó, hắn ở một chỗ di tích gần đây, giết chết một đệ tử của Ly Trần Tông, là một thanh niên mày tím Thiên Vị sơ kỳ. Hắn sử dụng một thanh Lôi Điện Phi Kiếm màu tím. Chuyện này là do ta tận mắt nhìn thấy.

Trong mắt Triệu Tiển lóe lên thần sắc quỷ dị, lớn tiếng nói.

- Thanh niên mày tím Thiên Vị sơ kỳ, Lôi Điện Phi Kiếm? Chẳng lẽ là Lôi Tích sư đệ của Ly Hỏa Quan!

Đôi mắt đẹp của Thủy Phong Nguyệt phát ra ánh sáng lạnh lẽo cường đại.

Thạch Mục hừ lạnh một tiếng. Dưới tình huống như vậy, hắn xem như là hết đường chối cãi. Hắn căn bản cũng không có cách nào giải thích được điều gì.

Nhưng thấy hai cánh tay hắn rung lên. Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay bỗng nhiên phóng ra kim quang cường đại. Cánh tay nhoáng lên, vô số màu vàng côn ảnh hiện ra, ùn ùn kéo đến, đánh về phía Triệu Tiển.

Triệu Tiển cười lạnh một tiếng. Ánh sáng màu xám trên trường kích trong tay hắn tăng mạnh. Hắn liên tục đâm ra, ngăn chặn vô số côn ảnh.

Ầm ầm ầm!

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên. Trong hư không, linh quang liên tục chớp hiện. Thỉnh thoảng hư không bị nghiền nát hiện ra từng vết nứt.

Ba người Ly Trần Tông liếc mắt nhìn nhau. Thân hình Thủy Phong Nguyệt lắc một cái, lao tới đánh về phía Thạch Mục.

- Không vội. Đối thủ của các ngươi lại là ta!

Nhưng người của Hắc Ma Tộc này đã cười to một tiếng ha ha. Bát sứ màu đen trong tay hắn nhoáng lên. Một khí đen cực lớn từ bên trong bắn ra, ngăn cản ở trước người Thủy Phong Nguyệt.

Thủy Phong Nguyệt biến sắc. Dường như nàng có chút kiêng kỵ đối với khí màu đen kia. Động tác trong tay nàng lập tức ngừng lại. Nàng giơ một tay lên, trước mặt lóe lên tử quang. Nàng đã lấy ra một lá cờ nhỏ màu tím. Vô số lôi điện màu tím hiện ra, chắn ở phía trước khí màu đen kia.
— QUẢNG CÁO —