Vẻ mặt đám người Tô Tú Nhất dại ra, hoàn toàn không ngờ rằng Hồng Đức lại đột nhiên ra tay như vậy.
Hồng Đức híp mắt lạnh lùng nói:
- Tô Các chủ, Tự Văn Lâm gan to bằng trời, dĩ nhiên lại dùng đan giả đến Tú Nhất Các làm xằng làm bậy, hành hung làm ác, tu vi lão hủ không cao, suýt chút nữa đã bị hắn lừa bịp, trở thành đồng lõa. May là vị đại sư này xuất hiện, nhìn thấu chân tướng, bằng không chẳng phải lão hủ sẽ trở thành tội nhân hay sao.
- Cho nên bại hoại bực này căn bản không xứng sống sót ở trên cõi đời này, lão hủ thân là thủ tịch Luyện Dược Sư Cổ Đan Lâu. Thứ ta không ưa nhất chính là loại người dùng đan giả đến đan các doạ dẫm, vì lẽ đó mới trừ bạo an dân thay cho Tô Các chủ.
Ánh mắt Tô Tú Nhất lạnh lẽo âm trầm:
- Nói như vậy, chẳng phải ta cần phải cảm ơn ngươi hay sao?
- Ha ha, chuyện này cũng không cần, vừa nãy suýt chút nữa ta đã bị tên này lừa bịp, nếu như đắc tội với Tô Các chủ, xin hãy lượng thứ. Tự Văn Lâm vừa chết, Hồng Đức đã ngay lập tức trở nên ung dung.
Diệp Huyền cười lạnh nói:
- Vị Hồng Đức đại sư này cũng thật là lợi hại a, mới vừa rồi còn xưng huynh gọi đệ với Tự Văn Lâm này. Thế nhưng trong một cái chớp mắt đã giết chết đối phương, vội vã động thủ như thế, người không biết còn tưởng rằng ngươi đang vội vã giết người diệt khẩu a?
Đám người Chân Đồng bắt đầu nghị luận, hành động của Hồng Đức đại sư quả thực có gì đó không đúng.
Ánh mắt Hồng Đức phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Lời này của các hạ là có ý gì? Làm sao ta lại nghe không hiểu chứ. Ý ngươi nói là đám người Tự Văn Lâm là do lão phu gọi tới để hãm hại Tú Nhất Các các ngươi?
- Có phải là ngươi gọi tới hay không tự ngươi rõ ràng.
- Hừ, người trẻ tuổi, cơm có thể ăn bậy, có chút lời không thể nói lung tung được a. Lão phu chính là thủ tịch Luyện Dược Sư Cổ Đan Lâu, lời này của ngươi chẳng lẽ muốn đặt Tú Nhất Các đối lập với Cổ Đan Lâu ta sao?
Hồng Đức cười nhạo nói:
- Nếu như ngươi hoài nghi lão phu thì ta có thể dùng Chân Ngôn Đan của ngươi. Lại hỏi đám người Thiên Lang tiểu đội, nhìn xem rốt cuộc có phải là lão phu chỉ thị hay không.
Trong lòng Hồng Đức yên tâm đến cực điểm, toàn bộ mọi chuyện, trong Thiên Lang tiểu đội chỉ có Tự Văn Lâm biết, hiện tại Tự Văn Lâm vừa chết, đã sớm không có chứng cứ.
Diệp Huyền cười lạnh nói:
- Hàng giả giống như ngươi mà cũng có thể trở thành thủ tịch Luyện Dược Sư Cổ Đan Lâu? Xem ra Cổ Đan Lâu này cũng không ra sao a? Cho dùng Chân Ngôn Đan sao? Ha ha, ta đã quên nói cho ngươi, thứ trong tay ta chỉ là một hạt Tụ Khí Đan, hù dọa Tự Văn Lâm kia một chút, ai biết tiểu tử kia quá sợ hãi, lập tức bạo lộ ra.
- Còn nữa, các hạ giết Tự Văn Lâm Thiên Lang tiểu đội. Chuyện này nhiều ở đây như vậy, mọi người đều tận mắt nhìn thấy, các hạ vẫn nên mau mau tìm cái lý do, giải thích một chút với quản sự phủ Thiên Đô Phủ thì tốt hơn a.
Diệp Huyền nói xong, cầm đan dược trong tay vứt vào trong miệng, bắt đầu nhai nuốt.
- Ngươi.
Sắc mặt Hồng Đức đại sư trong nháy mắt đỏ lên.
Hắn cho rằng trên người Diệp Huyền thật sự có thể có Chân Ngôn Đan làm cho Tự Văn Lâm mở miệng, cho nên mới vội vã giết hắn, không nghĩ tới hắn lại bị đối phương xếp đặt.
- Chuyện này lão hủ sẽ đi làm, không cần các hạ bận tâm, cáo từ.
Hồng Đức hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
Tương Hoa Vinh ở bên người Tô Tú Nhất lạnh lùng nói:
- Các chủ, chuyện này nhất định là do Hồng Đức Cổ Đan Lâu này làm ra.
Ánh mắt Tô Tú Nhất lạnh lùng, nói:
- Cho dù đúng thì làm sao, tạm thời không có chứng cứ, chỉ có thể để hắn làm càn một hồi.
Sau đó hắn lại nói:
- Ngươi đem người của Thiên Lang tiểu đội đưa đến quản sự phủ nha của Thiên Đô Phủ, đồng thời còn đem chuyện Tú Nhất Các ta chịu oan ức được thực chất đăng báo.
- Vâng.
Tương Hoa Vinh nghe Tô Tú Nhất nói xong, lập tức để hộ vệ của Tú Nhất Các áp giải những người còn lại của Thiên Lang tiểu đội rời khỏi nơi đây.
Người chung quanh nhìn thấy vậy khiếp đảm không thôi, Thiên Lang tiểu đội ở Khu Tây thành Thiên Đô Phủ tốt xấu gì cũng là một tiểu đội mạo hiểm khá là có danh tiếng. Thế nhưng bây giờ nhìn lại, xem ra đã triệt để bị phế bỏ, thực sự là tự mình làm bậy thì không thể sống được a.
Một ít người thông minh cũng đã mơ hồ có thể đoán ra được liên hệ giữa Hồng Đức và Tự Văn Lâm. Chỉ là chuyện này thuộc về Tú Nhất Các và Cổ Đan Lâu, tự nhiên bọn họ không dám dính líu quá nhiều.
Sở dĩ vừa nãy Diệp Huyền không nắm Hồng Đức khai đao là bởi vì bọn họ vừa tới Thiên Đô Phủ, rất nhiều chuyện đều không dễ xử lý.
Hơn nữa từ trong thần thái của mọi người là có thể biết được, Cổ Đan Lâu kia tuyệt đối là một đan lâu mạnh mẽ hơn Tú Nhất Các không ít. ở trong Thiên Đô Phủ sẽ có quan hệ không nhỏ, trước khi không có chuẩn bị tốt mười phần thì vẫn không nên liều mạng với đối phương thì hơn.
Hiện tại kẻ địch mà Diệp Huyền lo lắng nhất vẫn là Vô Lượng Sơn, còn Cổ Đan Lâu gì đó, hắn căn bản không để ở trong lòng. Nếu muốn thu thập, sau đó sẽ có rất nhiều cơ hội.
Một hồi trò khôi hài cứ như vậy tan thành mây khói.
Tô Tú Nhất lấy nguyên nhân Tú Nhất Các cần tu sửa để tạm dừng doanh nghiệp Tú Nhất Các.
Rất nhiều võ giả ở đây và các Luyện Dược Sư liên tục rời đi, chỉ là những Luyện Dược Sư kia khi rời đi đều có chút lưu luyến không rời.
Lúc trước Diệp Huyền biểu diễn thực lực và trình độ đã khiến cho bọn họ mở mang tầm mắt, mà thứ mà Diệp Huyền nói cũng đã làm cho bọn họ bị xúc động mạnh mẽ, đạt được ích lợi không nhỏ.
Không tính Diệp Huyền, khí tức mà Dược Lão và Hồng Đức đại sư thể hiện ra lúc trước cũng đã làm bọn họ khá là chấn động.
Bây giờ Tú Nhất Các đột nhiên xuất hiện một Luyện Dược Sư mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ là có động tác gì? Không ít Luyện Dược Sư đều kinh hãi không thôi.
Chờ tất cả mọi người bên ngoài rời đi, Tô Tú Nhất mới mang theo đám người Cửu Trần đi tới bên trong Tú Nhất Các.
- Nơi này chính là Tú Nhất Các mà ta thành lập, vị này chính là Xương Nguyên đại sư, là thủ tịch chế thuốc đại sư Tú Nhất Các chúng ta. Mà Tương Hoa Vinh trước đó là tổng quản sự Tú Nhất Các chúng ta, trên căn bản các chuyện của Tú Nhất Các đều là do hai người bọn họ xử lý.