Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1553: Từng cái đánh tan (2)



- Đã như vậy, đối phương lựa chọn đánh tan, như vậy ta cũng lựa chọn đánh tan a.

Một nụ cười gằn tỏa ra ở trên mặt Diệp Huyền, thân hình hắn hăng hái bay lượn, đột nhiên ngừng lại.

Vù!

Một đạo khí tức hồn lực vô hình, lấy hắn làm trung tâm cấp tốc tỏ khắp, trong nháy mắt bao trùm trụ xung quanh mấy dặm.

Cùng lúc đó, thạch châu dị bảo cũng hiện lên ở đỉnh đầu của hắn, tỏa ra không gian rung động mạnh mẽ, hóa thành một phương lĩnh vực bao phủ.

- Đi ra đi.

Quay về phía nơi nào đó trong hư không, Diệp Huyền lạnh lùng nói.

Hư không yên tĩnh, không có một tia gợn sóng.

- Xem ra, là muốn ta tự mình lôi ngươi ra ngoài.

Ánh mắt của Diệp Huyền phát lạnh, oanh, Tài Quyết Chi Kiếm đột nhiên hóa thành một tia sét đâm vào trong hư không.

Bùm bùm!

Vô số ánh chớp phun trào, trong hư không, một bóng người màu đen đột nhiên từ trong hư không rơi xuống.

- Ngươi có thể phát hiện vị trí của lão phu?

Ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế âm lạnh nhìn Diệp Huyền, trong giọng nói mang theo vẻ kinh ngạc.

- Chuyện này có gì khó khăn?

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, Tài Quyết Chi Kiếm nhanh như tia chớp đâm tới, đồng thời Trấn Nguyên Thạch hiện lên, che đậy mà xuống, bao phủ xung quanh trăm mét.

Lực lượng to lớn, ràng buộc chặt chẽ Minh Hỏa Vũ Đế.

- Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, thế nhưng muốn giết ta, ngươi còn kém mười vạn tám ngàn dặm.

Minh Hỏa Vũ Đế cười lạnh một tiếng, thân hình ở trong hư không đột nhiên trở nên mơ hồ, cùng vùng hư không này hợp thành một thể, trong nháy mắt thoát khỏi lĩnh vực cùng Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền ràng buộc, phút chốc biến mất ở trong phạm vi công kích của Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Trấn Nguyên Thạch toả ra khí tức mông lung phủ xuống, nhưng nện ở chỗ trống.

- Lại bị hắn tránh thoát?

Diệp Huyền nhíu mày.

Này đã là lần thứ hai, trước ở Hỗn Loạn Chi Thành, Minh Hỏa Vũ Đế liền quỷ dị tránh thoát không gian phong tỏa của mình, lần này, hắn lại một lần nữa tránh thoát không gian phong tỏa, năng lực như vậy, tuyệt đối không phải bất ngờ có thể tạo thành.

Đến tột cùng là nguyên nhân gì, để Minh Hỏa Vũ Đế này có thể không bị không gian hạn chế?

Phải biết, qua lại hư không, đây là năng lực Vũ Đế tam trọng mới có thể nắm giữ.

- Ha ha ha, coi như ngươi có thể tìm ra lão phu, ngươi cũng giết không được ta, lão phu khuyên ngươi vẫn là đừng tốn sức.

Thanh âm âm lạnh của Minh Hỏa Vũ Đế vang lên, mang theo một tia trào phúng cùng đắc ý.

Diệp Huyền cười lạnh nói:

- Ngươi chỉ có thể ẩn núp, cũng giết không được ta a?

- Ha ha ha, ta không cần giết ngươi, lão phu chỉ cần tập trung ngươi là được, đến thời điểm đám người Trường Chu Vũ Đế vừa đến, ngươi chắc chắn phải chết, nha, đã quên nói cho ngươi, đám người Trường Chu Vũ Đế đã truy sát hai đồng bạn của ngươi, lấy tu vi của bọn họ, đánh giết hai đồng bạn của ngươi nên dễ như ăn cháo, ha ha ha, ngươi nói lão phu cần gì phải mạo hiểm giết ngươi như vậy?

Thanh âm của Minh Hỏa Vũ Đế ở trong hư không vang vọng, nhận biết không ra đến tột cùng ở phương nào, chỉ không ngừng khích bác tâm tình của Diệp Huyền.

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lẽo, cười nhạo nói:

- Nếu như ta không đoán sai, mục đích ngươi ra tay, là vì khoáng thạch thần bí ở Dịch Bảo Đại Hội a, ta cũng đã quên nói cho ngươi, viên khoáng thạch này ta đã dùng.

- Hô!

Ngọn lửa màu tím ở trong tay Diệp Huyền cấp tốc bay lên, tỏa ra khí tức cực kỳ nóng rực, lực lượng của Tử Thương Viêm bao phủ lại quanh thân Diệp Huyền ngàn mét.

- Ngươi...

Thanh âm của Minh Hỏa Vũ Đế mang theo tức giận, nhưng chợt lại lộ ra một tia khiếp sợ:

- Khí tức Tử Thương Viêm của ngươi làm sao đáng sợ như vậy? Tử Thương Viêm rõ ràng chỉ là Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba, dĩ nhiên ở dưới khoáng thạch thần bí kia tăng lên trở nên mạnh mẽ nhiều như vậy, đáng chết, ngươi tên tiểu tử thúi này, ngươi đây là phung phí của trời.

Minh Hỏa Vũ Đế tức đến nổ phổi, tràn ngập phẫn nộ.

- Nhìn dáng dấp phẫn nộ của ngươi, trên người ngươi hẳn cũng có một loại dị hỏa a? Cũng muốn lợi dụng khoáng thạch thần bí kia tiến hành thăng cấp?

Diệp Huyền cười lạnh nói.

- Muốn lừa lão phu? Tiểu tử ngươi còn non lắm, có điều không liên quan, khoáng thạch thần bí kia ngươi dùng cũng không có gì, chờ giết ngươi, Tử Thương Viêm của ngươi như thường là vật trong túi lão phu, cũng không tính thiệt thòi.

Minh Hỏa Vũ Đế lần thứ hai cười gằn.

- Tìm được ngươi rồi!

Ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên lạnh lẽo, ầm ầm, lần này, tốc độ của hắn càng nhanh hơn, một đạo Lôi Quang kiếm khí vô hình trong nháy mắt bị hắn bổ về phía hư không bên trái.

Hư không rung động, thân hình của Minh Hỏa Vũ Đế lại một lần nữa hiện ra, thế nhưng vẻ mặt hắn không chút hoảng loạn.

- Ta nói rồi, ngươi tìm được lão phu cũng vô dụng, bởi vì ngươi căn bản giết không được ta.

Trong giọng nói của Minh Hỏa Vũ Đế tràn ngập trào phúng, thân hình loáng một cái, muốn lần nữa ẩn nấp hư không.

- Thật không?

- Huyễn Cấm Chi Nhãn!

- Băng Hỏa Song Bạo!

Hai cỗ hồn lực gợn sóng mông lung, như hai thanh lợi kiếm, cấp tốc đi vào trong thân hình của Minh Hỏa Vũ Đế.

Vốn là, Diệp Huyền cũng không muốn triển khai Băng Hỏa Song Bạo, bởi vì lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy trong đầu hắn, đã còn lại không nhiều.

Thế nhưng vì không muốn tiếp tục dây dưa với Minh Hỏa Vũ Đế, hắn chỉ có thể lựa chọn thủ đoạn như vậy, bằng không thời gian trì hoãn càng dài, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh liền càng nguy hiểm.

Ầm ầm!

Lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy cùng Tử Thương Viêm, cấp tốc ở trên linh hồn của Minh Hỏa Vũ Đế nổ tung.

- Đây chính là hồn lực bí kỹ ngươi đánh giết đám người Hỏa Quyền Vũ Đế sao? Lão phu ngược lại muốn nhìn một chút, đến tột cùng có bao nhiêu đáng sợ!

Một đạo sóng linh hồn vô hình truyền đến, trong linh hồn của Minh Hỏa Vũ Đế, đột nhiên dâng lên một ngọn lửa màu đen, ngọn lửa này lạnh lẽo thấu xương, như đến từ Cửu U Minh Hỏa, nhảy lên lấp lóe, cùng Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền mạnh mẽ va chạm.

Bồng!

Hai cỗ lực lượng đáng sợ va chạm, lẫn nhau cấp tốc mất đi, lực lượng của Tử Thương Viêm ở dưới Minh Hỏa Vũ Đế sử dụng tới ngọn lửa màu đen cấp tốc trừ khử, mà Tuyệt Âm Chi Thủy đóng băng, cũng ở dưới ngọn lửa lạnh lẽo này, chậm rãi cắt giảm, cuối cùng tiêu tan vô hình.

- Há, ta đã hiểu, chẳng trách hồn lực xung kích của ngươi ngay cả Đấu Vũ Hội Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm cũng không ngăn nổi, nguyên lai trong đó không chỉ ẩn chứa lực lượng phá hoại của Tử Thương Viêm, còn có chứa một loại lực lượng băng hàn cực kỳ mạnh.

Minh Hỏa Vũ Đế cười lạnh nói, chịu đựng một chiêu Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, vẫn bình yên vô sự.