Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1552: Từng cái đánh tan (1)



Trường Chu Vũ Đế đột nhiên tà tà nở nụ cười, trong con ngươi bắn ra một đạo sát cơ nói:

- Nếu Diệp Huyền muốn dẫn sức chiến đấu của chúng ta, như vậy chúng ta liền như ước nguyện của hắn, có điều, cách làm của chúng ta cùng bọn họ chờ mong ngược lại, phần lớn sức chiến đấu dùng để truy sát Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh, sau khi đánh giết hai người bọn họ, lại hội hợp đối phó Diệp Huyền, đến thời điểm mất đi Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh che chở, ta không tin Diệp Huyền kia còn có thể chạy trốn?

- Nói không sai, Diệp Huyền kia e còn cho là chúng ta sẽ đặt đại đa số sức chiến đấu ở trên người hắn, hắn hẳn là sẽ không nghĩ đến, chúng ta sẽ trước giết Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh.

Trường Phong Vũ Đế cười khẩy nói.

Phách Thương Vũ Đế cũng cười gằn:

- Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế kia thực lực cũng không ra sao, sẽ không mạnh hơn bất luận cái nào trong chúng ta, chỉ cần chúng ta đối phó bọn hắn trước, hai người chắc chắn phải chết.

Kế hoạch của Trường Chu Vũ Đế, để mấy người còn lại ánh mắt sáng ngời.

Đặc biệt là Trác Nhất Phàm, đối với thực lực của ba người Diệp Huyền hiểu rõ nhất, hắn biết rõ trong ba người, mạnh nhất chính là Diệp Huyền, đặc biệt hồn lực xung kích của hắn, hầu như là thần cản giết thần, phật chặn giết phật, ba người Hỏa Quyền Vũ Đế chính là chết ở dưới chiêu này.

Mà so ra, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh lại kém không ít.

Trong đó tu vi của Huyết Kiếm Vũ Đế tăng lên rất nhiều, nhưng cũng chỉ tương đương mình trước khi không bị thương, còn Hoàng Phủ Tú Minh, mạnh mẽ là vì Luyện Hồn Sư bát giai, luận tu vi chân chính, còn không bằng Huyết Kiếm Vũ Đế.

Vì lẽ đó chỉ cần bọn họ toàn lực truy sát hai người, hoàn toàn có thể trong thời gian nhất định đánh giết đối phương.

Sau đó mọi người lại hội hợp đối phó Diệp Huyền, coi như tu vi của Diệp Huyền cao đến đâu, hồn lực xung kích mạnh hơn, cũng khó thoát khỏi cái chết.

Nghĩ tới đây, Trác Nhất Phàm không nhịn được huyết dịch sôi trào, hắn đã không thể chờ đợi được nữa muốn nhìn thấy Diệp Huyền bị tóm lấy.

Lấy tu vi của năm người bọn họ, một khi chỉ còn Diệp Huyền, coi như thực lực của Diệp Huyền lại nghịch thiên, cũng chỉ có thể bó tay chịu trói.

Dù sao một Luyện Hồn Sư coi như mạnh hơn, nắm giữ hồn lực cũng không thể vô cùng vô tận, hồn lực xung kích bí pháp cũng sẽ có số lần hạn chế triển khai.

Kết hợp trước Diệp Huyền không dám ham chiến, Trác Nhất Phàm suy đoán hồn lực của Diệp Huyền ở lúc trước đánh giết ba người Hỏa Quyền Vũ Đế đã tiêu hao rất nhiều.

Bằng không lấy hồn lực xung kích của Diệp Huyền đáng sợ, nhìn thấy bọn họ căn bản không cần chạy trốn, chỉ cần không ngừng triển khai hồn lực xung kích đáng sợ kia, ở đây Vũ Đế nào dám cam đoan nói nhất định có thể chống đối?

Vì lẽ đó kế hoạch này tuyệt đối là một kế hoạch vô cùng hoàn mỹ.

Đám người Trác Nhất Phàm giao lưu cùng suy nghĩ nhìn như dài lâu, kì thực vẻn vẹn ở trong chớp mắt.

- Vậy năm người chúng ta nên phân phối thế nào?

Phách Thương Vũ Đế lạnh giọng nói, cả người chiến ý sôi trào.

Phách Thương Vũ Đế không phải loại người giỏi tính toán, dưới cái nhìn của hắn, mình chỉ cần giết là được.

Trác Nhất Phàm liếc nhìn mọi người nói:

- Ta đối với thực lực của ba người bọn họ hiểu rõ nhất, như vậy đi, Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế truy sát Huyết Kiếm Vũ Đế, lấy tu vi của hai người các ngươi, tuyệt đối có thể ở trong nửa canh giờ đánh giết, mà ta cùng Trường Phong Vũ Đế thì lại truy sát Hoàng Phủ Tú Minh, tương tự tranh thủ ở trong nửa canh giờ giết hắn.

- Còn Diệp Huyền kia...

Trác Nhất Phàm nhìn về phía một nơi nào đó ở hư không:

- Liền giao cho Minh Hỏa Vũ Đế ngươi, nhiệm vụ của ngươi chỉ cần tập trung Diệp Huyền, không cho hắn chạy là được, lấy thủ đoạn lần theo của các hạ, chút chuyện nhỏ này ta nghĩ sẽ không khó chứ?

Vũ Đế của Sinh Tử Điện mạnh nhất chính là ám sát cùng truy tung, bởi vậy để Minh Hỏa Vũ Đế ở trong bóng tối lần theo Diệp Huyền là phương pháp tốt nhất.

- Để Minh Hỏa Vũ Đế một người lần theo Diệp Huyền, không hay lắm a?

Phách Thương Vũ Đế đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nếu như Minh Hỏa Vũ Đế giết Diệp Huyền, chẳng phải là bảo vật trên người đối phương Đấu Vũ Hội bọn họ đều không chiếm được?

- Lão phu đúng là rất tình nguyện.

Thanh âm âm lạnh của Minh Hỏa Vũ Đế ở trong hư không vang lên, mang theo tà ý dữ tợn.

Ý nghĩ của hắn cùng Phách Thương Vũ Đế giống nhau như đúc.

Trác Nhất Phàm cười lạnh nói:

- Minh Hỏa Vũ Đế, ta biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, thế nhưng ngươi đừng quên tầm quan trọng của Diệp Huyền kia đối với Đấu Vũ Hội ta cùng Vô Lượng Sơn, nếu như ngươi có thể bảo đảm ở dưới sự đuổi giết của Đấu Vũ Hội ta cùng Vô Lượng Sơn, còn giữ được tính mạng, ta không ngại ngươi độc chiếm Diệp Huyền.

Nói xong lời này, Trác Nhất Phàm nói tiếp:

- Còn nữa, ta đã quên nói cho ngươi, chúng ta đã truyền tin tức nơi này quay lại cho Đấu Vũ Hội Cừu Nhiễm Phó hội trưởng, nói vậy Cừu Nhiễm Phó hội trưởng không bao lâu nữa sẽ có thể chạy tới, các hạ không tin tà cũng có thể thử xem.

- Cừu Nhiễm!

Trong hư không, Minh Hỏa Vũ Đế luôn luôn hung hăng bất kham ngữ khí đột nhiên nghiêm nghị, nơi sâu xa càng mang theo một tia kiêng kỵ.

- Yên tâm, Minh Hỏa ta là người rất coi trọng chữ tín, đương nhiên sẽ không độc chiếm Diệp Huyền, ta sẽ tập trung hắn, có điều các ngươi cũng đừng quên trước đáp ứng đồ vật của ta.

Lạnh lùng nói ra một câu, hư không hơi lóe lên, khí tức của Minh Hỏa Vũ Đế đã hoàn toàn biến mất.

- Đi!

Đám người Trác Nhất Phàm mỗi người mắt lộ ra tinh mang, dựa theo phương án trước phân phối, phân biệt truy giết Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh, bắt đầu hành động săn bắn.

Trong núi rừng, Diệp Huyền nhanh chóng đi tới.

- Hả? Mấy người bọn hắn quả nhiên tách ra.

Diệp Huyền cảm nhận khí tức phía sau, khóe miệng hơi cười gằn, nhưng chợt lông mày của hắn hơi nhíu.

- Hai cỗ khí tức truy về phía Huyết Kiếm, là Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế, còn có hai cỗ khí tức truy về phía Hoàng Phủ Tú Minh, hẳn là Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế, mấy người Đấu Vũ Hội này cũng thật là khôn khéo, xem ra là muốn đánh tan ba người chúng ta.

Lúc trước ở thời điểm kế hoạch phân tán hành động, Diệp Huyền cũng đã đoán đối phương sẽ có cử động ra sao.

Có điều Diệp Huyền nghĩ tới nhiều nhất, là đối phương tụ tập lực lượng đối phó mình, không nghĩ tới bọn họ cuối cùng lại lựa chọn kết quả mình cảm thấy khó nhất.