Hắn phát hiện ta sao? Trong đầu Trần Kim không nghĩ suy nghĩ, có lẽ không, đúng rồi, Huyền Diệp còn chưa có chết, nói rõ Lữ Phong sư huynh không tìm được hắn, huống chi nếu như hắn biết được mình là người Huyền Cơ Tông thì làm sao cười với ta.
Nghĩ ngợi lung tung một lát, Trần Kim lúc này trấn định lại.
Luyện kim phi chu tiếp tục đi về phía trước, không ngừng có đệ tử đi lên, qua chừng một giờ sau, cả luyện kim phi chu đã có không ít đệ tử tụ tập.
Đúng lúc này có đạo sư đi tới kiểm kê nhân số.
- Ba mười hai!
Sau khi kiểm kê xong người trên luyện kim phi chu, sắc mặt đám người Đông lão hết sức khó coi.
Lúc này tân sinh tham gia khảo hạch có ba mươi người, mà lão sinh có mười người, nói cách khác cả hai cộng lại có bốn mươi người.
Nhưng hôm nay trên luyện kim phi chu chỉ vẹn vẹn có ba mười hai người, nói cách khác, có tám người không thể trở về.
Đám người Đông lão không cảm nhận được khí tức phù lục của bọn họ.
- Đông lão, chúng ta đã tìm khắp khu vực khảo hạch rồi.
Vương Phong nhỏ giọng nói một câu sau đó lắc đầu.
Ý tứ của hắn rất rõ ràng, tám người không có bóp phù lục trên cơ bản đã dữ nhiều lành ít.
Nội tâm đám người Đông lão nặng nề, tám người, tổn thất hai thành, Lam Quang học viện khảo hạch bao năm qua cũng chỉ xảy ra trong lần này.
- Làm sao bây giờ.
Vài tên đạo sư liếc nhau.
Trước mắt bọn họ biết rõ ba học viên bị Sư Hổ Yêu Vương nuốt, bởi vậy năm người khác sống hay chết thì bọn họ không dám khẳng định.
Trong khu vực này không có khí tức phù lục tồn tại, có khả năng học viên mất phù lục, cũng không nhất định năm người này đã vẫn lạc.
Nhưng hôm nay thời gian khẩn cấp, nếu như vì tìm mấy học viên này mất thời gian, đối với Lam Quang học viện mà nói chính là tai nạn hủy diệt.
- Tìm một lần cuối cùng, mỗi người chúng ta phụ trách một khu vực, tách ra tìm kiếm, dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành tìm, nếu không tìm được bọn họ thì chúng ta chỉ có thể rời đi.
Đông lão trầm giọng nói.
Năm người này có khả năng dữ nhiều lành ít, với tôn chỉ của Lam Quang học viện tuyệt đối sẽ không vứt bỏ bất cứ đệ tử nào có khả năng còn sống.
Rất nhanh bảy tám tên đạo sư rời khỏi phi chu.
Đám đạo sư làm như thế cũng làm các học viên chú ý, nghe nói có tám người không tìm được, rất có thể vẫn lạc thì nội tâm bọn họ sợ hãi.
Khảo hạch sinh tồn kéo dài nửa tháng, hiện tại chưa tới một tuần đã có tám người vẫn lạc, xác suất này cao tới đáng sợ, khó trách học viện tạm thời dừng khảo hạch.
- Cái gì? Lữ Phong sư huynh không tìm được.
Trần Kim sợ tới mức hắn đổ mồ hôi lạnh..
Trong tám người này có Lữ Phong sư huynh mà hắn chờ đơi.
Hẳn là...
Trần Kim không nhịn được nhìn sang Diệp Huyền, một suy nghi xuất hiện trong lòng hắn, suy đoán này quá mức khoa trương nên hắn không dám nghĩ tới nữa.
Hắn xiết chặc nắm đấm, nội tâm sợ hãi khó nói thành lời.
Qua nửa canh giờ sau.
Vài tên đạo sư liên tục trở lại luyện kim phi.
Sắc mặt đám người âm trầm.
- Đi thôi.
Đông lão bất đắc dĩ nói một tiếng, luyện kim phi chu lúc này hóa thành hào quang biến mất trên bầu trời.
Hiện tại...
Tại một nơi sâu trong vô tận sơn mạch, nơi này cách vị trí đám người Lam Quang học viện vài chục vạn dặm.
Trên ngọn núi màu đen, Địa Long Huyền thú đang tham gia kỳ thần lại chấn động mạnh.
Phốc phốc!
Đột nhiên nó phun ra một ngụm máu tươi và phóng xuất ra hồn niệm chấn động rất mạnh.
Lúc này có gần mười con Huyền thú Yêu Vương đều phóng thích hồn niệm, hồn niệm khủng bố hình thành vòng xoáy hồn niệm khủng bố, uy áp này vô cùng to lớn, vòng xoáy chính là căn nguyên của hồn lực.
Phía dưới có đại lượng Huyền thú và yêu thú đang phủ phục trên mặt đất giốn như cầu xin cái gì đó.
Khí tức kinh người bao phủ giống như cam lâm bao phủ thân thể chúng.
Nhưng bởi vì hồn niệm của Địa Long Yêu Vương chấn động mãnh liệt, vòng xoáy hồn lực bất ổn sau đó nó khuếch tán ra các hướng, cảnh tượng không khác gì căn nhà nền móng yếu và sắp đổ sập.
- Không tốt!
Tất cả Huyền thú và yêu thú đều hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Oanh!
Tiếng nổ cực lớn vang lên, vòng xoáy lập tức nổ mạnh, lực lượng hồn niệm mạnh mẽ hình thành phong bạo nghịch thiên và khuếch tán sang khắp bốn phương tám hướng.
PHỐC PHỐC PHỐC...
Trên mặt đất gần mười đầu Huyền thú Yêu Vương phun ngừng phun máu tươi, những yêu thú Yêu Vương cũng bị hồn niệm phong bạo chấn động làm bị thương.
- Đáng chết, Tạp Lỗ, nhìn ngươi làm chuyện tốt.
Một giọng nói tức giận vang lên, nó từ sâu trong ngọn núi vọng và, Địa Long Huyền thú Tạp Lỗ còn chưa kịp phản ứng đã bị lợi trảo thật lớn đánh bay ra khỏi ngọn núi, lân giáp trên người Địa Long Huyền thú vỡ vụn, chỉ nghe âm thanh răng rắc vang lên, đó là âm thanh xương cốt Địa Long Huyền thú đứt gãy, thân thể nó bị đánh lún vào trong nham thạch.
Một con yêu lang toàn thân màu bạc, đồng tử đỏ rực nhưng chỉ có một lỗ tai, hình thể của nó nư ngọn núi nhỏ, nó từ trong ngọn núi lướt ra ngoài, uy áp khủng bố bao phủ địa vục trăm dặm.
Quanh người nó có từng đạo yêu khí quanh quẩn và ngưng đọng thành thực chất, hư không bị nó áp chế, đó là giới vực của Yêu Hoàng.
- Lang Hoàng đại nhân bớt giận, Lang Hoàng đại nhân bớt giận ah.
Địa Long Huyền thú Tạp Lỗ quỳ rạp trên đất, nó không quan tâm thương thế trên người và cầu xin tha thứ.
Yêu lang màu bạc chính là điện chủ Lang Hoàng điện trong vô tận sơn mạch, Ngân Lang Hoàng!
- Kỳ thần đại điển trăm năm một lần, đây là thời điểm vô số Yêu Vương Lang Hoàng điện thoát thai đột phá nhưng lại bởi vì ngươi làm kỳ thần đại điển thất bại, ngươi bị tội gì?
Tiếng rông như sấm sét vang lên, nó quanh quẩn trong thiên địa, trong mắt Ngân Lang Hoàng bắn ra lửa giận, sát cơ bành trướng.
- Lang Hoàng đại nhân, không phải thuộc hạ cố ý phá hư ah, vừa rồi một dầu Yêu Vương dưới trướng thủ hạ bị đột nhiên chém giết, làm cho hồn niệm thuộc hạ bị thương, cho nên mới có hậu quả như vậy, xin đại nhân tha thứ.
Địa Long Huyền thú liền cầu xin tha thứ.
- Yêu Vương dưới trướng của ngươi bị chém giết? Hôm nay là kỳ thần đại điển, tất cả Yêu Vương phải trình diện, tại sao Yêu Vương của ngươi bị chém giết?
Đôi mắt Ngân Lang Hoàng như tia chớp, nó lạnh lùng nhìn Địa Long Huyền thú Tạp Lỗ.
Yêu khí trên người nó sôi trào, tỏ rõ nội tâm của nó rất tức giận.