Khi cả gia đình 3 người cũng đang nói chuyện rất hăng say nhưng ông cha lại buộc phải tạm dừng việc trò chuyện này lại vì bị chú Hayabe gọi là phải đi xữ lý 1 đống công việc khi về thành . Hai chị em Hide và Kenji đều hiểu cũng không trách chú Hayabe hay người cha của mình dù gì ông ấy cũng là 1 lãnh chúa của 1 vùng không phải là công việc có quá nhiều thời gian rảnh rổi . Với lại cũng vừa mới từ tiền tuyến trở về không phải là lúc rảnh rổi . Sau khi thấy cả chú Hayabe và cha bước đi về phòng chính để làm việc thì hai chị em cũng đứng dậy ra khỏi phòng .
<a Kenji , chị Hide .>
<cecilia chào buổi sáng . Em thấy nơi ở của bọn chị thế nào ?>
<dạ vâng rất là đẹp và hài họa ạ . Cũng nhờ có người này đã dẫn em đi .>
<vậy sao , phiền ngươi đã dẫn con bé thăm quan rồi .>
<dạ thưa , đây là trách nhiệm của thuộc hạ . Nếu không có việc gì thì thuộc hạ xin đi về làm việc .>
<ừ , ta cũng cảm ơn ngươi . À phải rồi Cecilia .>
<Dạ ?>
<em có muốn đi chơi 1 lúc ở dưới phố không , dù gì thì tại đây cũng không có gì để chơi vui vẻ cả .>
<vâng , em đang rất hào hứng đây .>
Cecilia vui mừng mà như thể đôi mắt em ấy tỏa lên ánh sáng như hai ngôi sao , và nhảy lên nắm lấy tay của chị Hide mà vui mừng nói cùng sự háo hức không hề nhẹ . Hành động này đều khiến cho cả hai người đều bất ngờ , vì không ngờ rằng cô bé lại phấn khích tới như thế . Hành động như thể của 1 tiểu thư năng động nhưng lại bị giữ lại ở nhà quá lâu vậy . Còn Kenji thì từ đầu đến cuối thì không tham gia cuộc nói chuyện vì cậu cũng không biết nên nói gì . Cậu vốn là loại người không quá quen nói chuyện nhiều mà .
<à phải rồi em cũng đi cùng bọn chị đi Kenji , dù gì em cũng nên nghĩ vài ngày sau 1 chuỗi ngày tập luyện đến bầm dập như thế .>
<hả à *được không vậy Tomoe ?*>
<ngài cứ đi cùng hai người họ đi , dù gì tối ngài cũng sẽ rèn luyện bù thôi .>
<như thế thì em cũng tham gia .>
<thế thì giờ hai đứa về nhà thay đồ đi , lát nữa chúng ta sẽ đi chơi 1 chuyến dưới phố . Chúng ta sẽ gặp nhau tại cửa ra vào thành .>
<dạ vâng >×2
Thế là cả 3 đều bước đi về phòng của mình mà bắt đầu thay đồ , à không Hide và Cecilia đi cùng nhau mới đúng . Cậu về phòng thay cho mình 1 bộ trang phục Kimono được làm gọn và đơn giản với màu chủ đạo là đen và xám . Trông cậu không khác gì mấy so với thường dân , nhưng trông lại rất bảnh trai với độ tuổi của mình . Đây là đồ mà cậu nhờ Tomoe chọn giùm mình với yêu cầu của mình là đơn giản không gây quá nhiều cản trở khi di chuyển .
<nhìn trông thế là ổn rồi đây ngài Kenji .>
<thế à ? . Nếu vậy thì cảm phiền cô rồi .>
<không có gì , cũng chỉ là 1 công việc nhỏ mà thôi . Ngài cứ đi chơi vui vẻ thôi .>
<ừ , tất nhiên rồi .>
Nói rồi cậu kéo cửa ra và bước đi về điểm hẹn . Lúc cậu nhìn thấy hai người là chị Hide trong bộ trang phục Kimono trông rất đẹp với những đường họa tiết là những bông hoa màu xanh dương nhẹ thể hiện lên sự thanh tao , và tiểu thư của mình . Còn bên Cecilia thì nói thế nào nhỉ cũng là 1 Kimono nhưng lại có theo hơi hướng nâng cao sự dễ thương vốn đã rất có chỉ số đang để mắt của người mặc rồi , trông như 1 bông hoa hồng không bao giờ tàn vậy .
<trông em rất đẹp trai đấy Kenji , ôi thương em quá đi mất .>
Chị Hide nói và nhào tới ôm lấy người cậu , và cạ má mình với má cậu như thể 1 con mèo vậy . Hành động như thế cũng khiến cho cậu có phần cạn lời không biết phải nói gì , nhưng cũng đành cười trừ . Dù gì thì theo độ tuổi , chị ấy cũng chỉ mới là trẻ con chưa người lớn gì .
<giờ chúng ta xuất phát được chưa chị Hide , Kenji ?>
Cecilia trông có vể rất vội vàng muốn chị Hide và Kenji mau mau dẫn mình đi xem phố Mikazuki .
<à phải tất nhiên rồi , chúng ta đi thôi . Nơi đầu tiên mà nên giợ thiệu có lẽ là khu chợ trời nhỉ ? . Đi thôi hai đứa !>
<vâng !> × 2
Nói rồi cả 3 đứa đều xuất phát ra khỏi thành mà xuống phố bắt đầu chuyến vui chơi của mình . Nơi đều tiên mà họ đến thì chính là khu chợ , nơi này cũng rất xầm uất theo lẽ thường dù gì nơi đây cũng là 1 bến cảng việc đông người như thế thì cũng là đúng theo lý mà thôi . Cecilia khi thấy từng giang hàng và các kiến trúc đường phố đều đặt với hai chị em rất nhiều câu hỏi . Mà người trả lời chủ yếu là chị Hide vì chị ấy hiểu biết về nơi nầy nhiều hơn cậu , theo trí nhớ của cơ thể này thì chỉ lanh quanh trong thành mà thôi rất ít khi xuống phố . Nhưng tất nhiên thỉnh thoản Cecilia hỏi thì cậu cũng trả lời rất nhanh .
<món này là món gì vậy thơm quá !? .>
<món đấy là Tomorokoshi . Một món ăn rất phù hợp với tầm cuối mùa thua và mùa đông . Đúng không chị Hide ?>
(Fun fact : Tomorokoshi là một món ăn vặt được nhiều người săn đón, nhất là vào mùa đông, khi tiết trời se lạnh hoặc giá lạnh. Món ăn này chính là ngô xiên que, đem nướng với tương miso, bơ cùng với nước sốt đậu nành. Vị thơm ngọt của ngô hòa quyện với vị béo ngậy của bơ, nước tương và nước sốt đậm đà. Giữa tiết trời se lạnh mà được thưởng thức Tomorokoshi thì đó là một cảm giác thật tuyệt.)
<đúng rồi đấy , em đã từng ăn rồi sao Kenji , sao chị không biết nhỉ ?>
<à thì cũng biết sơ qua thôi , cũng tính là đã từng ăn qua . Để em bao 2 người ăn cho ra dáng đàn ông 1 chút . Ông chủ chủ cho 4 cây đi .>
<tới ngay đây , đợi tôi 1 lúc .>
Lát sau thì cậu chia mỗi người 1 cây mà ăn . Bản thân cậu giữ lại tới 2 cây để 1 dành lại cho Tomoe khi có thể . Lúc hai người thiếu nữ dùng miệng nhỏ của mình mà cắn lấy món Tomorokoshi thì đều hơi hồng hai má lên đều trông rất dễ thương . Trông họ đều rất hài lòng vợ món ăn vặt rất phổ biến này .
<ngon quá , và cũng thật ấm áp . Đây là hương vị món ăn của đất liền sao ?~>
<aizz cũng thật lâu rồi mới ăn lại Tomorokoshi , đúng là vị rất ngon và phù hợp với mùa bắt đầu lạnh lên thế này >
<hai người thích thì em vui rồi ?> Kenji cười nói và tiếp tục ăn phần của mình .