Gặp nhau, hết thảy đều là do duyên phận. Vận mệnh đã an bài, trốn tránh không được, cố gắng tiến bước lại càng khó khăn hơn. Tình yêu giống như một trái đắng, tuy ngậm trong miệng đắng chát, nhưng khi nuốt xuống cổ họng lại cảm thấy thật ngọt ngào. Yêu, đơn giản chỉ là như thế mà thôi. Cuộc đời của em thụ rất éo le, giống như một câu chuyện cổ tích dạt dào nước mắt. Tuy bị hãm hại, nhưng trái tim mềm yếu ấy vẫn không thể nào có thể tự bảo vệ bản thân. Em thụ, thật sự là giống như một thiên thần với đôi cánh trắng, không nhiễm lấy một chút bụi trần.
Bị hãm hại, em thụ ngỡ như mình đã chết, nhưng thật không ngờ em lại có thể trùng sinh, sống lại vào năm em ở tuổi mười hai. Từ đây, em cố gắng thay đổi vận mệnh, chỉ mong chính mình có thể yên yên ổn ổn sống qua ngày. Nhưng cuộc đời mà, nào đâu ai biết trước được chữ ngờ? Hết thảy đều nằm trong bàn tay của số mệnh, chẳng thể nào thay đổi... Anh công xuất hiện trong cuộc đời em thụ, giống như một chàng kỵ sĩ ngồi trên lưng ngựa, vô cùng oai phong. Bàn tay của anh đưa ra, nắm lấy tay em thụ, giống như em thụ chính là cả thế giới mà anh công hướng tới.