Nhanh như vậy?
Hứa Nhược Phi có chút không nói nên lời.
Lệ Đình Nam đã nói rõ với cô ấy rằng anh ấy có một cuộc họp qua video vào sáng chủ nhật và anh sẽ chỉ đến hội nghị vào buổi chiều.
Người đàn ông đang bận trong cuộc họp video có thời gian để trả lời zalo mà cô phàn nàn sao?
Hứa Nhược Phi chớp mắt, và thái độ của Lệ Đình Nam khiến cô nghi ngờ rằng sức quyến rũ của cô quá lớn, cô đã khiến đàn ông phải gục ngã dưới làn váy màu hạt lựu của mình!
"Thời gian làm việc không nghiêm túc, gửi tin nhắn zalo phân tâm, trừ tiền thưởng"
Hứa Nhược Phi: "! "
Lệ Đình Nam, anh không phải là con người nữa rồi!
Sau khi Hứa Nhược Phi đáp lại một vài từ, cô cất điện thoại và đi đến phòng chuẩn bị của Phạm Thiên Thanh.
Ở căn biệt thự, phòng làm việc của Lệ Đình Nam.
“Tổng giám đốc Lệ, anh cười cái gì vậy?” Lý An bưng ly cà phê đi vào, không khỏi ngẩn người khi nhìn thấy Lệ Đình Nam đang nhìn xuống điện thoại, trên môi nở một nụ cười nhẹ.
Lệ Đình Nam nhìn những câu tức giận mà Hứa Nhược Phi gửi đến và chế nhạo.
Tính tình nóng nảy như đứa trẻ.
Anh đặt điện thoại lên bàn, ngẩng đầu nhìn Lý An rồi chuyển hướng đề tài.
"Những chuyện trước đây nhờ cậu điều tra sao rồi?"
Lý An đặt ly cà phê lên bàn, đáp: "Đã có kết quả rồi.
Phu nhân, còn có bà nội và cô Hứa dùng cơm ở nhà hàng Hoa Tây.
"
“Bà nội?” Lệ Đình Nam nhướng mày.
Mẹ anh thích Hứa Nhược Mộng, chuyện này thì anh biết.
Nhưng mà bà nội cũng!
Lệ Đình Nam môi mỏng mím lại thành một đường, cảm xúc trong mắt dâng trào.
"Vâng, bà nội cũng đi.
Có lẽ là bà nội chỉ là nể mặt phu nhân đi mà thôi, cùng cô Hứa không có giao tình gì cả.
"
“Ra vậy.
” Lệ Đình Nam đóng máy tính xách tay, đứng dậy nói: “Lấy xe, đi Thịnh Đại.
”
Lý An sững sờ.
"Tổng giám đốc Lệ, còn hội nghị trực tuyến nữa! ?"
Lệ Đình Nam đang giương tay nắm lấy tay cầm của cửa chợt dừng lại, và nói nhẹ: "Cũng không phải là một cuộc họp quan trọng.
Lùi đi.
"
!
Vài giờ sau, một chiếc Bentley màu đen khiêm tốn dừng lại trước cửa lớn của Thịnh Đại.
Nhân viên thấy lạ, sao bây giờ vẫn có người đến?
Không phải khách đều đã đến rồi hay sao?
Vừa định bước tới nhắc nhở không được đậu xe ở đây, đột nhiên chiếc Bentley màu đen có một người đi xuống.
Các nhân viên sững sờ trong vài giây, và ngay lập tức nhận ra đó là Lý An.
“Trợ lý Lý, sao anh lại ở đây?” Nhân viên vội vàng chào hỏi.
"Tôi không ở đây, nhưng tổng giám đốc Lệ đang ở đây.
"
Ngay khi giọng nói của Lý An vừa dứt, hai vệ sĩ đã xuống xe và bảo vệ Lệ Đình Nam khỏi xe.
Các nhân viên chưa từng tận mắt nhìn thấy Lệ Đình Nam như thế nào, nhưng ở Lâm Xuyên, ai mà lại không biết người đàn ông này?
Bộ vest đen đích thân làm thủ công tôn lên vóc dáng hoàn hảo của anh, không thua gì người mẫu.
Đôi mắt nghiêm nghị liếc về phương hướng của nhân viên, môi mỏng khẽ mở ra gọi: "Lý An.
"
Hai từ đơn giản, khí thế tràn đầy.
Lý An lập tức nói: "Mang xe của Tổng giám đốc Lệ đến gara.
"
Nói xong, Lý An quay lại nhìn người đàn ông.
Toàn bộ hội trưởng lúc này, lặng ngắt như tờ.
Không ai nghe nói về sự trở lại của Lệ Đình Nam.
Bầu không khí náo nhiệt vừa rồi lập tức lạnh xuống, ngay cả nhiếp ảnh gia cũng quên mất công việc, ngơ ngác nhìn Lệ Đình Nam được vệ sĩ bảo vệ bước tới phòng nghỉ cá nhân.
Phải đến khi đồng nghiệp bên cạnh lên tiếng giải thích, nhiếp ảnh gia mới nhận ra rằng mình đã bỏ lỡ một cơ hội rất lớn!
Chết tiệt, đó là Lệ Đình Nam đấy!
Người đàn ông đã không xuất hiện tại hội nghị điều hương nước hoa trong nhiều năm liên tiếp!
Anh ta đã bỏ qua một cơ hội tốt như vậy!
Lệ Đình Nam gõ nhẹ vào cánh cửa của căn phòng được gắn biển “phòng điều chế nước hoa của nghệ nhân điều chế tập đoàn Lệ thị”.
Phạm Thiên Thanh mở cửa nhìn người đàn ông lạnh lùng ở cửa, hơi ngạc nhiên.
.