Đột nhiên trên bầu trời nổ vang một tiếng một đạo lôi kiếp màu đỏ bằng cổ tay đánh xuống, mang theo khí tức hủy diệt, Trần Quốc Hưng đang bay trên đỉnh đầu Hoàng Sâm giật mình nhìn lên.
“ Mẹ ơi.”
Trần Quốc Hưng long tóc toàn thân dựng đứng, diệt kiếp đánh tới làm Trần Quốc Hưng cũng bị bất ngờ dù đã có chuẩn bị, biện pháp duy nhất chính là lấy thân thể chống đỡ mà thôi, hắn lần trước mặc dù đã hôn mê sau khi bị diệt kiếp đánh chúng nhưng dù sao cũng không có chết hắn tin lần này bản thân cũng không có chết được, cánh Điệp Ma sau lưng khẽ động thân thể liền bay lên nghênh đón diệt kiếp, nắm đấm bên phải nắm chặt tụ lực rồi vung ra một quyền.
“ Một Đấm Chết Luôn.”
Nắm đấm hư ảnh va chạm với diệt kiếp trên không trung, ở bên dưới khí linh Mộc Trượng Thiên hai mắt lập lòe sắc xanh trợn lên nhìn một màn này.
“ Tên quái vật nhân loại kia dốt cuộc chui từ đâu ra vậy?”
Chu Tiến Công cũng trợn mắt nhìn một màn đang phát sinh trên bầu trời phía xa xa, Tiêu ca quả nhiên cường đại đến mức Chu Tiến Công không dám tưởng tượng, đạo thiên kiếp màu đỏ kia mang tới cảm giác hủy diệt chi ý tràn ra làm cho những sinh mệnh cách đây cả vạn dặm đều sợ hãi mà nhìn về hướng bên này, tử vong tràn ngập từ trong linh hồn lan ra làm không ít kẻ run rẩy sợ hãi.
Ở sâu trong những tông môn gần đây, những lão quái vật đều run lên nhìn về phía phát sinh khí tức tử vong hủy diệt.
“ Là ai dẫn phát diệt kiếp?”
“ Một kẻ nữa lại chở thành cho bụi.”
“ Là hướng Yêu Lâm, chẳng lẽ là...”
Ở sâu bên trong Cửu Đầu Giáo những lão quái vật đang phong ấn bản thân cũng phải tỉnh dậy, gần đây diệt kiếp buông xuống hai lần gần nhau, một là Hợp Hoan Tông Cơ Như Uyên độ kiếp Luyện Hư dẫn phát diệt kiếp xuất hiện cũng đã được cao tầng các tông môn nắm được, nhưng sau đó cũng không thấy Cơ Như Uyên xuất hiện các loại tin tức không thống nhất xuất hiện, có kẻ thì bảo Cơ Như Uyên độ kiếp thành công đã rời đi, có kẻ lại nói Cơ Như Uyên đã trở thành tro bụi bên trong diệt kiếp, vậy mà không bao lâu sau lại xuất hiện diệt kiếp đánh xuống không biết là kẻ nào, những lão quái vật Luyện Hư Kỳ không có tự mình đi tìm hiểu mà sai người bên dưới đi xem tình hình, tự thân những lão quái Luyện Hư này mà mò tới lớ ngớ diệt kiếp đánh hơi được, thì tính mạng của những lão quái này nắm chắc đến tám phần là chết không thể chết hơn.
Những đạo khí tức cường hán lao về phía Yêu Lâm, những kẻ đến thăm dò tu vi cũng đều là Bán Hư hoặc Hóa Thần Đỉnh Phong, chuyện này không phải những kẻ tu vi yếu kém có thể nhúng tay vào, tu chân giới lại một lần nữa rung động, trong khoảng thời gian ngắn hai lần diệt kiếp buông xuống liền trở thành đề tài nóng cho chúng tu sĩ bàn tán xôn xao, không phải ai cũng biết được tình hình thực tế, chuyện Thái Thượng Trưởng Lão Hợp Hoan Tông lần trước độ kiếp Luyện Hư Kỳ được người ta truyền ra đã tạo nên một trận rung động không nhỏ.
Lúc này Trần Quốc Hưng một quyền nhanh chóng bị diệt kiếp nuốt chọn, diệt kiếp từ nắm đấm của Trần Quốc Hưng lan ra cả cơ thể bao phủ Trần Quốc Hưng vào bên trong.
“Aaaaaaaaaaa...”
Lần này tiếng kêu thảm của Trần Quốc Hưng như kiểu được độ thêm bộ kích âm thanh, tầng số âm thanh đã bén nhọn lên tới cực điểm, da thịt từ bàn tay phải bắt đầu bị đốt cháy khét lẹt rồi lan ra khắp cơ thể, máu huyết da thịt bị diệt kiếp đốt cháy thành những đám khói đen bốc lên tiêu tán, chẳng mấy chốc Trần Quốc Hưng chỉ còn là một bộ xương hoàng kim, thần trí lúc này của Trần Quốc Hưng cũng đã chẳng thể nào chống đỡ liền hôn mê sâu.
Thiên Địa Ấn xoay tròn hút một hư ảnh Trần Quốc Hưng vào bên trong, cơ thể Trần Quốc Hưng lúc này hoàn toàn không có lấy một tia da thịt, ngay cả hốc mắt cũng trống rỗng khí tức sinh mệnh hoàn toàn không còn, diệt kiếp tàn phá thân thể bên ngoài của Trần Quốc Hưng nhưng tuyệt nhiên không thể chui vào trong não bộ của hắn, nơi này được Thiên Địa Ấn bảo vệ tuyệt đối, nếu diệt kiếp chui vào đây khuấy đảo thành một đống bã trắng thì chắc chắn cái thân thể này chỉ có thể mang vứt mà thôi.
Tử Y xuất hiện bên ngoài ngẩng mặt nhìn trời mây đen đang tan đi, ánh mắt tang thương lộ vẻ thâm sâu.
“ Diệt Tuyệt, ngươi vẫn luôn dõi theo ta sao?”
Sau đó liền nhìn về phía Cơ Như Uyên mấp máy môi, một thanh âm chỉ mình Cơ Nư Uyên nghe thấy vang lên bên tai.
“ Đem hắn ném vào cái quan tài ở dưới lòng đất đi.”
Cơ Như Uyên lúc này hoa dung thất sắc tràn ngập lo lắng nhìn Trần Quốc Hưng đang rơi từ trên trời xuống, thân ảnh lóe lên đỡ lấy Trần Quốc Hưng chỉ còn hình dáng bộ xương vàng kim, bên tai nghe được âm thanh liền không nghĩ ngợi liền đem Trần Quốc Hưng độn thổ xuống lòng đất của ngọn núi.
Diệt kiếp tan đi lúc này tất cả mộc yêu mới kinh hãi từ chỗ trốn đi ra, đỉnh ngọn núi nơi có Tổ Hoàng Điện đã bị san phẳng các kiến trúc vỡ vụn, đất đá vương vãi khắp nơi, từ một đống đổ nát một thân ảnh chui ra là Hoàng Sâm.
“ Thành Công.”
Trên bầu trời lúc này có lôi vân thất thải buông xuống, Hoàng Sâm liền bay lên hấp thu lôi vân, lúc này bên ngoài Yêu Lâm có những thân ảnh ẩn nấp trong hư không nhìn về phía Yêu Lâm với con mắt dè chừng, bọn họ đến nơi thì diệt kiếp đã tan đi từ trên trời buông xuống thất thải lôi vân, cả đám liền biết kẻ nọ độ kiếp thành công, vượt qua thiên kiếp đột phá cảnh giới, điều làm bọn họ khiếp sợ nhất chính là kẻ kia có thể vượt qua diệt kiếp một cách an toàn thực lực nhất định không phải dạng vừa, từ bao giờ bên trong Yêu Lâm lại xuất hiện cường giả như vậy, tất cả đều vội vàng truyền tin tức về tông môn.
Nam Châu tồn tại một nơi không có diệt kiếp đánh xuống, nơi này ở trung tâm Nam Châu được gọi là Nam Châu Thánh Địa, những cường giả cả Nhân Tộc lẫn Yêu Tộc muốn đột phá Luyện Hư Kỳ đều chọn lựa đi tới nơi này độ kiếp, tuy nhiên nếu độ kiếp thành công đi ra phải phong ấn bản thân không thể hoàn toàn bộc lộ sức mạnh, nếu không diệt kiếp cảm nhận được liền buông xuống đánh chết, tuy nhiên cũng có kẻ trâu bò vượt qua được diệt kiếp liền sau đó mười năm có thể tung tăng chạy nhảy không sợ diệt kiếp mò tới, sau mười năm nếu không trốn kĩ diệt kiếp liền tiếp tục đánh xuống, không phải kẻ nào cũng có thể chống đỡ diệt kiếp lần hai, trong mấy nghìn năm gần đây chuyện như vậy chỉ có hai người làm được, bất quá sau đó liền trốn kĩ không có thêm lần thứ ba, bởi vì hai lần trước đều phải dốc hết sức từ hồi bú mẹ mới vượt qua, sức tàn lực kiệt liền trốn kĩ chờ chết còn sống lâu hơn là tốn công tốn sức chỉ để sống mười năm thoải mái.
Lôi vân được Hoàng Sâm hấp thu hoàn toàn, thân thể từ từ biến đổi, mọi vết thương dần dần được lành lặn cả người khí tức cường hãn xông thẳng lên thiên không, Hoàng Sâm nhìn thân thể mình một vòng liền trầm ngâm, sau đó cả người liền từ từ biến đổi trở thành một đứa trẻ khoảng mười tuổi, thân thể mập mạp trắng hồng, khuôn mặt béo tròn cùng một quả đầu có ba chỏm tóc đen, Hoàng Sâm lấy ra một bộ y phục mặc lên người rồi cảm giác một chút liền sau đó xé rách hư không rời đi.
“ Đều đã đến cũng nên chúc mừng bản Hoàng rồi mới đi.”
Hoàng Sâm xuất hiện ở bên ngoài Yêu Lâm đứng lơ lửng trên trời cười nhe ra bộ răng trắng sáng của mình, nhìn một đám người đang ẩn nấp.
Cả đám người mặt mũi tái mét lập tức không cả kịp nghĩ liền quay đầu bỏ chạy, bất quá không một ai chạy thoát nổi đều bị một trảo thủ hư ảnh màu xanh khổng lồ quơ một cái túm chẳng thiếu một kẻ nào.
“ Mười chín tên Hóa Thần các ngươi tới còn chưa chúc mừng bản Hoàng đều đã quay đầu bỏ chạy, như vậy ta cảm thấy không được tốt cho lắm.”
Mười chín người cả nam lẫn nữ già trẻ bị bóp lại một chỗ dính lại với nhau, kẻ thì mặt cắm vào mông người khác, kẻ thì ôm chặt lấy nhau, má kề má môi kề môi, đặc biệt là hai lão già bi thảm môi kề môi dính chặt lấy nhau, nếu hình ảnh này truyền ra bên ngoài thì chẳng có chút hình tượng vĩ nhạn nào trong lòng đê tử nữa cả, các bậc lão tổ tông môn lúc này chẳng khác gì trò đùa trong tay kẻ khác, chuyện như vậy mấy lão tổ này khóc không ra nước mắt, họ lâu rồi chưa có trải qua cảm giác như vậy.
“ Tiền bối chúc mừng, chúc mừng...”
“ Tiền bối...”
Hoàng Sâm cười vui vẻ nhìn mấy kẻ mở miệng chúc mừng liền sau đó lột sạch đám người rồi đá bay từng người một, nhìn những thân ảnh xé gió bay đi, Hoàng Sâm cười vui vẻ tung tung nắm nhẫn trữ vật trong tay.
“ Ta vui vẻ liền tha cho các ngươi một mạng, nếu còn mò tới lần nữa ta bẻ cổ từng tên một.”
Sau đó Hoàng Sâm thân ảnh tan biến giữa không trung, một lần nữa xuất hiện là ở dưới lòng đất chỗ quan tài màu đen, lúc này Cơ Như Uyên đang ôm một bộ xương hoàng kim đang cố tìm cách mở nắp quan tài, bất quá không có cách nào phá hủy những rễ cây quấn quanh chiếc quan tài đen.
“ Hắn bị làm sao vậy?”
Hoàng Sâm nhìn bộ xương hoàng kim trong lòng Cơ Như Uyên liền sửng sốt.
“ Vì chống đỡ diệt kiếp cho ngươi mới thành ra như vậy, mau mở quan tài ta cho hắn vào trong.”
Hoàng Sâm vẻ mặt cứng đờ lại, cảm giác bộ xương không có cả một tia sinh mệnh liền trong lòng rung động, không chút do dự đánh ra một luồng khí tức màu xanh lên chiếc quan tài, lập tức rễ cây từ từ buông ra, sau đó Hoàng Sâm đẩy nắp quan tài sang một bên, một luồng sinh mệnh lực tinh khiết bốc lên, bên trong quan tài nào phải là xương, chỉ là một đoàn chất lỏng vàng kim chiếm một nửa, Cơ Như Uyên liền đặt bộ xương của hắn vào bên trong quan tài, mấy cái bong bóng khí nổi lên sau đó không có gì phát sinh.
“ Không phải là chết rồi chứ?”
Hoàng Sâm không chắc lên tiếng hỏi, Cơ Như Uyên lắc đầu.
“ Tuy không biết hắn bị gì nhưng chắc chắn không có chết được.”
Hai người im lặng nhìn, loáng một cái đã ba ngày trôi qua không chút biến đổi, Hoàng Sâm liền lên tiếng.
“ Ta muốn nói một chút là chúng ta nên đóng nắp quan tài lại, sinh mệnh chi thủy sẽ bốc hơi hết mất.”
Cơ Như Uyên nghĩ nghĩ một hồi liền gật đầu, Hoàng Sâm liền đóng nắp quan tài đen lại, rễ cây cũng liền bao phủ quan tài.
CẦU ỦNG HỘ HOA GẠCH, ĐÁNH GIÁ NHẬN XÉT, CẢM ƠN TẤT CẢ