Chương 1140:
Quyền Tử Dạ khoanh tay dựa vào cửa lắc đầu: “Anh ở đây canh giữ cho em, em có thể đi ngủ.”
“Em không phải không muốn gặp anh sao?” Quyền Tử Dạ cách một cánh cửa phòng hỏi: “Thiển Thiển, hoặc để anh chăm sóc em, hoặc là tìm người chăm sóc em, đừng để anh nhìn thấy em ở một mình bắt lực. Như vậy so với việc giết anh còn khó chịu hơn. Dù sao cũng là anh trai quan tâm đến em nhiều năm như vậy.”
“Anh biết không, em chỉ không biết đối mặt với anh như thế nào. Em cũng rất mâu thuẫn và chật vật.” Lâm Thiển trả lời: “Dù sao thì em nghĩ cả hai chúng ta đều sống đàng hoàng một chút.”
Quyền Tự Dạ biết rõ Lâm Thiển cố chấp như thế nào.
Chỉ cần là việc mà cô ấy đã nhận định thì chắc chắn là không có cách nào thay đổi được.
Đêm đó, Lâm Thiển ở trong phòng bệnh, Quyền Tự Dạ ở bên ngoài phòng bệnh, và bên ngoài, đã xảy ra một cuộc cãi vã lớn.
Đầu tiên, đoạn video về việc Tinh Lam bị tấn công và đang cầu cứu được đăng tải trên mạng, sau đó là tin Quyền Tự Dạ đua xe đêm bị cảnh sát truy đuổi đang xôn xao lan truyền, nhưng việc làm này của Quyền Tự Dạ, mọi người đều hiểu, suy cho cùng, người quản lý của Tinh Lam là Lâm Thiển, mà Lâm Thiển là em gái của Quyền Tự Dạ.
Sự việc không khó đoán, Tỉnh Lam và Lâm Thiển cùng bị tấn công, Tinh Lam bỏ chạy đi cầu cứu, Lâm Thiển bị thương nên mới có cuộc đua xe lúc đêm khuya của Quyền Tự Dạ.
Nhưng ai là người đứng sau vụ việc này và mục đích là gì mới đáng được bàn luận sôi nỗi.
Truyền thông Cự Tinh đã đưa ra thông báo vào sáng sớm hôm sau rằng họ sẽ hợp tác với cảnh sát để điều tra chân tướng sự việc và cam kết sẽ giải thích rõ cho các nghệ sĩ của mình.
Cự Tinh cũng cho biết mọi chuyện xảy ra tất cả cũng chỉ vì cuộc thi mà ra, trước mắt Tinh Lam không có chướng ngại gì lớn, nhưng Lâm Thiển người đại diện của cô bị thương nặng.
Để giành chức vô địch, lại có thể ngang nhiên tắn công các thí sinh, điều này đã gây ảnh hưởng rất lớn và khiến Đường Ninh có thái độ rất cứng rắn.
“Dù là người thực hiện hay người đứng sau, Cự Tỉnh sẽ theo đuổi đến cùng và không bao giờ dung túng”.
Không khó để điều tra kỹ vấn đề này, chỉ cần tìm hiểu ngọn ngành là có thể dễ dàng tìm ra chân tướng thứ rác rưởi đó trong làng giải trí.
Sau khi Lâm Thiển nhập viện, Đường Ninh ngồi trong phòng làm việc của Cự Tỉnh và yên lặng chờ đợi. Vòng 32 chọn 16 của Cự Tinh sắp đến, và cảnh sát cũng đang giải quyết vụ việc. Cô muốn xem đối thủ có thể trụ được bao lâu.
Cô ấy muốn nói với tất cả mọi người trong làng giải trí rằng không chỉ người của Hải Thụy là không được động vào, người của cô – Đường Ninh cũng không được động vào.
“Chị Long, liên lạc với Phương Dục, bảo Phương Dục chuẩn bị hợp đồng với Tinh Lam.”
Ban đầu, cô định để Tinh Lam vào Hải Thụy khi Tinh Lam giành chức vô địch, nhưng giờ cô cảm thấy cần phải nói cho mọi người biết về mối quan hệ giữa Cự Tinh và Hải Thụy.
“Bây giờ để cho Tinh Lam ký hợp đồng luôn á?” Chị Long hỏi với vẻ lo lắng.
*Cô ấy sớm đã đủ tư cách đó rồi.” Đường Ninh trả lời.
Ngay sau đó, Đường Ninh nhận được một cuộc gọi lạ, đầu dây bên kia muốn gặp Đường Ninh nhưng bị Đường Ninh từ chối ngay lập tức: “Tôi không có nhu cầu gặp những phần tử bạo lực, tôi vẫn chưa muốn lấy sự an toàn tính mạng của mình ra làm trò đùa, tốt hơn hết là có gì bà cứ nói thẳng ra đi, tôi rất ghét những cuộc trò chuyện thiếu thành ý.”
Người bên kia sửng sốt một chút rồi cười nhẹ: “Đường Ninh, cô thật là kiêu ngạo.”
“Tôi có tư cách kiêu ngạo, it nhát, néu tôi muốn bắt ai đó, tôi sẽ không bao giờ ngu ngốc đến mức trực tiếp đi bắt cóc, lại còn vẫn ở trung tâm thành phó.”
“Được thôi, cô cứ ra điều kiện đi, chỉ là một trò đùa nhỏ thôi, có cần phải làm Ầm ï lên như vậy không?”
“Điều kiện?” Đường Ninh chế nhạo trả lời: “Tôi muốn gì cũng có, bà nghĩ là tôi còn thiếu thứ gì? Rất đơn giản, cho người của bà rút lui khỏi cuộc thi ngay đi, nếu không, khi cảnh sát điều tra ra chân tướng sự việc, các người cũng phải rút khỏi cuộc thi thôi, lúc đó còn khó coi hơn.”
*Nếu cô muốn trả đũa tôi, thì nhằm vào tôi đây này, nhưng con gái tôi không biết chuyện này.”
“Bà nói đúng, tôi muốn trả thù bà, mà nhược điểm của bà chính là con gái bà, tôi muốn bà biết. Chỉ cần ra tay sẽ phải trả giá, bà động vào tôi – Đường Ninh, bà phải hối hận cả đời.” Đường Ninh nói một cách mạnh mẽ, dứt khoát: “Làm diễn viên, bà có thể bắt nạt tôi, nhưng là người quản lý, bà có thể lật ngược tình thế, coi như tôi thua.
“Coi như tôi cầu xin cô, không được sao?”
“Những người thất bại rồi quay lại cầu xin lòng thương xót không đáng để thông cảm nhất.” Nói xong, Đường Ninh cúp máy.