Chương 1141:
Nếu người này đủ thông minh, thì sẽ biết tìm một lý do hợp lý để cho con gái mình rút lui, nếu không sẽ chỉ nhận được kết cục xấu hồ trước mặt người dân cả nước.
Hai ngày sau, Đường Ninh nhận được tin, cuộc thi 32 chọn 16, quả nhiên có người rút khỏi cuộc thi, lấy lí do là vì ngã gãy chân.
Thực ra, ngã nhưng không gãy chân, trong lòng mọi người đều rất rõ, nhưng cái giá này, đối phương đáng phải trả!
Chỉ có điều, món nợ của Tinh Lam vẫn chưa hết, Món nợ của Lâm Thiển vẫn chưa bắt đầu.
Quyền Tự Dạ liền sai người của nhà họ Quyền mời thám tử tư đến điều tra, sau đó tìm ra đám tiểu tử đã gây ra chuyện đêm đó.
Chưa cần nói chuyện khác, ít nhất, ai cũng phải bị đánh đến vỡ đầu chảy máu mới có thể giải toả cơn giận của anh ta.
Anh ta không phải là người làm việc theo quy tắc, bởi vì Đường Ninh phải làm việc từng bước, không thể để bị người nắm đường chui được, nhưng anh ta cũng không quan tâm.
Người động vào anh ta, anh ta chắc chắn sẽ trả lại một năm một mười.
Việc này khiến Đường Ninh và Quyền Tự Dạ đều bị động vào lòng tự trọng, và nhiều người trong làng giải trí đã nhận được tin này, đương nhiên, Đường Ninh vẫn chưa công khai việc Tinh Lam đã ký hợp đồng với Hải Thuy, ít nhất là cho đến lúc này, bây giờ vẫn chưa đến thời cơ.
Sau đó, Tinh Lam đã tham gia vào buổi ghi hình quảng cáo quá trình cuộc thi, khi được phóng viên hỏi về vụ tấn công, đầu tiên Tinh Lam bày tỏ sự cảm ơn những người đã báo cảnh sát, giải vây giúp cô vào đêm hôm đó, đồng thời tỏ thái độ rất kiên quyết.
“Cuộc thì này, tôi nhất định phải kiên trì tới cùng.”
“Vì tôi muốn nói với tất cả mọi người rằng dù có chuyện gì xảy ra thì tôi cũng sẽ kiên định với ý định ban đầu của mình, những con đường ngang ngõ tắt không thể đi xa, đi lâu được.
Có người muốn vạch trần chuyện về thí sinh rút lui khỏi cuộc thi đó, nhưng cô ta thực sự có hồ sơ nhập viện, hình như là cô ta bị gãy chân phải.
Nhưng, cũng có phóng viên đã chụp được ảnh ở cổng nhà cô ta, cô ta lái xe ra ngoài.
Đáp án quá rõ ràng, gãy chân chỉ là lầy cớ mà thôi.
Và ai đã cung cấp địa chỉ nhà của thí sinh này, có lẽ, đây sẽ trở thành truyền thuyết giang hồ.
Lâm Thiển vì thế mà đã dành một tuần ở trong bệnh viện.
Chỉ là khi cô ấy xuất viện, sự việc đã được giải quyết ổn thỏa, những kẻ liên quan đều bị trừng phạt.
Cô trở lại với cương vị của mình, vì Thanh Lam chuẩn bị đấu vòng tiếp theo, nhưng người quản lý của Quyền Tự Dạ thỉnh thoảng lại mang súp gà hoặc một số thực phẩm chức năng đến trước mặt cô.
Khiến Lâm Thiển uống đến phát ngán.
*Thiển Thiển, không phải là cô không biết tính anh trai cô, cô mà không uồng hết, tôi không báo cáo được kết quả.
“Thì anh uống luôn là được rồi.” Lâm Thiển trả lời.
“Nếu cô không uống, ngày khác người mang những thứ này đến sẽ là bản thân anh ấy đấy……”
Lâm Thiển quả nhiên không chịu được sự đe dọa, chỉ có thể uống một hơi hết bát canh gà.
Thực ra, việc Lâm Thiển chấp nhận sự: chăm sóc Quyền Tự Dạ có nghĩa là mói quan hệ giữa hai người đã bắt đầu tốt trở lại rồi. Ít nhất, cô ấy không còn từ chối ý tốt của Quyền Tự Dạ nữa.
Vào ban đêm, Tinh Lam nhất quyết muốn đưa Lâm Thiển về nhà, nhưng khi về đến cửa nhà, mới nhìn thấy Quyền Tự Dạ đang đứng tựa vào cửa phòng của Lâm Thiền.
Tinh Lam mỉm cười và rời đi, trong khi Lâm Thiển có chút bực minh nói: “Nghệ sĩ nỗi tiếng, ở cửa nhà quản lý nữ ban đêm, có ý gì đây?”
“Trong mắt mọi người ngoài, em là em gái của anh.”
Quyền Tự Dạ khoanh tay, lười biếng đáp.
Lâm Thiển không thèm để ý đến biểu hiện của anh ta, lập tức mở cửa, nhưng liền bị Quyền Tự Dạ nắm lấy bàn tay phải.
Hai người giằng co như vậy một lúc, cuối cùng Lâm Thiển cũng buông xuôi: “Vào đi.”