Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 48: Phòng tuyến





Sáng sớm, tôi cùng một nhóm vài hiệp sĩ cận vệ đang rong ruổi ngựa bên ngoài Proteus, nhằm thăm dò địa thế khu vực lân cận. Bởi vì nguồn tin mới nhận được nói rằng quân chủ lực của Hầu tước sắp kéo về đây để phản kích, số lượng lên đến 500 quân kỵ binh, cũng với rất nhiều lính bộ binh.

Sau khi chiếm được Proteus, chúng tôi đoạt được tất cả nguồn tài nguyên, bao gồm kho lương thực, kho tàng và vũ khí bên trong thị trấn. Vấn đề còn lại bây giờ là chờ đợi Hầu tước đến và đánh thắng một trận quyết định, loại bỏ hoàn toàn mối đe dọa từ nhà Anjou. 

"Thời tiết thật đẹp phải không?" Tôi hỏi Jean, người đang cưỡi ngựa bên cạnh.

"Vâng, thưa lãnh chúa. Rất thuận lợi cho việc hành quân."

Jean nhìn về phía xa xăm, không nói nhiều. Mái tóc dài lãng tử của anh ta đang bay theo chiều gió.

"Có chuyện gì làm anh đang lo lắng à, Jean?"

"Đúng vậy, thưa ngài, lần này có một người trong quân đội của Hầu tước mà ngài nhất định phải hết sức cảnh giác."

"Ai?"

"Một chiến binh rất nổi tiếng, tên là Wilhem."

"Ồ, hiệp sĩ xứ Anjou?"

Tôi biết cái tên đó, cha tôi đã từng nhắc đến. Anh ta là người hùng đã đẩy lùi người Norseman mười năm về trước ở mặt trận phía Bắc.

Đó là một trận chiến rất khốc liệt, quân đội của vương quốc bị thiệt hại hơn phân nửa. Khi đó cha tôi cũng tham chiến theo lệnh của Đức vua, may mắn là ông thoát chết trong gang tấc, khi ngựa của ông bị quân địch bắn hạ và phải chạy bộ về căn cứ với một mũi tên găm vào vai. Tuy nhiên, rất nhiều lính nghĩa vụ của lãnh địa Ashville đã bỏ mạng trong trận chiến đó, thật sự là một thảm họa.

" Vậy, Jean, anh đã từng gặp mặt anh ta à?"

"Đúng vậy, tôi và Hans từng phục vụ trong đội quân đánh thuê của vương quốc. Và đã có mặt tại cuộc chiến chống lại người Norseman."

Jean bắt đầu kể về thời gian diễn ra trận chiến 10 năm trước.

"Trong trận chiến Northwic, tuy Wilhem đã chỉ huy binh lính phòng ngự thành công, buộc quân Norseman phải rút lui, nhưng thiệt hại là vô cùng khủng khiếp. Binh đoàn lính đánh thuê của chúng tôi đã bị xóa sổ gần như hoàn toàn. Chỉ còn một số ít sống sót, Hans và tôi, bị thương nặng. Chúng tôi phải nằm một chỗ dưỡng thương suốt mấy tuần. Sau đó, khi chúng tôi không còn nơi nào để đi, thì cha của ngài, lãnh chúa Alphiss đã cho chúng tôi một chỗ trú thân."

"Ta cũng đã từng nghe cha kể lại, ông ấy đã mất rất nhiều bạn đồng hành của mình, đó là một sự kiện đau đớn nên cha rất ít khi nhắc đến."

"Vâng. Xin lỗi vì tôi không giỏi kể chuyện. Nhưng với người tên Wilhem đó, ngài phải cẩn thận. Vẻ ngoài cao lớn và đáng sợ rất dễ khiến người khác nhầm tưởng Wilhem là một kẻ thiện chiến nhưng hữu dũng vô mưu. Nhưng không phải vậy, anh ta là kẻ luôn tính toán kỹ lưỡng trước khi tung ra những đòn đánh bất ngờ khiến kẻ thù choáng váng."

"Ừm, cám ơn anh đã cảnh báo..."

Chúng tôi tiếp tục di chuyển trên lưng ngựa cho đến khi gặp một con sông, nước chảy chầm chậm, trong vắt, đến mức có thể nhìn thấy đáy.

"Sông này là sông Emerald phải không?" 

"Vâng, nó được gọi như vậy."

Con sông Emerald chảy xuôi theo hướng Đông Nam, cắt ngang khu vực Gold-valley, từ vùng phía Bắc của Anjou đến Proteus bắt buộc phải vượt qua con sông này. Tôi nghĩ đây là một phòng tuyến tự nhiên rất lợi hại. Nếu xây dựng các cứ điểm để chặn đánh quân Anjou ở đây thì ưu thế về số lượng của chúng không còn ý nghĩa nữa. Nghĩ vậy, tôi ra lệnh cho thuộc cấp:

"Cho gọi đội trinh sát, bảo họ xác định những địa điểm mà quân Anjou có thể vượt sông."

"Rõ, thưa ngài!"

Sau đó, trinh sát báo về ba địa điểm hiểm yếu, bao gồm một cây cầu chật hẹp ở trung tâm, một bến đò ở phía hạ nguồn, và một khúc sông cạn ở phía thượng nguồn có thể lội bộ qua.

Sau khi cân nhắc, tôi quyết định chọn nơi khúc sông cạn làm địa điểm xây dựng phòng tuyến, vì đây là nơi kỵ binh của Anjou có thể vượt sông nhanh nhất. Nơi này có địa thế khá thuận lợi, với những ngọn dốc cách lòng sông bởi một bãi cát khoảng hai trăm thước. Một cái bẫy hoàn hảo cho kỵ binh của hầu tước. Đây sẽ là chiến trường Nagashino(1), nơi xạ thủ chôn vùi kỵ binh!



(1) Một trận chiến nổi tiếng thời chiến quốc, nơi đội quân súng hỏa mai của liên minh Oda-Tokugawa đã giành thắng lợi áp đảo trước kỵ binh của gia tộc Takeda.