Khi bắt đầu làm công việc nội trợ bán thời gian, tôi được gia đình Idol của trường để ý lúc nào không hay

Chương 23



Enjoy!

                         ______________________________________________________________________

Mình nắm tay……nhé?

Mặc dù cảm thấy có nhiều ánh mắt như muốn đâm xuyên cơ thể, nhưng Haruto vẫn bình tĩnh bước đi trong khi lờ chúng đi hết mức có thể.

“Tớ rất mong chờ buổi xem phim hôm nay đó!”

Bên cạnh, Ayaka bước đi một cách vui vẻ và mỉm cười với cậu.

“Ừm, tớ cũng vậy.”

Haruto bị lóa mắt bởi nụ cười quyến rũ của cô nàng, dừng lại một lúc rồi mở miệng với vẻ quyết tâm.

“Toujou-san này, hôm nay trông cậu….rất đáng yêu.”

“Hở!? …..V-vậy ư?”

Hôm nay, Ayaka rõ ràng đã ăn bận để đi chơi.

Haruto nghĩ rằng nên khen ngợi cô ấy như một phép lịch sự vì cổ đã ăn mặc đẹp cho hôm nay, nhưng với một kẻ chưa có kinh nghiệm như cậu thì thật xấu hổ để diễn đạt thành lời, nên bây giờ cậu chỉ có thể nói vậy.

Nghe những lời đó từ Haruto, Ayaka ngạc nhiên và ngại ngùng nhìn cậu.

“Ờ ừm, hôm nay Toujou-san tỏa ra bầu không khí của một người phụ nữ trưởng thành, nhưng cũng rất dễ thương nữa, và tớ….thấy điều đó rất hấp dẫn.”

Khi nói điều đó, Haruto cảm thấy tai mình nóng bừng lên.

Nếu có thể thì Haruto muốn khen Ayaka một cách thông minh hơn, nhưng vì quá xấu hổ nên cậu có hơi nghẹn ngào và nói không nên lời.

“Ờ, ừ….Cảm ơn cậu…”

Mặt khác, Ayaka cúi mặt và khẽ cảm ơn cậu.

Đánh giá từ phản ứng của cổ, Haruto tự hỏi liệu không biết cô nàng có nghĩ những lời nói đó của cậu giả tạo quá không. Cô có thể cảm thấy khó chịu và không thích nó.

(Liệu con đã hành xử như một quý ông chưa hả bà?)

Trong khi Haruto đang nghĩ về điều đó trong đầu, Ayaka, người đang cúi gằm mặt, từ từ ngẩng đầu lên và nhìn Haruto.

“Chà….Otsuki-kun hôm nay cũng….rất ngầu luôn.”

Ayaka ngập ngừng nói và ngước lên nhìn cậu. Sức mạnh hủy diệt đó ngay lập tức thổi bay những suy nghĩ mông lung của Haruto.

“Otsuki-kun vẫn như vậy, nhưng hôm nay trông cậu, ừm….trưởng thành hơn nhiều…”

Nghe Ayaka xấu hổ nói vậy, Haruto cảm thấy tim mình dường như đập nhanh hơn.

(À, hiểu rồi. Ra đây là lý do mà mọi đứa con trai trong trường đều muốn tỏ tình với Toujou-san.)

Lúc trước Haruto không biết vì sao Ayaka lại nổi tiếng đến mức được gọi là “Idol học đường”. Nhưng giờ đây cậu đã lờ mờ hiểu được lý do đó rồi.

Haruto và Ayaka khen nhau đến mức đỏ mặt tía tai trong khi cùng đi đến rạp chiếu phim ở tầng trên cùng của nhà ga.

Tầng này trông tối hơn so với các tầng khác, và mùi caramel đặc trưng của rạp chiếu phim làm mũi cả hai cảm thấy nhột nhột.

Sau khi lấy vé đã đặt trước từ máy bán vé, cả hai nhìn về phía quầy bỏng ngô đang tỏa ra một mùi thơm ngào ngạt quyến rũ.

“Toujou-san có thường mua đồ uống hay bỏng ngô khi đi xem phim không?”

“Chắc đôi khi thôi? Tớ không ăn nhiều được như vậy, nên thường chia sẻ với bạn.”

“Vậy lần này cậu muốn mua không?”

“Ừm”

“Thế, đợi một chút để tớ đi mua nhé”

Quầy gọi món khá đông nên Haruto bảo Ayaka đợi rồi một mình xếp hàng mua.

Có lẽ vì đang là kỳ nghỉ hè nên ở đây khá nhiều người, có khoảng ba hàng người đang chờ gọi món trước quầy.

“Sẽ mất một lúc đây.”

Trong khi lẩm bẩm như vậy, Haruto đứng xếp hàng ở cuối hàng ở giữa.

“Chà, vẫn còn nhiều thời gian mà ha.”

Vì gặp nhau sớm hơn dự kiến nên hai đứa vẫn còn dư thời gian cho đến giờ chiếu.

Haruto thở nhẹ ra khi hàng đang từ từ vơi dần.

Nhờ tách khỏi Ayaka, cậu không còn cảm thấy những ánh nhìn xăm soi đổ dồn vào mình nữa, nên có thể thở phào một chút.

“Chắc Toujou-san phải gặp nhiều khó khăn mỗi khi ra ngoài do mấy chuyện như này lắm.”

Đồng cảm với Ayaka, Haruto hướng ánh mắt về nơi cô đang đợi.

Tại đó, Ayaka đang rất bối rối vì bị ba tên thanh niên có vẻ là sinh viên đại học tiếp cận.

Thấy cảnh đó, cậu vội vã rời hàng và quay lại chỗ Ayaka.

“À này, xin lỗi”

Khi Haruto lớn tiếng, ba tên thanh niên nhận thấy sự hiện diện của cậu và quay lại.

“Gì đây? Lẽ nào là bạn trai à?”

Gã đàn ông có mái tóc nâu nhạt và đeo nhiều khuyên tai nhìn Haruto với vẻ ngạc nhiên.

“Hai người đang hẹn hò à? Lỗi tôi. Xin lỗi nhé?”

Một gã tóc nâu đeo khuyên khác nhẹ nhàng giơ tay xin lỗi Ayaka.

“À, không. Không sao cả.”

Trong khi nói vậy, Ayaka rúc vào người Haruto, người vừa mới quay lại.

Tên còn lại thấy cảnh đó. Gã có mái tóc đỏ lòe loẹt, đeo khuyên ở mí mắt nở nụ cười nhếch mép và nói với vẻ khoái chí.

“Hả!? Tên này thực sự là bạn trai à!? Chẳng phải giống bạn thôi sao!? Thế này đi, sao 5 người chúng ta không đi cùng đi chơi nhỉ? Cùng đi Karaoke với ném phi tiêu nào!”

“Không, bây giờ bọn tôi định đi xem phim”

Haruto kiên quyết nói với gã tóc đỏ trông có vẻ hơi tự cao. Nhưng dường như gã vẫn không có dấu hiệu bỏ cuộc, và vẫn tiếp tục nở một nụ cười trên khuôn mặt.

“Thế à? Khoan, đợi đã. Sao tất cả không đi xem phim cùng nhau luôn ta?”

Khi gã tóc đỏ nói điều đó, thanh niên tóc nâu đã xin lỗi Ayaka trước đó nở một nụ cười gượng gạo.

“Oi, đừng làm rối tung lên nữa. Mày đang làm khó buổi hẹn hò của họ đấy.”

“Hả? Gì mà hẹn hò chớ? Không có đâu? Họ chỉ là bạn thôi? Đúng không?”

Gã tóc đỏ nhìn Ayaka, người đang nấp sau lưng Haruto, và hỏi.

Haruto cảm thấy hơi khó chịu trước hành động của anh ta, và khi cậu định mở miệng định nói điều gì đó, thì Ayaka đứng sau cậu, lại nhanh hơn một bước.

“Đây là bạn trai tôi! C-chúng tôi đang hẹn hò! V-vì….chúng tôi đang trong cuộc hẹn! Eto, mời các anh đi cho….”

Haruto nói tiếp thay cho Ayaka, đang dần nhỏ giọng đi.

“……..Chuyện là vậy đó, các anh đừng làm phiền cuộc hẹn của bọn tôi thêm nữa được chứ?”

Trong một khoảnh khắc, suy nghĩ của Haruto như bị đứng hình trước câu nói của cô. Nhưng, cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói thay cho cô nàng.

"Thật sao? Nghiêm túc à? Thế thì, cho tôi xin lỗi nhá? Có cần tôi làm gì để đền bù không. Có cần gì không, cái gì cũng ok tuốt?"

Gã tóc đỏ vẫn đang cố gắng nói ngay cả khi bị hai người đàn ông tóc nâu kia ngăn lại.

“Thiệt tình, dừng lại đi cái thằng này! Mày làm phiền họ quá rồi đấy! Đi thôi nào!”

“Thật lòng xin lỗi hai người~. Cứ tận hướng buổi hẹn đi nhé~!.”

"Này này! Dừng lại! Đừng có kéo!"

Trong khi nói vậy, ba người đàn ông ồn ào rời khỏi hai người họ.

“Phù…..Quả là một người phiền phức nhỉ?”

"Ừ-ừm. Tớ đã rất sợ. Thật mừng vì Otsuki-kun đã trở lại..."

“Không, đó là lỗi tớ khi để Toujou-san một mình. Nếu là Toujou-san thì có thể sẽ bị những tên tán tỉnh để ý đến. Xin lỗi nhé.”

Nói rồi, Haruto cúi đầu nhưng Ayaka vội vàng vẫy tay.

“Không! Otsuki-kun không có lỗi! Chuyện đó, tớ cũng muốn xin lỗi vì lỡ gọi cậu là…..bạn trai như vậy.”

Thấy Ayaka cúi xuống và nói lời xin lỗi, Haruto đáp lại với một nụ cười.

“Không đâu, người vừa rồi khá là khó nhằn mà, nếu không làm vậy thì có khi không thoát được mất.”

Đối với những người như gã tóc đỏ đó, nếu không nói những điều phóng đại lên một chút, thì sẽ rất khó truyền đạt ý định của mình.

“Ừm, eto…Otsuki-kun, có ghét việc đó không? Chuyện tớ bảo họ là chúng ta đang hẹn hò ấy…”

“Tớ không ghét đâu. Ngược lại còn có chút hạnh phúc nữa cơ.”

“Thật không!”

Nghe những lời đó của Haruto, vẻ mặt lo lắng của Ayaka đột nhiên trở nên rực rỡ.

“Thật đó. Nếu thích thì cậu có thể dùng nó để tránh những tên tán tỉnh.”

“Vậy, vậy……cái đó…..e~to….không, quả nhiên là, không có gì đâu”

Ayaka định nói gì đó nhưng lại ngừng lại giữa chừng khiến Haruto nghiêng đầu thắc mắc.

“Có chuyện gì à? Tớ không phiền giúp cậu đâu.”

“….Thiệt chứ?”

“Tất nhiên”

“…..Vậy thì. N-nắm….tay…..tớ nhé?”

Mặt cô nhuộm đỏ tới tận mang tai, và giọng cổ cũng dần nhỏ đi.

“Tay, sao?”

Ayaka khẽ gật đầu với Haruto, người vô tình hỏi lại.

“Nếu Otsuki-kun không ghét, chỉ là….tớ nghĩ làm điều này sẽ khiến ta giống một cặp hơn. Và những chuyện như lúc nãy sẽ không xảy ra nữa.”

“Àa…..h-hiểu rồi.”

Cô ấy nói có lý. Nếu cùng đi lúc tay trong tay thì đó chứng tỏ rằng họ đang trong một mối quan hệ lãng mạn. Nên chắc sẽ không xảy ra những chuyện như thế nữa.

“Toujou-san, không phiền chứ?”

“Tớ….không phiền gì đâu.”

Sau khi gật đầu, Ayaka nói thêm bằng một giọng rất nhỏ, như thể một giọt nước nhỏ rơi xuống ao vậy, "Nếu là với Otsuki-kun.".

“Vậy à…. Thế, ta nắm tay nhé.”

“Ừ-ừm”

Nghe câu trả lời của Ayaka, Haruto vụng về đưa tay ra. Ngược lại, Ayaka cũng đưa tay cô ra.

Haruto cẩn thận đưa tay mình về phía bàn tay mảnh khảnh và trắng trẻo của Ayaka.

Cuối cùng, khi tay họ chạm nhẹ vào nhau, cả hai cùng rung lên và vội buông tay ra.

“……..”

“……..”

Hai người yên lặng nhìn nhau, sau đó lại lập tức quay mặt sang chỗ khác.

Haruto hạ quyết tâm và nhanh chóng đưa tay ra nắm lấy tay Ayaka. Khoảnh khắc cậu nắm lấy tay Ayaka, cô nàng vẫn giật nảy người lên như lúc trước, nhưng lần này đã không còn buông tay cậu ra nữa.

“…………À, cậu có muốn mua, bỏng ngô không?”

Sau khi nắm tay Ayaka, Haruto mới nhớ rằng cậu đang định đi mua bỏng ngô.

Haruto vừa nói vừa nhìn Ayaka đang nắm tay. Như thường lệ, trước quầy gọi món rất đông, đứng xếp hàng mà vẫn nắm tay nhau rất có thể sẽ gây phiền toái cho người khác.

“…..Không sao cả. Tớ….không muốn….buông tay cậu ra đâu”

Ayaka nói với giọng nhỏ như mọi khi. Hiện tại đây là khuôn mặt đỏ nhất mà cô từng thể hiện.

“Vâ-vậy à”

Nghĩ rằng mặt mình chắc cũng đỏ bừng, Haruto nhẹ nhàng kéo tay Ayaka đi.

“Vậy, ta cũng đi xem phim nhé?”

“…..Vâng”

Ayaka ngoan ngoãn nắm chặt tay Haruto.

Nhìn thấy cổ dễ thương như vậy, Haruto không còn quan tâm đến những ánh mắt ghen tị từ những người xung quanh nữa.

                    _____________________________________________________________________

Itadakimasu ( o˘◡˘o) ┌iii┐