Khí tức của Huyết Ma Bồ Đề Thụ lúc ẩn lúc hiện xen lẫn trong đám thực vật cổ lão ở nơi đây, cộng thêm với mùi đất trong cơn mưa rào làm nó càng khó bị phát hiện.
Trừ phi nó chủ động công kích, nếu không thì cần phải cẩn thận tìm kiếm thật kỹ may ra mới có thể phát hiện được sự hiện diện của nó ở nơi này.
Nhưng đối với Tần Vũ mà nói, chuyện này không có gì là khó khăn với hắn cả, chỉ cần nó xuất hiện trong phạm vi bao phủ của Thần Nhãn, thì hắn có thể định vị chính xác được vị trí của nó một cách dễ dàng.
Hơn nữa, nó đã bị Tần Vũ khóa chặt, từ sau khi học thần thông truy tung Vãng Lai Sinh Ấn mà Hoa Hướng Tâm cho hắn ở Địa Cung, trong hệ thống đã xuất hiện thêm một chức năng [Định vị mục tiêu], chỉ cần nó xuất hiện trước mặt Tần Vũ và bị hắn khóa lại bằng chức năng này.
Thì dù cho mục tiêu mà hắn truy tung có trốn ở bất kỳ chỗ nào cũng sẽ bị hệ thống báo cáo lại một cách chi tiết, thậm chí cung cấp cả bản đồ để tiếp cận mục tiêu đó.
Bởi vậy, có thể nói là Huyết Ma Bồ Đề Thụ đã vật trong túi của Tần Vũ.
Huyết Ma Bồ Đề Thụ không những có nhiều thủ đoạn công kích nguy hiểm mà còn có khả năng ngụy trang và che giấu hành tung vô cùng tốt, bởi vì vậy mà nó được xếp vào hạng "Hung Vật" ở Thiên Huyền Đại Lục.
Nhưng mà có lẽ lần này, mọi chuyện sẽ khác!
Còn hơn năm trăm trượng nữa là đã tiếp cận Huyết Ma Bồ Đề Thụ, Tần Vũ liền dừng lại một chút, để tránh đánh động nó dùng thổ độn đào thoát, hắn lập tức sử dụng thần thông của Ẩn Lân Cổ Trùng, U Ảnh Tùy Hành Cổ Trùng và khả năng của hệ thống, triệt để che giấu đi khí tức và hành tung của bản thân.
Tần Vũ đột ngột biến mất hoàn toàn bên trong thiên địa, không còn một chút dấu vết nào lưu lại, cũng may Bích Dao biết trước khả năng này của hắn, nên mới không bị thất thố, nàng cũng cẩn thận ẩn đi khí tức của mình, ở nơi này âm thầm quan sát, sẵn sàng tiếp ứng hắn khi cần thiết.
Tần Vũ sau khi ẩn thân, nhanh chóng tiếp cận Huyết Ma Bồ Đề Thụ, lúc này ma thụ vẫn chưa biết y đang từng bước lại gần nó.
Tần Vũ qua mấy hơi thở cũng đã đứng dưới tán cây Huyết Ma Bồ Đề Thụ, hắn vô cùng cẩn trọng, điều chỉnh khí tức và chuẩn bị cho loạt hành động tiếp theo.
Nếu để nó bỏ chạy, sẽ tiêu tốn thêm nhiều thời gian để có thể tiếp cận nó ở khoảng cách gần như thế này một lần nữa.
Hắn hít vào một hơi sâu, bắt đầu hành động, chỉ trong một khoảnh khắc, Ngũ Hành Sơn được hắn thả ra, lấy Huyết Ma Bồ Đề Thụ làm tâm, hiển hóa thành hình ôm trọn một vùng đất rộng lớn.
Gần như cùng lúc, Huyết Ma Bồ Đề Thù lập tức có cảm ứng với chân khí ba động, nó muốn dùng Thổ Độn để bỏ chạy, nhưng Tần Vũ đã đứng ở một bên, hắn đâm tới một kiếm nhanh như thiểm điện, ngắt đi mạch chiêu của nó.
Oành!
Gốc ma thụ bị đâm thủng một lỗ lớn, nhựa cây mà huyết sắc nồng đậm chảy lênh láng trên mặt đất, nó đã bị Tần Vũ ngắt chiêu, chỉ có thể phản công đẩy lùi hắn ra xa, mới có thể lần nữa thi triển Thổ Độn.
Tần Vũ cũng đã suy đoán trước nó sẽ phản công hắn để tạo ra khoảng trống thi triển Thổ Độn, nên sau khi đâm ra một kiếm kia, hắn liền dùng thần thông Độn Thiên lùi lại một mảng lớn, trong lúc lùi lại, hắn lấy tiên huyết vẽ lên không trung hai chữ "Cấm Túc".
Chữ vừa thành, độn thuật ở bên trong Ngũ Hành Sơn lập tức mất đi tác dụng, Huyết Ma Bồ Đề Thụ cảm nhận được chuyện này, nó liền trở nên hung bạo.
Hàng ngàn dây leo, giống như xúc tu của bạch tuộc tỏa ra từ tán cây rậm rạp của nó, hội tụ về một chỗ, hóa thành một cái mũi thương cự đại, lao ầm ầm về phía Tần Vũ.
Tần Vũ thậm chí còn không có ý định chống đỡ một chiêu này, hắn dùng thân pháp né tránh, trong lúc đó, lại hạ xuống một đạo cấm văn "Hỏa".
Ngũ Hành Sơn lập tức bùng nổ dữ dội, như Hỏa Diệm Sơn phun trào, mặt đất hóa thành biển lửa, khắp nơi đều là dị hỏa, gắt gao áp chế Huyết Ma Bồ Đề Thụ.
Huyết Ma Bồ Đề Thụ cảm nhận được sự nguy hiểm nồng đậm, nó liền dùng rễ cây, cố gắng hết sức di chuyển, lao ra khỏi Ngũ Hành Sơn của Tần Vũ.
Nhưng mà trong lúc nó thu chiêu và rút rễ lên khỏi mặt đất, Tần Vũ đã hạ xuống cấm văn thứ ba "Tù Lung", toàn bộ Ngũ Hành Sơn bị khóa lại, như một cái lồng giam thực thụ, đem Huyết Ma Bồ Đệ Thụ chôn chặt vào bên trong, nó không cách nào nhúc nhích được nữa.
Toàn bộ quá trình diễn ra trong vòng ba mươi giây thời gian, vô cùng hoàn hảo.
Tần Vũ hừ lạnh, hắn thu lại Ngũ Hành Sơn, rồi đưa nó vào không gian của Bảo Bảo Oa cổ trùng.
Ở trong không gian này, trừ phi là hắn đồng ý, thì Huyết Ma Bồ Đề Thụ mới có thể ra ngoài, cho nên, dù cho Huyết Ma Bồ Đề Thụ có phá được Ngũ Hành Cấm Sơn cũng không cách nào chạy trốn.
Nhưng bây giờ, dưới sự áp chế của dị hỏa, nó đến sức phản kháng còn không có, lấy đâu ra năng lực mà phá trận.
Huyết Ma Bồ Đề Thụ nhanh chóng co quắp lại, từ từ rút lại thành một cái cây nhỏ, mãi đến khi còn lại một cái hạt giống như hạt dẻ, nó mới ngừng lại, đây là trạng thái phòng vệ cuối cùng cũng là mạnh nhất của nó, để duy trì sinh cơ, chờ đợi phục sinh.
Tần Vũ lấy ra một chiếc lá liễu, bọc nó lại bên trong, hoàn tất quá trình bắt giữ Huyết Ma Bồ Đề Thụ.
[Ting! Hoàn thành nhiệm vụ bắt giữ Huyết Ma Bồ Đề Thụ]
...
Bích Dao thấy hắn đã làm xong, mới dám tiến lại gần, nhỏ giọng hỏi:
- Đã xong?
Tần Vũ gật đầu, hắn nói:
- Đã xong!
...
Hạ Khinh Nhu đang di chuyển về phía Huyết Ma Bồ Đề Thụ, thì cảm nhận được chân khí ở bên đó ba động kịch liệt trong thoát chốc rồi biến mất.
Ngay cả khí tức của Huyết Ma Bồ Đề Thụ cũng vậy, đại thịnh trong khoảng thời gian ngắn ngủi, rồi hoàn toàn biến mất trong thiên địa, làm cho hắn càng trở nên gấp gáp.
Là ai đã tiếp cận Huyết Ma Bồ Đề Thụ trước hắn, liệu kẻ đó có thành công bắt giữ Huyết Ma Bồ Đề Thụ, hay là để nó tẩu thoát.
Phải biết là Huyết Ma Bồ Đề Thụ rất khó để bị truy tung, nếu như để nó chạy thoát, không biết khi nào mới có thể lần nữa lần ra được dấu vết của nó.
Hạ Khinh Nhu vô thức tăng tốc độ di chuyển đến cực hạn, làm đám thủ hạ bên dưới chạy trối chết theo sau, dần dần cũng chỉ có những tu sĩ đẳng cấp Đại Thừa kỳ mới có thể ung dung bám sát hắn mà thôi.
Lúc hắn đến nơi, thì Tần Vũ cũng đã rời đi, chỉ để lại một cái lỗ sâu hoắm trên mặt đất, dấu vết chiến đấu cũng vô cùng ít ỏi, cùng với nhựa cây của Huyết Ma Bồ Đề Thụ pha loãng với nước mưa mà thôi.
"Mẹ kiếp!"
Hạ Khinh Nhu chửi thề trong lòng, hắn đã đến trễ, dấu vết còn lưu lại quá ít để hắn có thể suy diễn thông tin chính xác.
Bây giờ bỏ không được, tiến không xong, hắn chỉ đành hy vọng là nó chưa bị người khác bắt giữ.
- Mau tản ra tìm kiếm!
- Rõ!
...
[Đã khóa mục tiêu - Hạ Khinh Nhu]
Hệ thống vang lên âm thanh quen thuộc.
Tần Vũ cười quỷ dị, nhìn thiếu niên ở phía xa, rồi từ từ lui sâu vào trong sâm lâm u ám đang tắm mình trong cơn mưa rào dữ dội.