Tần Vũ cũng đã đi đến bìa rừng ở phía tây, mưa lúc này cũng đã nhỏ dần, đám động vật lưỡng cư, bắt đầu bò ra khỏi hang, kêu inh ỏi khắp nơi trong rừng rậm, làm loạn thính giác của tu sĩ.
Giác quan của Tần Vũ sau khi cộng hưởng với Thiên Giai Cổ Trùng đã trở nên nhạy bén và mẫn cảm hơn hẳn, hắn bây giờ thậm chí có thể phân biệt rõ từng âm thanh một trong tiếng ồn ào của đám động vật lưỡng cư này.
Còn cách chỗ Hạ Khinh Nhu ước chừng một ngàn trượng, Tần Vũ liền dừng lại, hắn nhanh chóng dùng tay ra hiệu lệnh cho Bách Quỷ Quân Doanh thiết lập vòng tròn mai phục xung quanh khu vực mà Hạ Khinh Nhu và Liễu Thần đang đứng.
Riêng chỗ của thủ hộ giả Hạ Khinh Nhu ẩn nấp, Tần Vũ đã nhờ Liễu Thần dùng năng lực của mình để đánh lừa giác quan của lão ta.
Hạ Khinh Nhu và thủ hạ của hắn sẽ không ngờ đến rằng, sự cộng hưởng giác quan đến từ Liễu Thần lại chính là cái bẫy chết người của bọn họ.
Đột nhiên Hạ Khinh Nhu thấy mọi thứ quá yên ắng, hắn âm thầm cởi bỏ cộng hưởng giác quan với Liễu Thần, chính mình trải nghiệm xung quanh.
Sau khi ấn ký bị hắn khu trục, hắn cẩn thận cảm nhận xung quanh, mọi thứ đều như cũ, không có gì lạ thường.
"Chậc, là ta đã quá đa nghi sao?"
Hạ Khinh Nhu tự nhủ, nhưng hắn không biết rằng, môi trường ở xung quanh đều bị Liễu Thần dùng thần thông và lĩnh vực của nàng để khống chế, dù hắn không có cộng hưởng giác quan, cũng không thể thoát khỏi sự ảnh hưởng này.
Đó cũng chính là lý do mà thủ hộ giả của hắn, một cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng không hề phát giác ra được động tĩnh của Tần Vũ và Bích Dao.
"Chủ nhân mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi!"
Thủ hạ của Hạ Khinh Nhu và Tần Vũ cùng lúc truyền âm cho hai người báo cáo tình hình bố trí mai phục.
Hạ Khinh Nhu và Tần Vũ nở ra một nụ cười quỷ dị cùng một lúc.
Tần Vũ đứng tại chỗ súc thế thi triển Thiên Long Phá Sát Tiễn để tập kích Hạ Khinh Nhu, dị hỏa tụ lại quanh thân tiễn làm nhiệt độ ở xung quanh người hắn tăng lên một cách quỷ dị.
Hình ảnh của hắn bị vặn vẹo bởi sức nóng trên tay, chỉ có Bích Dao là có thể miễn cưỡng trụ lại ở gần hắn, còn lại, thủ hạ, sớm đã lùi lại một vài bước, mặc cho Tần Vũ đã khống chế và áp súc dị hỏa đến cực điểm, như lực lượng của nó vẫn như cũ, là quá lớn, tạo ra sự ảnh hưởng không nhỏ đến môi trường xung quanh.
Thấy Tần Vũ đã súc thế xong, Liễu Thần liền lên tiếng gọi Hạ Khinh Nhu.
- Hạ công tử!
- Tiền bối ...
Xiu!
OÀNH! BÀNH!
Một tiễn này của Tần Vũ nhanh như một cái chớp mắt, chỉ trong tích tắc đã oanh thẳng lên đầu lâu của Hạ Khinh Nhu, may mắn là hắn luôn mang tâm thế phòng bị trong lòng, kịp thời kích hoạt cương khí hộ tráo của lão tổ, may mắn thoát được một kiếp, như bị thương cũng không nhẹ, cương khí hộ tráo cũng bị tổn hại hết một thành.
ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM!
Nhưng điều hắn không ngờ là, khi hắn vừa chật vật chống đỡ được một chiểu của Tần Vũ, thì Liễu Thần đã công tới, hàng trăm sợi dây leo, quật tới tấp về phía hắn đang đứng, cương khí hộ tráo của lão tổ dưới loạt công kích này, vậy mà cự nhiên hao tổn đến hai thành.
Hắn kinh hãi nhìn Liễu Thần ở phía trước, rốt cuộc nàng ta ẩn giấu bao nhiêu sức mạnh a!
Hạ Khinh Nhu ở bên trong cương khí hộ tráo cười gằn, hắn nói với Liễu Thần bằng giọng oán giận và khinh miệt.
- Tiền bối, cũng may ta có lòng phòng bị, chậc, ... nhưng mà tiền bối, tại hạ thật sự khuyên người một câu, chống lại Hạ gia ta ở thượng giới không phải là điều khôn ngoan!
Tên Hạ Khinh Nhu này sau khi hạ cổ trùng bất thành liền đã mang theo lòng phòng bị với Liễu Thần, hắn vốn đã nghi ngờ mọi chuyện, nhưng không ngờ, nàng vậy mà thật sự kết đồng minh với Tần Vũ.
So với hắn, đạo tử thượng giới, thiếu chủ Hạ gia, Tần Vũ có điểm gì tốt hơn a! Hắn vô cùng thắc mắc.
Một cột lửa hình nấm, bùng lên giữa màn đêm tăm tối, thắp sáng cả một vùng trời phụ cận Ẩn Nặc Thành.
Vừa nhìn thấy dị hỏa bốc lên ngùn ngụt, đám người hắc đạo liền hoảng sợ bỏ chạy tán loạn, bởi bọn chúng bên, Ác Ma Tần Vũ đã đến.
Nhưng điều đón chờ bọn chúng ở ngoài khu rừng, chính là tầng tầng lớp lớp mai phục của Bách Quỷ Quân Doanh, cuộc thảm sát kẻ tháo chạy cuối cùng cũng diễn ra.
Đám cường giả Độ Kiếp kỳ của các lộ hắc đạo thế lực bị vây trong khốn trận, nghe động tĩnh lớn như vậy liền trở nên gấp gáp hơn hẳn, bọn họ đã quên mất, thiếu chủ, đệ tử, thủ hạ của thế lực mình đều còn ở lại phía sau.
- Tên khốn nạn, mau thả ta ra!
Một tên Độ Kiếp Kỳ tức giận chửi rủa trong không trung, hắn toàn lực nện xuống mặt đất, hy vọng có thể phá trận, nhưng trận pháp ở đây được gia trì bởi một phần thân thể của Liễu Thần, nói phá là há có thể phá được ngay.
Những nhành liễu tản ra những đạo quang mang mộc hệ sinh cơ nhàn nhạt, liên tục tự chữa trị chỗ tổn hạ bên trong trận pháp, nhưng đồng thời, năng lượng của nó cũng dần nhạt đi.
Hạ Khinh Nhu bị phản chấn, phun ra một ngụm máu lớn, lảo đảo lui liền mấy bước, bây giờ hắn không dám khinh suất lơi lỏng pháp ấn duy trì cương khí hộ tráo, sợ rằng một khi sơ sẩy sẽ bị đối phương miểu sát.
Nhưng chín tiễn vừa rồi, không biết dùng cách gì lại có thể tiêu hao bốn thành năng lượng của cương khí hộ tráo, làm hắn vô cùng khiếp sợ.
Hạ Khinh Nhu dùng thần thức thả ra Hình Thiên Khôi Lỗi, che chắn trước mặt hắn, đồng thời lẩm bẩm chú ngữ.
"Huyết Sát!"
Hình Thiên Khôi Lỗi phút chốc hóa lớn như một tòa núi nhỏ, che chắn cho hắn hoàn toàn, lúc này hắn mới buông lỏng pháp ấn, dùng địa độn tháo chạy.
Nhưng mà bên trong trận pháp Quỷ Môn Quan của Tần Vũ, nói muốn chạy liền chạy.
"Quỷ Môn Quan đại trận, khởi!"
Khu rừng vốn đã âm u, nay lại bị oán linh bao phủ, không khí trở nên quái dị, chân khí không ngừng bị rút cạn, độc tố tràn lan khắp nơi trên mặt đất.
"Di! Oán linh trận pháp!"
Hạ Khinh Nhu kinh hãi nhìn đám oán linh xung quanh, hắn không ngờ Tần Vũ lại có nhiều kỳ chiêu như vậy!
Hắn lấy vội sừng chân long ra ngoài, đặt ở trước mi tâm, toàn thân bao phủ bởi một lớp hoàng kim chân khí nhàn nhạt, kháng cự lại oán linh chi lực ở bên ngoài.
Tần Vũ cười gằn, hắn đã thi triển trận pháp, chính là trận trong trận, lúc này, hắn thả ra một kiện kiếm thai, miệng quát:
- THIÊN UY KIẾM THAI! KHỞI!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Cả bầu trời rung chuyển dữ dội, thiên địa biến sắc kịch liệt, thiên đạo như gầm thét phẫn nộ đáp lời Tần Vũ bằng từng cơn từng cơn sấm chớp rền vang, cả bầu trời chớp động bởi lôi điện tử sắc.
Hạ Khinh Nhu cảm nhận được áp lực nặng nề đè lên thân thể mình, mặt tái mét, điều động Hình Thiên Khôi Lỗi công kích loạn ở xung quanh.
Liễu Thần sau một hồi chuẩn bị, cũng xuất thủ.
- Tử Lâm Địa Sát Trận! Khởi!
Sau một tiếng khởi của nàng, cây cối trong vòng hai nghìn trượng, trở nên khô kiệt, biến thành những cái khô mộc quỷ dị, từ thân cây, mộc ra vô số dây leo màu đen có gai nhọn, tủa ra khắp nơi, hình thành một cái đầm lầy đầy gai nhọn trên mặt đất.
Thủ hạ của Hạ Khinh Nhu cũng bị đám dây leo này, hoặc là quật chết hoặc là siết tới nát bấy thân thể.
Tần Vũ lúc này cũng đã không còn ở chỗ cũ, không ai thấy bóng dáng hắn ở đâu.