Thông qua Công Hội Đoàn, Tiên Minh phát động không ít nhiệm vụ có phần thưởng hậu hĩnh liên quan đến trấn áp Ma Tộc ở biên giới Nhân Tộc Vực, đẩy thanh danh của Tiên Minh ngày một cao.
Những tu sĩ tham chiến đẩy lùi Ma Tộc lần này đều được nhận thưởng Huân Chương Danh Dự, dùng để đổi lấy một lần cơ hội hoán đổi công pháp ở Tàng Thư Các Tiên Minh, tuy vậy còn phải nhìn xem ngươi có đủ Tiên Minh Tệ hay không.
Tiên Minh Tệ được phát hành dựa trên bản vị Chân Khí Thạch, một hạ phẩm Tiên Minh Tệ bằng mười Chân Khí Thạch hạ phẩm. Tiên Minh Tệ trung, thượng phẩm cũng tính theo nguyên tắc tương tự.
Làm nhiệm vụ của Công Hội Đoàn hoặc trao đổi vật phẩm với Tiên Minh là có thể đạt được Tiên Minh Tệ.
Sự ra đời của Tiên Minh Tệ đã làm cho kinh tế của Tu Chân Giới bị ảnh hưởng nghiêm trọng, các thế lực khác bây giờ không ít thì nhiều cũng phải phụ thuộc vào Tiên Minh.
Nước đi này của Tần Vũ đã bóp nghẹt các thế lực ngoài Tiên Minh, nhất là Thượng Cổ Tông Môn.
Án theo tình hình này các thế lực còn lại sẽ phải sớm quy thuận Tiên Minh, trước khi mọi thứ quá trễ.
Ngày trước Tu Chân Giới giao dịch chủ yếu bằng Hoàng Kim Tệ, hoặc Chân Khí Thạch, hắn đưa ra Tiên Minh Tệ chính là tách bạch Tu Chân Giới ra làm hai nửa trên thương trường, không có Tiên Minh Tệ đừng hòng giao dịch với Tiên Minh!
Thế lực lớn như Thượng Cổ Tông Môn thì không nói, họ có tích lũy để cầm cự nhưng những thế lực nhỏ yếu khác đương nhiên không thể chịu nổi trước sức ép này, bắt buộc phải quy thuận Tiên Minh.
Lúc này các Thượng Cổ Tông Môn mới giật mình nhận ra, trong thời gian Tần Vũ tiếp quản Trung Thổ sinh ý đã âm thầm để cho các cửa hàng này bén rễ làm ăn với các đại thế gia của Đông Tây Nhị Vực.
Một khi ngừng hợp tác kinh doanh sinh ý, toàn bộ con đường hàng hóa ở Trung Thổ đều bị phong bế, chỉ còn lại các thế lực phụ thuộc vào Thượng Cổ Tông Môn.
Mà các thế lực phụ thuộc vào Thượng Cổ Tông Môn thường ngày đều phải giao thương với các thế lực thuộc Tiên Minh, bây giờ nếu bị hạn chế giao dịch, thậm chí tệ hơn nữa có thể một số khu vực còn bị cấm vận, tất sẽ làm cho nguồn cung, và nguồn tiêu thụ bị gián đoạn, đứt gãy.
Chính điều này sẽ đưa Thượng Cổ Tông Môn vào thế cô lập trên mọi phương diện.
Bây giờ Thượng Cổ Tông Môn có hối hận thì cũng đã trễ, các vị trí quan trọng đã rơi vào tay của các Thượng Cổ Gia Tộc.
Trong 50 năm tiếp theo, bọn họ chỉ có thể ngồi ở vị trí Thượng Viện.
Toàn bộ sự sắp xếp trật tự Tu Chân Giới này đều nằm trong tính toán của Tần Vũ.
Sớm không làm, muộn không làm, hắn chọn thời điểm này chính là muốn ép Thượng Cổ Tông Môn ở Trung Thổ ngồi ngang hàng với các thế gia Nhân Tộc Vực.
Đây chính là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!
Mà hôm nay Cơ Huyền Tử được tông môn giao trọng trách đến đàm phán với Tần Vũ, cũng do nguyên cớ này mà ra.
Đứng ở trên lầu cao nhìn xuống, Cơ Huyền Tử chỉ có thể thở dài tiếc nuối.
Công Hội Đoàn của Tiên Minh bây giờ vô cùng nhộn nhịp, người ra người vào, giao nhận nhiệm vụ liên tục, có thể nói tuy Tiên Minh mới thành lập không lâu nhưng sớm đã có chỗ đứng vững chắc ở Tu Chân Giới.
Mà điều này hoàn toàn do vị bằng hữu của hắn làm nên, Tần Vũ!
Thậm chí bản đồ Nhân Tộc Vực khắc trên bức tường lớn kia, cũng là thông qua nhiệm vụ của Công Hội Đoàn mà thành.
Đem Nhân Tộc Vực toàn bộ vẽ lại một cách chi tiết, giúp cho giao thương và di chuyển thuận lợi hơn gấp bội.
"Ài, Nội Môn Gia Tộc chư vị tiền bối đều sai rồi!
Mãi một lúc sau, Tần Vũ mới đến.
- Tần sư đệ! Lâu ngày không gặp!
- Cơ sư huynh! Lâu ngày không gặp!
Tần Vũ nhìn thấy hắn là đã biết được ý đồ của Thượng Cổ Thanh Vân Tông, lần này bọn họ rốt cục cũng phải chịu thua trước sự sắp đặt của hắn.
- Tiên Minh Công Hội Đoàn, ... không nghĩ tới lại lớn mạnh như thế này! Thật khiến cho người khác phải lau mắt mà nhìn! Tần sư đệ, bội phục!
Tần Vũ chỉ khẽ mỉm cười để đáp lại lời y.
- Công Hội Đoàn mang đến cơ hội cho tán tu, và đệ tử các thế lực nhỏ cơ hội trở mình, thông qua cống hiến cho Nhân Tộc đổi lấy cơ duyên tu tiên, vừa có danh vừa có lợi, tất phát triển nhanh chóng.
Cơ Huyền Tử nương theo ánh mắt của Tần Vũ nhìn đến bảng xếp hạng cống hiến của Công Hội Đoàn liền hiểu được tại sao có nhiều người liều mạng cho Tiên Minh như vậy.
Tu sĩ cũng như người phàm, đều bị mua chuộc bởi danh, và lợi, nhất là khi cả hai cùng xuất hiện một lúc.
- Tần sư đệ, "Tiên Minh" thật biết nắm bắt lòng người.
Tần Vũ không đáp lại lời y, bởi bản chất, dù hắn, hay Cơ Huyền Tử, dù Tần gia hay Cơ gia đều hoạt động trên nguyên tắc này.
Mà hai chữ Tiên Minh này Cơ Huyền Tử cũng ám chỉ Tần Vũ, bởi từ đầu đến cuối, đều do một tay Tần Vũ thu xếp, đề xuất.
- Thanh Vân Tông muốn ta đàm phán với đệ!
Cơ Huyền Tử không vòng vo nữa, trực tiếp nói thẳng.
Tần Vũ thở hắt ra một hơi như thể bất lực mà nói.
- Đã trễ, tam đại chủ vị của Tiên Minh đã được bầu chọn, 50 năm tiếp theo sẽ không thay đổi, bây giờ chỉ có thể tham gia Thượng Viện, chờ 50 năm sau tranh vị thông qua bầu cử.
Cơ Huyền Tử cũng như trên dưới Thanh Vân Tông đã sớm phỏng đoán được câu trả lời này của Tần Vũ, tuy vậy, y vẫn nói.
- Còn Công Hội Đoàn thì sao?
Tần Vũ trong lòng cười tà, hắn cố tình không đề xuất chủ quản Công Hội Đoàn cũng chính là chờ khoảnh khắc này.
Mà mấy lão cáo già kia trong Tiên Minh cũng vậy, bọn họ đều muốn Thượng Cổ Tông Môn vì tranh vị mà tách bạch nhau.
- Quả thực, còn khuyết một ghế Đoàn Chủ, và hai ghế Phó Đoàn Chủ!
Tần Vũ nói như thể Tiên Minh cũng đang rất băn khoăn trong việc tìm kiếm Đoàn Chủ cho Công Hội Đoàn vậy.
- Sư đệ, sư đệ nói xem Thanh Vân Tông có phải là một ứng viên lý tưởng?
Tần Vũ lần nữa cười tà trong lòng, hắn nói.
- Chuyện này khó nói, điều kiện tiên quyết là Thanh Vân Tông phải gia nhập Tiên Minh, sau lại sớm tự mình ứng cử, có lẽ ba vị trí chủ tọa của Tiên Minh, và Thượng Viện đoàn sẽ phải thận trọng cất nhắc.
Tần Vũ đây là muốn nói, muốn tranh vị phải quyết định sớm, tốc chiến tốc thắng.
Cơ Huyền Tử lập tức nói:
- Chuyện này hệ trọng ta lập tức thông tri tông môn, ngày mai liền trả lời cho đệ!
- A ... Cơ sư huynh, chuyện này đệ không vội, sư huynh cứ thong thả!
Cơ Huyền Tử thật muốn mắng mẹ nó, ngươi không vội, nhưng ta vội!
Một tên thủ hạ của Tần Vũ cố ý nói lớn.
- Thiếu chủ, Vân Lam Tông thánh tử cầu kiến!
Tần Vũ nhìn Cơ Huyền Tử có chút áy náy, chắp tay nói:
- Cơ sư huynh, thứ lỗi cho sư đệ không thể tiếp đón nồng hậu, đệ còn có việc, xin phép hẹn sư huynh khi khác!
- Tần đệ, đi thong thả!
Tần Vũ xoay người cười gằn.
Đây đã là lần chia bài cuối, ai chậm chân người đó thiệt thòi!