Một trong những nguyên tắc tranh vị của Tiên Minh là tổng điểm cống hiến của thành viên thuộc thế lực đó phải nằm trong mười thứ hạng đầu.
Hơn nữa, trong thời gian tại vị, điểm cống hiến của thế lực đó phải luôn nằm trong hai mươi thứ hạng đầu.
Điều này nói rõ, muốn nắm giữ vị trí quan trọng, phải đóng góp cống hiến tương xứng cho toàn thể Tiên Minh, cũng chính là toàn thể Nhân Tộc.
Bởi vậy, tứ đại Thượng Cổ Tông Môn đều nóng nảy để tranh vị trí Đoàn Chủ của Công Hội Đoàn, thông qua đó âm thầm tạo điều kiện thuận lợi cho tông môn mình vươn lên phía trước, chuẩn bị cho công cuộc tranh vị vào 50 năm sau.
Đúng là miếng mồi béo bở!
Chưa đến một năm, Tiên Minh đã ép cho tứ đại Thượng Cổ Tông Môn rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, chỉ còn con đường gia nhập Tiên Minh, bây giờ bọn họ lại vì để có thể lần nữa nắm quyền mà quay sang đấu đá lẫn nhau, tranh giành vị trí Đoàn Chủ của Công Hội Đoàn Tiên Minh.
Trải qua mấy tuần liên tục không thể đi đến thống nhất, các bên đã quyết định để thánh tử các tông môn luận võ xếp hạng, từ đó định ra vị trí Đoàn Chủ, phó Đoàn Chủ của Công Hội Đoàn Tiên Minh.
Kết quả không mấy bất ngờ khi Thanh Vân Tông đứng hạng nhất, Vân Lam Tông đứng hạng nhì, và Tam Tinh Tông đứng hạng ba, cuối cùng là Yến Sơn Tông.
Chuyện này cũng là sự kiện khép lại chương cũ của lịch sử Tu Chân Giới, mở ra thời đại lịch sử mới của toàn Nhân Tộc.
Mùa xuân năm đầu tiên sau khi Minh Chủ Tiên Minh được bầu cử, được Tiên Minh Giám Sử Viện đánh dấu là năm đầu tiên của Tiên Minh Thiên Niên Lịch.
Năm đó sử ghi Tiên Minh Thiên Niên Lịch năm thứ nhất, hiệu Khai Thiên: Tiên Minh thành lập, Nhân Tộc quy nhất.
...
Chính đạo Nhân Tộc quy nhất dưới chân Tiên Minh sớm hơn dự kiến của Hạ Ngụy Uyên, làm cho hắn không thể không đẩy nhanh tiến độ của Ám Thiên, mau chóng thành lập thế lực phụ trợ cùng Hạ gia đối kháng với Tiên Minh, trả thù Tần gia, thi triển Diệt Thế Đạo ở Thiên Huyền Đại Lục.
Ma đạo mà nói, chỉ cần có lợi ích lập tức sẽ gật đầu, Ám Thiên cũng vì vậy mà sớm được hình thành, tuy vẫn còn ngư long hỗn tạp, chỉnh thể vẫn chưa cách nào so với một phần của Tiên Minh, nhưng cũng là một lực lượng trọng yếu của Hạ Ngụy Uyên ở cái hạ giới tinh cầu này.
...
Tần Vũ bóp nát ngọc giản trong tay, ánh mắt nhìn về phía bắc xa xăm.
Ám Thiên đã manh nha xuất hiện ở Đông Tây nhị vực sớm hơn hắn dự kiến.
- Là do Tiên Minh được hình thành sớm hơn dự kiến sao?
Tần Vũ chắp hai tay ra sau lưng, tự mình lẩm bẩm.
Đối thủ của hắn lần này quả nhiên không đơn giản, hắn hạ xuống một quân cờ, đối phương liền hạ xuống một quân cờ tương ứng.
- Tìm chứng cứ xác thực những kẻ cấu kết với Ám Thiên, ngay khi tang chứng vật chứng đầy đủ, lập tức diệt sát!
Tần Vũ khoát tay giận dữ, nhìn thẳng về phía Bắc với sát khí nộ thiên, vận mệnh của hắn phải do hắn nắm giữ, Hạ gia muốn thi triển Diệt Thế Đạo, trước phải bước qua xác của hắn.
Lý Nguyệt Nga cúi đầu lĩnh mệnh, thân ảnh như phù sương, biến mất vô tung.
Xem ra làm "đại lão" không hề đơn giản như hắn từng nghĩ.
Tần Vũ hít vào một hơi thật sâu, thả lỏng tâm tình.
Con Long Ngư trong hồ nhảy vọt lên không trung, theo quỹ đạo hình vòng cung, hoàn mỹ đáp xuống mặt nước ở phía trước.
Nước theo cơ thể nó bắn lên không, tạo thành cầu vồng bảy sắc đẹp mắt.
Con mèo đần thấy vậy, đứng ở mé hồ, cả người rướn về phía trước, hai chi trước quơ quào trên không hòng bắt lấy con Long Ngư, nhưng nó lại có mấy phần không dám làm thật.
Lần trước nó lỡ nuốt một con, bị Tần Vũ gõ đến u đầu bảy bảy bốn chín ngày không tán.
Tới giờ nó vẫn còn ám ảnh, mỗi lần thấy Long Ngư, bụng thì sôi ùng ục, nước miếng thì chảy từa lưa, mà đỉnh đầu thì còn ẩn ẩn cảm giác đau khiếp vía.
Tử Yên nhàm chán nằm gối đầu lên con Mực nhìn con mèo đần từ xa hừ hừ nói.
- Con mèo đần ngu ngốc đó lại muốn ăn gậy rồi!
- Gâu!
Con Mực sủa một tiếng phụ họa.
Tần Vũ ở trong thư phòng cũng nheo mắt mà nhìn con mèo Đần kia, chỉ cần nó há miệng đớp lấy con cá, hắn sẽ đá nó không trượt phát nào.
Một cặp Long Ngư hắn nuôi làm cảnh, vậy mà giờ đây còn có một con.
Nghĩ mà bực cả người!
- Hừ, ngày đó đem ngươi hầm canh cho rồi!
Tần Vũ tự lẩm nhẩm.
Con mèo đần nghe loáng thoáng, lông dựng đứng hết cả lên.
"Chủ nhân, ta một thân còi cọc trơ xương a!"
Nó khẽ rùng mình, làm lớp mỡ dưới bụng rung rinh liên hồi.
Bích Dao tuy không cười, nhưng ánh mắt đầy vẻ tiếu ý.
Tiểu Mao ném hạt nhãn về phía con mèo, làm nó giật bắn mình.
- Méo ...
Đám Tử Yên thấy nó nhát như thỏ, ngay cả tiếng báo cũng kêu không ra, lăn ra cười bò ngang bò dọc.
- Ha ha ...
Tần Vũ và Bích Dao cũng phải phì cười với nó.
- Haiz, đúng là con mèo đần!
P/s: Mấy chương này căng thẳng rồi!
Bố cục đã xong, chuẩn bị vào nhịp độ nhanh nhé các đạo hữu keke