Khoe Vợ Hằng Ngày

Chương 94







Chương 97 
 
Lăng Vi tỏ vẻ 囧囧 mà nhìn Weibo của bạn trai nhà mình, sau đó rất nghiêm túc tự kiểm điểm, có phải bởi vì người bạn gái như cô không làm tròn trách nhiệm, cho nên mới làm ba Tạ cô đơn trống trãi mà tự mình tìm thú vui để tiêu khiển như thế hay không.
 
Vừa nghĩ như vậy, cô đã lập tức bay vào chia sẻ bài đăng Weibo này của ba Tạ, cũng bình luận ở dưới: “Cho nên anh phải ngoan ngoãn đánh dấu nha.”
 

 
Sau khi hai người công khai yêu đương rồi thì đây là lần tương tác đầu tiên của bọn họ, các cư dân mạng lại kêu quác quác ngược cẩu, ngọt chết người gì đó ở dưới khu bình luận.
 
Lam Nhược ngồi ở bên cạnh nhìn động tác của cô, trong ánh mắt luôn lạnh lùng cao ngạo của cô ấy ẩn ẩn hiện lên chút vẻ hâm mộ, “Cô bình tĩnh thật đó, cũng không chừa cho mình chút đường lui.”
 
Dựa theo ý Lam Nhược nói thì công khai yêu đương cũng được, nhưng đừng quá rêu rao, hôm nay có bao nhiêu ngọt ngào, lỡ như sau này chia tay rồi thì sẽ có bấy nhiêu khổ sở, cô ấy đã lăn lộn không ít năm ở trong giới giải trí, những chuyện thế này cũng đã thấy nhiều, từ tận đáy lòng mình, cô ấy không hy vọng Lăng Vi sẽ gặp phải loại tình huống này.
 
Tuy trông tính cách của Lăng Vi khá bình thản, nhưng kỳ thật lại rất bướng bỉnh, cũng rất cố chấp, một khi cô nhận định là Tạ Thanh Nghiên rồi thì sẽ bất chấp tất cả mà yêu anh, nếu sau này có xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó thì cô cũng sẽ không hối hận.
 
Đoạn thời gian kế tiếp đoàn phim tiến vào giai đoạn quay với cường độ cao, tuy vết thương ở chân Lam Nhược không nghiêm trọng, nhưng bởi vì không có thời gian nghỉ ngơi hợp lý, cho nên vết thương vẫn cứ kéo dài không khỏi hẳn, bản thân cô ấy không nóng nảy, nhưng lại khiến Lục Khuynh cực kỳ áy náy, dù sao vết thương này cũng là do anh ta mà ra, chỉ cần một ngày vết thương chưa lành thì ngày đó anh ta sẽ không được an bình, luôn trằn trọc nhớ chuyện này.
 
Mỗi ngày vào lúc đóng phim, Lục Khuynh chiếu cố Lam Nhược càng thêm cẩn thận, đến mức người khác đều cho rằng có phải anh ta có ý với Lam Nhược.
 
Mỗi ngày Lăng Vi đều ở gần Lam Nhược, có thể nhìn rõ hơn những người khác, vì vậy cũng phát hiện ra tâm tư nho nhỏ này của Lam Nhược, có lẽ cô ấy cũng không muốn chân mình lành lại quá nhanh, như vậy lực chú ý của Lục Khuynh sẽ đặt ở trên người cô ấy lâu thêm một chút.

 

 
Cách mỗi người xử lý chuyện tình cảm đều không giống nhau, Lăng Vi cảm thấy mình không có quyền can thiệp vào cũng không có quyền đi vung tay múa chân, vì thế cô dứt khoát làm bộ như không biết gì cả.
 
Suất diễn gần đây đều là những cảnh ngắn về cuộc chiến trong thương trường, Lăng Vi thân là nữ cường nhân tiếp quản xí nghiệp, mỗi ngày trên người đều mặc hàng hiệu, giả vờ bày ra bộ dáng nữ vương cao cao tại thượng, là một người phụ nữ thất bại trong tình tường, cuối cùng cô cũng chỉ có thể tìm cảm giác thỏa mãn được bổ khuyết từ sự nghiệp mà thôi.
 
Bản thân Lăng Vi cũng rất thích tạo hình ngầu như thế này, thỉnh thoảng còn chụp vài tấm hình giữ làm kỷ niệm.
 
Hôm nay sẽ quay một cảnh về đấu thầu, là cảnh nữ phụ Đào Nhiên sẽ quyết đấu với nam chính Phí Thừa ở trong buổi đấu thầu đó.
 
Hôm nay Đào Nhiên mặc đồ có chút ngầu, là một chiếc váy ngắn ngang gối phối hợp với một chiếc áo choàng được cắt may ngắn gọn, khi mặc chiếc áo choàng kia lên người, khí thế lập tức bốc lên hừng hực.
 
Lăng Vi chụp mấy tấm ảnh ở trước gương, lại kêu Trần Tiểu Nhược chụp toàn thân cho cô vài tấm, sau cùng cũng không chỉnh sửa gì hết mà trực tiếp click mở WeChat ra gửi tin nhắn cho Tạ Thanh Nghiên, “Anh ơi, em ngầu không?”
 
Tạ Thanh Nghiên trả lời: “Rất có phong cách.”
 
Lăng Vi cười trả lời: “Hôm nay sẽ mặc bộ này đi đấu với Lục Khuynh, cuối cùng còn có thể đấu thắng nữa.”
 
Tạ Thanh Nghiên: “Anh sẽ mua cho em hai bộ giống vậy, đợi lát nữa em trở về là có thể mặc được.”
 
Lăng Vi nhíu mày, “Ngày thường mặc quần áo như vậy có quá mức long trọng hay không?”
 
Dù sao đây cũng là đồ diễn, ngày thường cô vẫn khá thích phong cách xinh xắn đáng yêu hơn, quần áo mang khí chất giống nữ vương như vậy, cô vẫn chỉ muốn mặc khi đóng phim mà thôi.
 
Tạ Thanh Nghiên: “Mặc mấy bộ quần áo này ở nhà là được.”
 
Lăng Vi:……
 
“Đây chính là trang phục công sở, không phải là quần áo ở nhà, sao có thể mặc ở nhà.”
 
Tạ Thanh Nghiên trả lời lại rất nhanh: “Mấy bộ đồ này còn có cách mặc khác, cần phải ở nhà mới có thể mặc.”
 
Lăng Vi bỗng nhiên có loại dự cảm không lành, vì thế cô dứt khoát im lặng không nói tiếp nữa.
 
Quả nhiên, Tạ Thanh Nghiên cũng không cần cô đáp lại, nói thẳng: “Chỉ mặc mỗi một chiếc áo choàng bên ngoài là được, bên trong không cần mặc gì hết!”
 
Lăng Vi:……
 
Mỗi ngày đều muốn kéo bạn trai vào danh sách đen thì phải làm sao, online chờ, rất cấp bách!
 
Cô rõ ràng chỉ muốn chia sẻ với anh những kỷ niệm tốt đẹp của mình, kết quả anh lại có thể suy nghĩ mọi thứ lệch sang một màu sắc khác, nói thật, đây cũng là một bản lĩnh.

 
Chờ đến lượt Lăng Vi lên sân khấu thì Lục Khuynh cũng đã vào chỗ, hôm nay anh ta cũng mặc tây trang mang giày da, chải hết tóc ra phía sau, trông cực kỳ đẹp trai, nhưng khi anh ta nhìn thẳng thì Lăng Vi lại ẩn ẩn cảm thấy có gì đó không đúng, mặc dù bề ngoài Lục Khuynh giỏi giang đẹp trai, nhưng ánh mắt của anh ta lại có vẻ không có thần thái, giống như đang mang tâm sự rất nặng nề vậy.
 
Xem ra buổi diễn hôm nay có chút phiền toái rồi.
 
Quả nhiên, khi hai người đứng đối diễn với nhau ở trước ống kính thì Lục Khuynh đã hoàn toàn bị khí thế của Lăng Vi đè nặng.
 
Trong trận đấu thầu này, ngay từ lúc bắt đầu Đào Nhiên đã nhất quyết phải thắng cho bằng được, cô không thể giành được tình cảm của Phí Thừa, vậy thì cô muốn cho anh ta biết mình rốt cuộc đã để mất một người phụ nữ ưu tú đến cỡ nào, cho nên cô điên cuồng tranh giành, hùng hổ doạ người chỉ là để Phí Thừa thấy rõ năng lực và thực lực của cô.
 
Mà lúc này sự nghiệp của Phí Thừa mới vừa khởi bước, mặc dù thực lực không bằng Đào Nhiên, nhưng năng lực cũng không kém, cho nên trong trận đấu thầu này hai người đối chọi gay gắt, thế lực ngang nhau.
 
Đây chắc hẳn phải là một trận quyết đấu vô cùng xuất sắc, lấy kỹ thuật diễn của Lục Khuynh, cho dù không thể hoàn toàn áp chế Lăng Vi thì ít nhất cũng nên biểu diễn xuất sắc mới đúng, ở trong dự đoán của đạo diễn, đây phải nên là một cảnh phối hợp diễn làm mọi người nhiệt huyết sôi trào.
 
Nhưng mà ngay từ lúc bắt đầu, Lục Khuynh lại luôn bị Lăng Vi đánh tới tấp, ngay cả trình độ bình thường cũng không phát huy ra được.
 
Rất nhanh, Lục Khuynh đã bị đạo diễn kêu vào dạy bảo.
 
Còn Lăng Vi thì lại nhớ tới chuyện sáng nay, sáng hôm nay lúc thức dậy, cô đã nghe Lam Nhược nói thân thể không thoải mái cho nên đã xin đạo diễn nghỉ, nói muốn nghỉ ngơi ở khách sạn một ngày, sau khi Lăng Vi biết rồi thì lập tức vội vàng đi đến phòng Lam Nhược thăm cô ấy, tinh thần của Lam Nhược trông không được tốt lắm, nhưng cũng không có bệnh trạng khác, thoạt nhìn cũng không giống đang sinh bệnh, nhưng Lăng Vi phải chạy đến phim trường đóng phim, cho nên cũng không thể dò hỏi cẩn thận.
 
Bây giờ nhớ tới không biết giữa hai người có xảy ra chuyện gì đó rồi hay không, mới sáng sớm Lam Nhược đã xin nghỉ, còn Lục Khuynh tuy có tới đóng phim, nhưng lại mang bộ dáng như mất hồn mất vía.
 
Sau khi Lục Khuynh bị đạo diễn hung hăng dạy dỗ một trận xong thì đã bị phạt đi qua một bên tìm lại cảm xúc, Lăng Vi thấy anh ta cầm kịch bản phát ngốc ở trong lêu nghỉ ngơi lều thì có chút do dự, sau đó cũng quyết định đi qua tìm anh ta nói chuyện.
 
Thấy cô đi tới, Lục Khuynh có chút ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, cảm xúc buổi sáng không được tốt lắm.”
 
Lăng Vi nhìn anh ta, hỏi: “Có phải là bởi vì chị Lam Nhược hay không?”
 
Lục Khuynh ngây ra một lúc, ánh mắt lập tức trở nên hoảng loạn, “Sao em lại hỏi vậy?”
 
Lăng Vi nói: “Tôi đoán.”
 
Lục Khuynh:……
 
Lăng Vi suy nghĩ một hồi rồi nói: “Bề ngoài chị Lam Nhược trông có vẻ lạnh nhạt, nhưng bên trong lại rất mềm mại, tiêu chuẩn của miệng dao găm tâm đậu hũ, nếu anh vẫn còn đang ở trong giai đoạn do dự thì tạm thời đừng nên đi trêu chọc chị ấy.”
 
Lục Khuynh nghiêng mặt sang nhìn cô, sau khi im lặng một hồi lâu mới mím môi nói, “Tôi không biết, tôi vẫn luôn cho rằng tôi sẽ tìm một cô gái xinh xắn đáng yêu, tỷ như……”
 
Anh ta tạm dừng một chút, yên lặng bổ sung câu này ở trong lòng: Tỷ như em vậy.
 
Nhưng anh ta biết bây giờ mình không nên nói như vậy trước mặt cô.
 
Lăng Vi hoàn toàn không có hứng thú với câu nói phía sau của anh ta, trực tiếp đánh gãy lời anh ta nói: “Duyên phận rất thần kỳ, nó thường sẽ dùng cách thức anh hoàn toàn không thể tưởng tượng được mà xuất hiện, hơn nữa sẽ cho anh suy nghĩ hoàn toàn khác, chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, chỉ có thể thuận theo lòng mình.”

 
Lục Khuynh ngây người ra, sau khi tiêu hóa lời cô nói xong thì bỗng nhiên bật cười thành tiếng, “Em tuổi còn trẻ mà lại hiểu nhiều đạo lý như vậy.”
 
Lăng Vi cười nói: “Đây đều là lấy từ sách vở ra, học đến đâu dùng đến đó!”
 
Sau khi tâm sự một hồi, tâm trạng của Lục Khuynh cũng đã rộng thoáng hơn rất nhiều, tuy nhiên cảnh đối diễn ở phần sau phải quay lại hai lần thì mới thuận lợi thông qua.
 
Sau đó vết thương ở chân của Lam Nhược cũng khôi phục, Lục Khuynh không còn chạy trước chạy sau nữa, khi hai người diễn chung thì vẫn thân thiết, nhưng khi diễn xong thì lại duy trì một khoảng cách nhất định, cách chung đụng kia còn lạnh nhạt hơn so với trước kia nhiều, Lăng Vi có lòng giúp đỡ điều tiết lại, nhưng bầu không khí giữa hai người bọn họ lại làm cô cảm thấy không thể xuống tay.
 
Sau này Lăng Vi dứt khoát mặc kệ, vẫn là câu nói kia, mọi chuyện tùy duyên, nếu hai người bọn họ thực sự có tình cảm với nhau thì chắc chắn sẽ có thể ở bên nhau, nếu không ở bên nhau, vậy thì chứng minh duyên phận của bọn họ chưa tới mà thôi.
 
Sau khi bận rộn nửa tháng, đoàn phim lại tổ chức ngày nghênh đón truyền thông và các fan, đoàn phim phải làm một ít tuyên truyền trước khi cho chiếu phim, các ngôi sao cũng không thể ngồi yên một chỗ chờ đợi, cho nên tổ chức một ngày như vậy là vô cùng cần thiết.
 
Lăng Vi đi theo đoàn phim liên tiếp tiếp nhận được lời mời phỏng vấn từ hai kênh truyền thông, sau đó mới có thể tự do hoạt động.
 
Hôm nay “Đoàn tiếp ứng chính thức” của cô cũng sẽ chạy tới, cô có chút sốt ruột định đi qua xem thử, lần trước mẹ Tạ nói muốn tới, nhưng suy nghĩ này đã bị Tạ Thanh Nghiên bác bỏ ngay lập tức, kỳ thật Lăng Vi cũng không đồng ý, mặc dù hoàn cảnh bên thành phố điện ảnh cũng không phải quá kém cỏi, nhưng chắc chắn không thoải mái như trong nhà, mẹ Tạ vẫn luôn sống trong nhung lụa, tới những nơi như thế này chắc chắn không khác gì đi chịu tội.
 
Nhưng mẹ Tạ lại độc lập về kinh tế, ở bên cạnh lại có một đội ngũ hùng hậu giúp đỡ, nếu thật sự muốn tới thì cũng không ai có thể ngăn được, cho nên Lăng Vi mới muốn chạy qua xem thử người dẫn đoàn là ai.
 
Khi cô vừa mới ra khỏi phim trường thì tiếng thét chói tai đinh tai nhức óc lập tức vang lên từ ở bốn phương tám hướng, quy mô của đoàn đội tiếp ứng này còn lớn hơn bất cứ đợt tiếp ứng nào lúc trước, trường hợp quá mức long trọng cũng sẽ hấp dẫn phóng viên truyền thông, vì vậy bọn họ cũng trộn lẫn vào bên trong liên tục chụp ảnh.
 
Màu sắc và hoa văn quần áo lần này của đội tiếp ứng lại thay đổi, vừa nhìn đã thấy toàn là những màu sắc rực rỡ, trông vô cùng tươi tắn rộn ràng, phẩm vị của mẹ Tạ quả nhiên không giống người thường.
 
“Lăng Vi Lăng Vi cô oai nhất, Lăng Vi Lăng Vi cô đẹp nhất!”
 
Lăng Vi:……
 
Vì sao đến bây giờ cái khẩu hiệu quá mức bình dân này vẫn chưa đổi???
 
Sau đó cô nhanh chóng tìm được bà Tạ mang tinh thần sáng láng, thần thái rạng rỡ đứng ở trong đám người, quả nhiên bà đã chạy tới thật rồi!!!
 
Sau đó cô lại thấy bà đang cùng các fan hưng phấn thét chói tai giống như fan não tàn, “A a a a…… Lăng Vi Lăng Vi cô đẹp nhất!!”
 
Lăng Vi:……