Khống Thiên Ma Công

Chương 26: Vạn Kiếm Triều Bái



Chương 26: Vạn Kiếm Triều Bái

Trần Như Ngọc không nói cho Tần Phá Thiên và Tần Phong biết là nàng đã nhận ra tên tiểu nhị quán trọ kia là Thiên Cơ Sứ Giả, nàng cảm thấy tạm thời chưa nên nói với hai người bọn họ.

Mục đích của Thiên Cơ Các là gì khi muốn dẫn dụ bọn họ tới đây? Trần Như Ngọc tạm thời chưa thể đoán ra. Có lẽ, phải rất lâu sau, nàng mới có thể đoán được.

Nhóm bốn người Tần Phong đã đến bên cạnh hồ nước mà tên tiểu nhị do Thiên Cơ Sứ Giả cải trang nói, khoảng cách chỉ có năm dặm, với cao thủ như bọn họ thì chỉ cần vài nhịp hơi thở là có thể thi triển khinh công bay đến rồi.

Trời mới chạng vạng tối, còn một ba canh giới nữa mới tới nửa đêm, nhưng lại có không ít người đã đến đây trước nhóm người Tần Phong, bọn họ đều là những người có võ công cao cường trên giang hồ, thậm trí còn có cao thủ xếp trên Hào Kiệt Bảng.

Kiếm Thánh và Tiểu Độc Thần là hai trong ba người đứng đầu Hào Kiệt Bảng hiện nay, thực lực của hai người họ chỉ xếp sau cao thủ trên Tuyệt Thế Bảng, cho nên được Tần Phong biệt chú ý đến.

Theo lời của Tần Phá Thiên, đứng cùng với kiếm thánh còn có Tiêu Dao Hầu và Vạn Kim Công Tử, đều là cao thủ trên Hào Kiệt Bảng.

Tiểu Độc Thần tuy cũng là cao thủ thuộc nhóm đứng đầu Hào Kiệt Bảng, nhưng thời gian xuất hiện trên Giang Hồ còn ngắn hơn Tần Phong, cho nên vẫn chưa có ai nhận ra hắn, chỉ là cảm thấy có một đứa trẻ không biết sống c·hết, tự cao tự đại, dám đến đây tranh đoạt bảo vật.

Chỉ có Tần Phong là nhận ra Tiểu Độc Thần, cả hai chỉ nhìn nhau một cái rồi quay đi.

Ngoài ra còn có Cái Vương – Hồng Thất Thất và Liễu Nguyên dẫn theo hàng trăm đệ tử Cái Bang có thực lực khá.

Nhìn thấy Hồng Thất Thất và Liễu Nguyên, nhóm Tần Phong liền bước tới.

Trần Như Ngọc lúc bình thường luôn để Tần Phá Thiên lên tiếng nói chuyện với người khác trước, chỉ khi nào thật sự cần thiết nàng mới lên tiếng, vậy mà lần này, nàng lại lên tiếng trước tất cả mọi người:

-Hồng tiền bối, Liễu công tử, chúng ta lại gặp nhau rồi.

Tần Phong chưa có nhiều kinh nghiệm nên không cảm thấy điều gì, chỉ có Tần Phá Thiên tuy bình thường không để ý đến những điều nhỏ nhặt, lại cảm thấy sự bất thường của Trần Như Ngọc.

Cả Hồng Thất Thất và Liễu Nguyên khi gặp lại nhóm Tần Phong đều vui vẻ, đáp lại lời chào của Trần Như Ngọc:

-Đúng vậy, chúng ta lại gặp lại nhau rồi.

Đặc biệt là Liễu Nguyên, khi gặp lại Tần Phong, hắn cực kì vui mừng.

Còn Hồng Thất Thất, tuy thật tâm nàng gặp lại nhóm Tần Phong cảm thấy vui, nhưng Trần Như Ngọc và Tần Phá Thiên là người ma giáo ủng họ tiền triều họ Mạc, nên nàng cũng phải lưu tâm đề phòng.

Liễu Nguyên không quan tâm đến những ánh mắt xung quanh, đi đến bên cạnh Tần Phong hỏi thăm:

-Tần huynh, một năm qua huynh có tốt không, thương thế sau lần ở Trúc Lâm Tự đã khỏi hẳn chưa?

Tần Phong gặp lại bằng hữu tốt nhất là Liễu Nguyên, thì cực kì cao hứng, không kém gì lần gặp lại đầu tiên ở Nam Lâm Thành.

Nếu không phải đang ở chỗ đông người, sợ rằng cả hai chàng thanh niên đã ôm trầm lấy nhau như đôi tình nhân xa nhau lâu ngày mới gặp lại.

Tần Phong trả lời:

-Liễu đệ, ta không sao, hiện tại công lực của ta còn tăng lên không ít, nếu không đệ thử xem.

Cả hai người tóm lấy tay của nhau, ngầm vận nội công.



Khi Tần Phong mới gia nhập vào giang hồ, công lực của cả hai tương đương.

Chỉ là ma công của Tần Phong quá thần kì, nên mới có chênh lệch lớn như thế về thứ hạng trên Giang Hồ Long Hổ Bảng.

Sau đó, khi qua U Linh Lâm, lần đầu tiên công lực của Tần Phong vượt qua Liễu Nguyên.

Còn ngày hôm nay, khi gặp lại sau một năm, Tần Phong cảm nhận được, Liễu Nguyên một lần nữa đã vượt qua mình về mặt nội công.

Tần Phong thật sự rất bất ngờ trước kết quả này, phải biết sau khi tỉnh lại, nhờ ma thể bất tử hóa giải công lực của Tâm Minh đại sư ở trong người, công lực của Tần Phong đã vô tình đột phá một bước dài, sau đó hắn lại tu luyện ma công dưới tượng ma thần, đạt được không ít lợi ích.

Vậy mà Liễu Nguyên, chỉ đơn giản là tu luyện nội công nội gia của Liễu Diệp Sơn Trang, vậy mà công lực lại có thể vượt qua Tần Phong đã gặp rất nhiều kì ngộ.

Sợ rằng hiện tại, Liễu Nguyên cùng đã có thể cùng với ba người đứng đầu Hào Kiệt Bảng đánh một trận sảng khoái.

Hai người bằng hữu của nhau. Nếu như, Tần Phong là ma thần xuất thế do tu luyện ma công thần kì. Vậy thì, Liễu Nguyên lại chính là thiên tài trong các thiên tài, tốc độ tiến bộ quá mức khủng kh·iếp.

Tần Phong không hề có ý ghen tỵ nào với Liễu Nguyên giống như ngày còn nhỏ, bởi vì hắn biết, dù công lực của Liễu Nguyên có vượt xa hắn đi chăng nữa, với ma công của hắn, chắc chắn vẫn có thể đánh bại Liễu Nguyên, cuối cùng là xếp hạng của Tần Phong hiện tại cũng vẫn cao hơn Liễu Nguyên.

Hai người bằng hữu cùng buông tay của đối phương ra, cả hai đều có suy nghĩ riêng của mình.

Tần Phong thì suy nghĩ, liệu rằng có một ngày Liễu Nguyên một lần nữa vượt qua hắn về mọi mặt hay không?

Còn Liễu Nguyên, hắn cảm thấy vui mừng vì thương thế của Tần Phong đã khỏi hẳn, và hơn nữa công lực còn tiến bộ không ít.

Vào lúc này, Tần Phá Thiên lại lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của mọi người:

-Không biết bên dưới hồ nước này có thứ gì, vậy mà lại tập trung nhiều cao thủ đến đây như vậy?

Cả Hồng Thất Thất và Liễu Nguyên đều biết được câu trả lời cho câu hỏi của Tần Phá Thiên, nhưng khi cả hai còn đang suy nghĩ có nên nói ra hay không, một người khác đã nhanh miệng nói trước:

-Bên dưới hồ nước này, có kiếm linh của Thiên Tử Kiếm.

Người lên tiếng trả lời câu hỏi của Tần Phá Thiên là Kiếm Thánh – Hoàng Kiếm.

Không biết vì sao Kiếm Thánh lại đến chỗ này và trả lời câu hỏi của Tần Phá Thiên, dù sao ông ta cũng không thân với nhóm Tần Phong và Liễu Nguyên.

Câu trả lời của Kiếm Thánh tuy chưa đầy đủ thông tin, nhưng đã đủ để Tần Phá Thiên hiểu được vì sao có nhiều người xuất hiện như thế.

Thiên Tử Kiếm mà xuất thế, chứng tỏ Chân Mệnh Thiên Tử cũng sắp xuất hiện, thiên hạ năm nước ai nấy cũng đều muốn tranh đoạt Thiên Tử Kiếm về tay của mình.

Cái Vương – Hồng Thất Thất có mối quan hệ phức tạp với Nam Đế, nàng lần này có lẽ là đến đây giúp Nam Đế làm việc.

Liễu Nguyên là con của Bá Đao – Liễu Đỉnh, mà Liễu Đỉnh còn là Chinh Bắc Đại Tướng Quân của Nam Ly, cho nên Liễu Nguyên đến đây cũng là vì giúp Nam Đế.

Nhưng Trương Thiên Sư – Quốc Sư của Bắc Ly không thấy đâu, chẳng nhẽ là do thương thế sau khi đấu một trận với Tần Phong, hay vì một lí do nào khác?



Suy nghĩ kĩ lại, nếu như Trương Thiên Sư thật sự vì tranh đoạt Thiên Tử Kiếm cho hoàng tộc Bắc Ly, có lẽ đã không cùng Tần Phong giao thủ sớm như vậy.

Sự thật thì, cả Ngũ Tuyệt Cao Thủ đều đang có mặt ở gần đây, chỉ là cả năm người bọn họ đều có giao ước là sẽ không tham gia vào tranh đoạt Thiên Tử Kiếm.

Điều này, cũng chỉ có một vài người biết được thôi.

Sự xuất hiện của Tần Phong là điều mà không ai có thể ngờ được, có lẽ kết quả dự đoán của lần đoạt kiếm này sẽ vì thế mà bị đảo ngược.

Hai bên có thực lực lớn nhất là bên của Kiếm Thánh và bên của Cái Vương.

Nhưng vì Tần Phong xuất hiện, bên nào có được sự giúp đỡ của hắn thì sẽ nắm chắc được cơ hôi đoạt kiếm cao hơn.

Cái Vương lo lắng Tần Phong sẽ giúp ma giáo, dù sao cả Nam Ly và Bắc Ly đều là kẻ thù của tiền triều họ Mạc mà ma giáo đứng đằng sau giúp đỡ.

Liễu Nguyên lại suy nghĩ khác, hắn tin tưởng Tần Phong sẽ vì tình bằng hữu lâu năm của bọn hắn mà đứng về phía hắn.

Bên phía của Kiếm Thánh trở nên bất lợi nhất, dù Tần Phong giúp đỡ bên nào, cũng sẽ không giúp đỡ hắn.

Cho nên, mọi kế hoạch cần bàn bạc lại.

Kiếm Thánh nói nhỏ để cho hai người bên cạnh đủ nghe:

-Hầu gia, tình hình hiện tại bất lợi cho Bắc Ly chúng ta. Nếu như Ma Thánh chịu giúp ma giáo, chúng ta có thể cùng nhóm của Cái Vương liên hợp để đối phó. Nhưng nếu Ma Thánh giúp bên Cái Vương, bên chúng ta sẽ hoàn toàn bất lợi.

Cả Tiêu Dao Hầu và Vạn Kim Công Tử đều gật đầu thể hiện sự đồng tình với suy nghĩ của Kiếm Thánh, nhưng bọn họ chưa biết phải làm sao, lại hỏi tiếp:

-Hoàng tiên sinh có cao kiến gì không?

Kiếm Thánh lắc lắc đầu, thể hiện sự thiếu tự tin, nói:

-Trường hợp xấu nhất, ta sẽ giữ chân Ma Thánh lại trong vòng năm mươi chiêu. Hai vị đối phó với Cái Vương và Tiểu Bá Đao. Còn việc tranh đoạt Thiên Tử Kiếm Linh sẽ để người đó ra mặt, dù sao hắn cũng là Chân Long.

Kiếm Thánh tính toán thật kỹ, Chân Long Thiên Tử chính là chủ nhân của Thiên Tử Kiếm, để một người mang số mạng Chân Long đi đoạt Thiên Kiếm, vậy tỉ lệ thành công nhất định sẽ cao hơn người bình thường.

Chỉ là Kiếm Thánh sẽ không ngờ, đối thủ thật sự của ông ta, không phải là Tần Phong, mà là Tiểu Độc Thần vừa mới được xếp ngang hàng với ông ta trên Hào Kiệt Bảng năm nay.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi, số nhân sĩ võ lâm xuất hiện ở quanh khu vực hồ nước này ngày một đông, cho dù cũng có rất nhiều người do nhìn thấy sự có mặt của Tần Phong và các cao thủ khác trên Giang Hồ Long Hổ Bảng mà bỏ cuộc.

Vào nửa đêm, trên bầu trời bỗng nhiên có ba ngôi sao cùng nhau phát sáng một cách lạ thường, sáng hơn hẳn những ngôi sao xung quanh.

Tần Phong thi triển Thiên Nhãn Thông ngắm nhìn ba ngôi sao này.

Trong mắt của Tần Phong, đó không phải là ba ngôi sao, mà là ba con tiểu long đang cuộn mình ở trên bầu trời, phát sáng giống như là ba ngôi sao vậy.

Ánh sáng của ba ngôi sao đế tính giao thoa, sau đó hòa làm một với nhau.

Một cột sáng từ trên bầu trời chiếu thẳng xuống thế gian, chiếu xuống bên dưới hồ nước mà nhân sĩ giang hồ đang bao vây.

Cột sáng đêm nay sáng hơn hẳn những hôm trước, có lẽ, hôm nay chính là lúc mà kiếm linh của Thiên Tử Kiếm xuất hiện lại trên thế gian.



Trong đám đông nhân sĩ, có một tiếng hô khởi đầu:

-Lặn xuống, bơi theo hướng của cột sáng đó, nhất định có thể tìm thấy bảo vật.

Sau đó, là hàng loạt những tiếng hô hưởng ứng:

-Đúng vậy, nhất định có thể tìm thấy bảo vật.

Không lâu sau đó, hết nhóm này đến nhóm khác thi nhau nhảy xuống dưới hồ nước, ngay cả Tiểu Độc Thần cũng đã không thấy đâu, Tần Phong đoán có lẽ hắn cũng đã lặn xuống dưới hồ rồi.

Hai nhóm người Kiếm Thánh và Cái Vương đều chưa động thủ.

Bọn họ cho rằng, những người xông lên trước chỉ có tác dụng mở đường mà thôi, đối thủ lớn nhất của bọn họ chính là nhóm còn lại kia.

Cả hai bên đều muốn làm ngư ông đắc lợi nên vẫn cứ chần chừ không xuống.

Tần Phong là người kém bình tĩnh nhất, đợi rất lâu mà hai bên vẫn không chịu động thân, hắn hét lên:

-Các ngươi còn chờ gì nữa, chẳng nhẽ lại đang chờ người khác tranh đoạt được bảo vật mà đưa đến tận tay của các ngươi hay sao?

Nói rồi, Tần Phong sử dụng Thủy Độn trong Thủy Thần Thông, nhảy xuống dưới hồ.

Cả hai bên thấy Tần Phong đã nhảy xuống dưới, không dám để Tần Phong đoạt được bảo vật, cho nên cũng ngay lập tức nhảy xuống ngay theo.

Tần Phá Thiên, Trần Như Ngọc và Tiểu Thanh cũng đều muốn đoạt kiếm linh của Thiên Tử Kiếm với mục đích riêng, cho nên cũng vội vàng nhảy xuống, dù biết khả năng tự mình đoạt được kiếm linh là rất thấp.

Tốc độ của Thủy Độn ở trong nước, nhanh không kém gì phong lôi ở trên bầu trời, cho nên Tần Phong chỉ cần vài nhịp thở, đã bỏ xa hai nhóm của Kiếm Thánh và Cái Vương, thậm chí vượt lên nhóm những người lặn xuống đầu tiên.

Kiếm linh của Thiên Tử Kiếm đương nhiên là có linh tính cực kì cao.

Nhận thấy có người đang tiếp cận mà không có chân long chi khí và lại mang loại khí chất tà ma, kiếm linh rung động mãnh liệt, nó đang chuẩn bị xuất thế, lại vì thế mà xuất thế sớm trước mắt thế nhân.

Khi Tần Phong gần tìm được kiếm linh, kiếm linh lại bay vọt lên trời từ dưới đáy hồ, hóa thành một con rồng nước đang bay lên trời, dài cả ngàn trượng, giống như là thần long xuất hải vậy.

Kiếm linh bay lên bán không, tiếp tục hấp thụ năng lượng của ba ngôi sao đế tinh đang truyền xuống thế gian bằng con đường ánh sáng.

Tất cả nhân sĩ giang hồ đang ở dưới nước, lại vội vàng chuyển thân bơi lại lên bên trên mặt nước.

Bọn họ thật sự hối hận khi đã vội vàng nhảy xuống dưới hồ.

Những người vừa mới nhảy xuống thì vui mừng khi giờ đây bọn họ mới thật sự là những người gần bảo vật nhất.

Chỉ là, khi chưa ai kịp ngoi lên mặt nước, ngoài kiếm của Kiếm Thánh ra, toàn bộ thanh kiếm đều rung động, bay lên theo hướng của kiếm linh Thiên Tử Kiếm.

Toàn bộ những thanh kiếm này khi ra khỏi mặt nước, đều hướng về phía của kiếm linh mà tạo thành hình dạng như đang cúi đầu.

Hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm từ khắp nơi trong bán kính vạn dặm cũng bay về tụ họp, cũng tạo thành hình dáng như đang cúi đầu đối với kiếm linh Thiên Tử Kiếm.

Một cảnh tưởng hiếm thấy trên đời là Vạn Kiếm Triều Bái lại xuất hiện ở nơi đây.
— QUẢNG CÁO —