Khoái cảm dọc theo xương cụt xâm nhập não bộ, vú nhanh chóng bị người đàn ông nắm chặt chơi đùa, mặt trong ngón tay cái đè lên đầu vú đỏ rực mê hoặc gảy nhẹ, không lâu sau đầu vú cô đã dựng đứng lên.
Thừa dịp cô không còn tâm trạng đâu mà đề phòng, Tiêu Tắc kéo quần lót cô xuống.
“Nằm yên, nâng mông lên.”
Hơi thở của anh phun lên bụng cô, Khương Đường biết anh định làm gì, trong lòng mâu thuẫn, cuối cùng lý trí chiếm ưu thế, ôm đầu anh từ chối: “Đừng gây chuyện, hôm nay cứ nghỉ ngơi thật tốt đã.”
“Cục cưng, anh muốn uống nước của em, cho anh liếm thì anh mới có thể mau khỏe lên được.”
Nói năng ngụy biện.
Hơn nữa anh còn gọi cô là cục cưng, da đầu Khương Đường tê dại, huyệt nhỏ không kiềm chế được co rút hai cái, bật ra tiếng rên rỉ. Gập chân lại nhẹ nhàng đá lên bả vai anh một cái, vừa xấu hổ vừa bực bội lên tiếng: “Gọi ai là cục cưng hả.”
Tiêu Tắc nhân cơ hội nắm chặt mắt cá chân của cô, ngậm ngón chân trong sáng trắng muốt vào trong miệng, mút đến nỗi phát ra tiếng vang, con ngươi sâu sắc thâm trầm nhìn thẳng vào mắt cô.
“A...”
Động tác này làm âm hộ của cô lộ ra, lòng bàn tay nóng bỏng của người đàn ông nắm chặt mắt cá chân, hôn dọc theo ngón chân xuống bên dưới, hôn mút tạo thành mấy dấu hôn ở đùi xong, cuối cùng cũng đi đến ngọn nguồn ướt át. Anh cố tình không chạm vào âm hạch đã cứng lên, chỉ mút hai miếng thịt trai trắng tinh, bàn tay to nâng mông cô gái lên, vùi đầu vào huyệt nhỏ của cô.
“Thật phóng đãng.” Anh ngửi một lúc, hạ thấp giọng đánh giá, hơi nóng phun lên miệng huyệt, Khương Đường run rẩy.
Tiêu Tắc vươn đầu lưỡi, liếm một vòng ở miệng huyệt, kéo được một chút dâm dịch nuốt vào trong bụng, chậm rãi lặp lại như vậy mấy lần, càng ngày càng ăn được nhiều dâm dịch hơn nữa, trên môi nhỏ âm hộ có chất lỏng dính nhớp sáng bóng đọng lại. Hình ảnh dâm đãng như vậy, anh nhìn đến mức đỏ mắt, không kiềm chế được ngậm lấy hai cánh thịt non đã ướt đẫm, yêu thương mút mấy ngụm, sau đó đầu lưỡi quét qua, lại dùng hàm răng cọ xát hai cái.
“Ưm a... Đừng cắn mà...” Khương Đường run rẩy không nói thành tiếng, bầu vú to lắc lư theo thân thể, hai chân đan chéo sau đầu người đàn ông, lên tiếng rên rỉ.
Tiêu Tắc không cắn nữa, đổi thành mút, mút vào thật mạnh, giống như muốn mút môi âm hộ nhỏ non mềm vào tận cổ họng.
Âm thanh cô gái càng quyến rũ càng cao vút, đan xen với âm thanh mút vào vang dội tạo ra khúc nhạc dâm đãng.
Càng ngày càng có nhiều dâm dịch hơn nữa, dọc theo kẽ mông chảy xuống giường đơn, anh sắp không ngậm được cô nữa rồi. Tiêu Tắc vươn đầu lưỡi lần nữa, luồn vào miệng huyệt, chọc vào tận sâu bên trong, miệng ngậm cửa động, ăn cô thật sạch sẽ.
Môi lưỡi của anh quá lợi hại, khi thì liếm nhẹ nhàng, khi lại mút thật mạnh, đầu lưỡi mạnh mẽ càng chọc vào tận sâu trong đường đi. Khương Đường không còn tỉnh táo, thân thể cong lên bám vào gáy người đàn ông, sau khi háng run rẩy một lúc, một dòng dâm dịch tràn trề lại trào ra.
Tiêu Tắc nhanh chóng nuốt vào, hầu kết không ngừng di chuyển, nhưng cô quá nhiều nước, chỉ kịp ăn được một nửa, nửa kia đã phun xuống mặt anh.
Ngón tay gạt dâm dịch trên cằm đưa vào trong miệng, ngậm trong miệng hôn lên đôi môi cô hơi hé ra.
Hỗn hợp nước bọt và thứ mà mình vừa phun ra ào ạt tràn vào khoang miệng, Khương Đường mơ màng nuốt xuống, không đề phòng chút nào nhận hết tất cả mọi thứ anh trao tặng.
Ban đầu là anh đút cho cô, không lâu sau, lại biến thành anh cướp lấy nước bọt của cô.
Miệng Khương Đường cực kỳ mỏi, không biết quần áo đã biến đi đâu mất từ bao giờ, toàn thân trên dưới chỉ còn lại một chiếc quần lót ướt đẫm treo trên vị trí mắt cá chân bên trái. Thân thể vẫn còn run lên sau khi cao trào, Khương Đường mở mắt, tập trung sức lực vào tay, thân thể nóng bỏng áp đảo người đàn ông, xoay người ngồi trên bụng anh.
Tiêu Tắc ngẩn ra, sau đó anh hít thở dồn dập, dục vọng trong mắt bùng lên, khóe miệng không tự giác được hơi cong lên.
“Muốn làm anh sao?”
Khương Đường liếc nhìn anh một cái, không nói gì, cúi đầu ngậm đầu vú màu da đã cũng đã cứng lên của người đàn ông, mút mạnh một cái.
Cổ họng ngứa ngáy, xương cốt cũng tê dại, suýt nữa Tiêu Tắc cùng rên lên thành tiếng.
Huyệt nhỏ dán chặt lên bụng anh, dâm dịch ấm áp chảy ra từng dòng từng dòng, nhanh chóng khiến cho nơi đó ướt át lầy lội.
Tiêu Tắc không kiềm chế được, nắm chặt eo cô kéo xuống bên dưới, muốn miệng huyệt nhắm thẳng vào quy đầu của mình. Không ngờ Khương Đường lại siết chặt hai chân, dùng hàm răng ngậm chặt đầu vú anh kéo về phía trước, trong lúc đó đầu lưỡi còn không ngừng liếm láp.
“A...”
Thân thể người đàn ông cứng đờ, cơ thịt trên eo bụng đã bị kích thích đến mức căng chặt lại.
“Bốp” một tiếng, Khương Đường hất tay anh ra, ngồi dậy, đôi con ngươi đầy nước quyến rũ như giận dỗi như mời gọi liếc xuống dưới, liếm môi nói: “Hôm nay có nói gì cũng không được, người bệnh thì phải yên phận một chút đi.” Nói xong còn dùng tay nắm dương vật của anh, cán đã dựng đứng lên, nhưng vẫn hơi mềm, ngón tay trơn mềm nhẹ nhàng vuốt ve quy đầu, nửa thật nửa giả nói: “Nhìn xem, còn chẳng cứng lên nổi.”
Là đàn ông đều không thể kiềm chế được khi bị người ta nói mình không cứng được, nhưng hôm nay cô quyến rũ khác thường, Tiêu Tắc không tức giận nổi, ngược lại còn tham lam quyến luyến dáng vẻ cô như thế này.
Hầu kết di chuyển hai cái, ngón tay thô dài thăm dò vào kẽ mông chặt chẽ, nhẹ nhàng moi móc cúc huyệt đang ẩn nấp trong đó.
Nơi đó cũng đã ẩm ướt, càng thuận tiện cho động tác của anh hơn nữa.
Khương Đường rên lên hai tiếng, lông mi nhấp nháy, lại cúi đầu liếm hầu kết anh lần nữa.
“Ha...”
Tiêu Tắc híp mắt, ngẩng đầu lên để cô tiện cho cô liếm mình hơn nữa, giọng nói khàn khàn trầm thấp: “Để anh cắm vào đi.”
Khương Đường lại hất bàn tay không yên phận của anh ra lần nữa, không nể tình chút nào từ chối: “Không được.”
Trên người cô có rất nhiều vết đỏ xanh tím, đều là dấu vết do anh để lại. Tiêu Tắc hiếm khi tự cảm thấy đuối lý, hôm qua làm cô thô bạo như vậy chính là một chuyện như thế.
Thích thì có đạo lý gì đáng nói, nhưng người đau lòng lại chính là anh, khiến thân thể cô trở nên như vậy, người mềm lòng vẫn là anh, cố kiềm chế dục vọng muốn đè cô xuống làm không quan tâm bất cứ chuyện gì, anh cố gắng kiềm chế đề nghị: “Anh chỉ cắm vào thôi, không cử động gì đâu.”
Khương Đường suy nghĩ một lát, nói: “Được.”
Chủ động đứng thẳng người, hai vú trần trụi lảo đảo lắc lư. Cô đổi thành tư thế quỳ đứng, di chuyển đến giữa háng người đàn ông, đỡ lấy côn th*t dù không cứng bằng ngày thường nhưng vẫn thô to, trong ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông, để quy đầu nhắm thẳng miệng huyệt của mình, từng chút từng chút, một tấc lại một tấc, ăn anh vào bên trong.
Tư thế này khiến anh nhìn thấy rất rõ: Thịt trai bị dương vật của chính mình căng nứt ra như thế nào, âm đế co rúm lại như thế nào, dâm dịch làm thế nào chảy đầy xuống đùi.
Trong giây phút khi hoàn toàn tiến vào, hai người cùng thở phào một hơi.
Hít thở dồn dập mấy lần, Khương Đường bò lên ngực anh, nói: “Anh mà lộn xộn em sẽ rút ra đó.”
Đương nhiên Tiêu Tắc muốn cắm vào rút ra, nhưng mà không biết tại sao, lửa dục xao động lại bị một sự dịu dàng khác vỗ về, chỉ cảm thấy như vậy cũng rất tốt. Anh nhắm mắt lại, cảm nhận được dương vật bị vách tường thịt trơn mềm của cô quấn chặt liếm mút, đôi tay vuốt ve qua lại phần lưng tinh tế của cô, hôn thái dương cô, nói: “Ừ, không cử động.”