Vẻ mặt Tiêu Tắc cứng lại, rất lâu vẫn không phản ứng lại được.
Tuy rằng anh là người khơi gợi vấn đề, nhưng tận tai nghe thấy cô thừa nhận lại có cảm giác không thật.
Khương Đường im lặng nhìn anh, không báo trước chút nào đứng dậy, đi đến bên cạnh người đàn ông, trực tiếp hôn anh.
Giật mình thì giật mình, đôi tay Tiêu Tắc vẫn thuận theo đỡ eo cô, môi tách ra trước, vươn đầu lưỡi phối hợp quấn quýt, tiến thêm một bước làm nụ hôn này sâu hơn.
Hôm nay cô triền miên khác thường, ngón tay cắm vào tóc anh vuốt ve, trong dịu dàng ẩn giấu chút nóng bỏng. Sau eo Tiêu Tắc tê dại từng đợt, muốn đẩy cô ra, nhưng lại luyến tiếc.
Anh còn chưa nghe đã.
Vẫn muốn nghe cô nói tiếp thích anh như thế nào, thích từ khi nào, tại sao đột nhiên lại nói ra. Anh tự nhận mình rất dứt khoát, chỉ có khi đối mặt với cô, mới có nhiều suy nghĩ không rõ ràng như vậy.
Hôn đến mức hơi thở hai người đều dồn dập, Khương Đường đột nhiên rời đi. Cánh môi ướt át có sợi chỉ bạc kéo ra, hai mắt mê mang một lúc, đầu lưỡi chuyển động, liếm sạch ướt át nơi khóe miệng.
Con ngươi Tiêu Tắc co rút lại, cúi đầu muốn hôn lần nữa, nhưng lại bị ngón tay Khương Đường ngăn lại.
“Đợi đã, em còn có chuyện muốn nói.”
Anh mút hôn lòng bàn tay non mịn: “Em nói đi.”
Trên mặt cô gái lộ ra vẻ khó xử, mím môi, dường như đã hạ quyết tâm, kéo tay anh sờ vào giữa hai chân mình.
Tiêu Tắc nhướn mày, điều này càng khiến anh kinh ngạc hơn.
Khương Đường hắng giọng, nói sự thật: “Em ướt rồi.”
Môi mỏng người đàn ông nhếch lên thành một đường cong, ngón tay phối hợp tự cử động, cách lớp quần lót khiêu khích khe thịt ướt át ở cửa huyệt, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Anh biết.”
Bị anh trêu chọc như vậy, cô lại càng ướt hơn một chút. Khương Đường nheo mắt lại, ngực hơi phập phồng, phun ra hơi thở nóng rực: “Em thật sự rất thích làm tình với anh, chỉ mới hôn môi thôi đã ướt rồi.”
Tiêu Tắc dừng động tác, không rõ lắm ý cô là gì.
“Trước khi thích anh, em đã thích thân thể của anh rồi.” Khương Đường sợ anh hiểu lầm, giải thích: “Nhưng mà em chỉ có cảm giác này với một mình anh mà thôi.”
Nhìn người đàn ông nhíu chặt mày, hơi thở của cô cũng không tự giác được ngừng lại.
Cô biết mình thích anh, chỉ là giờ phút này dường như mới ý thức được hóa ra sự yêu thích này nhiều hơn mình tưởng tượng rất nhiều.
“Em muốn nói chuyện này sao?”
“Đúng vậy.”
Tiêu Tắc thở ra, dở khóc dở cười. Nếu không phải vì vẻ mặt cô quá nghiêm túc, anh chắc chắn sẽ cho rằng cô đang cố tình quyến rũ mình. Thân thể có phản ứng lớn với anh như vậy, lại còn chỉ đối với một mình anh, không phải quyến rũ trắng trợn thì là cái gì.
Xem ra chuyện này thật sự rất quan trọng với cô, cho dù đã nói ra hết rồi, nhưng vẫn phải cố tình nhấn mạnh lại một lần nữa.
Bàn tay to xoa nhẹ lên gương mặt nóng bỏng của cô gái, trước tiên hôn cô một cái thật mềm thật nhẹ, Tiêu Tắc ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
“Lòng tự trọng của anh cũng không yếu ớt như vậy, cũng không nhạy cảm như vậy, anh rất vui vì em thích thân thể của anh như vậy. Hơn nữa,...” Người đàn ông nhướn mày, nhếch lên một nụ cười quyến rũ: “Như vậy cũng được, chỉ cần anh liên tục làm em, em sẽ càng ngày càng thích anh.”
Lộn xộn cái gì vậy.
Khương Đường lườm anh một cái, huyệt nhỏ lại âm thầm co rút lại.
Tay anh vẫn còn ở giữa hai chân cô, đương nhiên cảm giác được.
Không một câu nói nhảm, vươn tay ôm người vào lòng, đầu lưỡi chen vào trong môi đỏ, mạnh mẽ mà khuấy đảo khắp nơi.
Không khí thích hợp, Khương Đường đã khóa ngồi trên đùi anh, chỉ đợi anh bước thêm một bước, đột nhiên người đàn ông đẩy cô ra, vẻ mặt hơi khó coi: “Đợi đã, cho nên em cho rằng anh đối với ai cũng đều như thế này hết sao?”
Anh mới phản ứng lại được, cái gì gọi là cô chỉ có cảm giác như thế này với một mình anh, chẳng lẽ cô cho rằng anh đối với bất cứ người phụ nữ nào cũng có bộ dạng t*ng trùng lên não thế này sao?
Khương Đường ngã từ đám mây khoái cảm xuống thực tế, thở hổn hển mấy hơi mới theo kịp suy nghĩ, nhìn anh không nói câu nào.
Vẻ mặt kia rõ ràng đang hỏi, hóa ra không phải sao?
Tiêu Tắc cắn răng, đôi mắt hoa đào nheo lại, giọng nói càng căng thẳng hơn nữa: “Anh thấy em phải được sửa chữa cẩn thận một lần.”
Khương Đường không sợ, cười dịu dàng, khóe mắt tràn ra vẻ quyến rũ, môi dán lên cánh môi anh cọ xát, thấp giọng hỏi: “Dùng cái gì để sửa chữa?”
Trong nháy mắt, tức giận bị tình dục thay thế, Tiêu Tắc chán nản cũng không còn cách nào, ấn mông cô đè xuống giữa háng mình: “Dùng dương vật cắm chết em, có được không?”
Cô gái thấp giọng cười thành tiếng: “Anh khẳng định làm vậy là đang sửa chữa sao?”
Lỗ tai và da đầu đều tê dại, lồng ngực Tiêu Tắc chấn động, há miệng ngậm lấy môi dưới cô gái mút chặt vào.
Anh tính đi tính lại, vẫn không tính ra được sau khi cô nhả ra, lại quyến rũ đến như vậy.
Thật ra chính bản thân Khương Đường cũng sửng sốt, không thể tin được mình lại nói ra được những câu như vậy. Cảm giác xấu hổ trôi qua, lửa dục lại càng bùng cháy, thân thể cực kỳ trống rỗng, nhu cầu gấp gáp muốn được lấp đầy.
Đôi tay người đàn ông vuốt ve qua lại trên đùi cô, trêu chọc làm cho Khương Đường liên tục run rẩy.
Lại tách ra thở dốc một lần nữa, hầu kết Tiêu Tắc lăn lộn, ánh mắt nhìn cô chằm chằm nồng đậm ép buộc.
“Cục cưng, cởi cho anh.” Giọng nói khàn khàn mang theo dục vọng nồng đậm đang đè nén.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của anh, bàn tay Khương Đường luồn vào vạt áo trên của anh, năm ngón tay giống như khiêu khích như có như không xẹt qua cơ bụng rắn chắc. Cảm xúc bóng loáng tinh tế từ rốn truyền đến, thân thể Tiêu Tắc cứng đờ, đôi mắt đen hoàn toàn bị dục vọng cắn nuốt.
“Thích em sờ anh không?”
“Thích.” Người đàn ông không do dự chút nào trả lời, vội vàng: “Cởi thắt lưng ra.”
Ngón tay quanh quẩn ở khóa kéo, lại lướt qua lướt lại từ trên xuống dưới, nắm vạt áo trên của anh nhấc lên đằng trước.
Tiêu Tắc phối hợp giơ tay lên, nửa người trên trần trụi, lộ ra đường cong cơ bắp căng chặt rõ ràng.
Đầu ngón tay tinh tế sờ lên đầu vú dựng đứng của người đàn ông, nhẹ nhàng cọ hai cái, Khương Đường thưởng thức vẻ mặt đè nén của anh, giống như muốn đáp lại, cũng lật tay cởi áo trên của mình ra.
Đôi vú trắng như tuyết hơi đong đưa, thôi thúc tình dục bùng cháy. Tiêu Tắc duỗi tay định cởi ra, nhưng lại bị Khương Đường ngăn lại.
“Mỗi người một thứ, phải công bằng chứ.”
Tiêu Tắc kêu lên, nâng tay xoa vú cô cách lớp áo lót, mang theo sức lực muốn trút hết dục vọng ra ngoài, đầu vú sắp bị anh bóp đến mức bật ra.
“Sao anh lại cảm thấy anh bị thiệt thòi vậy.”
Khương Đường khe khẽ rên rỉ, sóng nước trong mắt chuyển động, rũ mắt nhìn anh: “Bây giờ chịu thiệt thòi một chút, lát nữa sẽ có khen thưởng.”
Khi nói chuyện, bàn tay vòng ra sau lưng, cởi khóa áo lót, cởi áo lót màu hồng cánh sen ra giơ lên trước mặt anh. Đôi mắt Tiêu Tắc ửng đỏ, thở hổn hển, giật lấy áo lót của cô, hít sâu mấy hơi, vẻ mặt say đắm lại hơi hung dữ: “Lẳng lơ, chơi với em, lát nữa bị làm cho tiểu ra thì đừng có khóc đấy.”