“Kiếm tốt, thật sự không hổ danh là sắc bén nhất thiên hạ!"
Tả Tiểu Niệm khen ngợi một tiếng đưa thanh kiếm sắc bén trong tay cho Tả Tiểu Đa.
Vừa rồi, thanh kiếm mà Tả Tiểu Niệm sử dụng bất ngờ chính là kiếm của Tả Tiểu Đa
Ừm, cũng chính là Linh Miêu kiếm!
Còn Đoạt Linh kiếm của nàng lúc này đang bị cha mẹ dùng làm “máy điều hòa ở nhà rồi, đương nhiên sẽ không có ở trên người nàng.
"Trước khi ra tay từ lâu thì Tả Tiểu Đa đã đưa kiếm của mình sang cho nàng.
“Sao lại muốn giữ mạng của bọn hắn?”
Tả Tiểu Niệm nheo mắt, khí thế sau khi động thủ vừa rồi vẫn chưa hề phân tán khỏi cơ thể của nàng, dáng vẻ hiên ngang, cực kì cao ngạo.
Tả Tiểu Đa nhìn ngây ngốc một lúc, ngừng lại mới nhận lấy kiếm của mình, cười hì hì nói: "Ta đã xem tướng cho bọn hẳn, bây giờ ứng nghiệm rồi đương nhiên nhiên là muốn để bọn hắn tâm phục khẩu phục, công nhận ta tính toán chuẩn mới được xem là toàn vẹn” Tả Tiểu Niệm thật sự không thể duy trì được hình tượng thục nữ, liếc mắt khinh bỉ.
“Đây là đoán mệnh của ngươi hả?” Vẻ mặt của Tả Tiểu Niệm như không thể tin được.
“Đoán mệnh như vậy thì ai chả làm được? Ta cũng làm được!"
Tả Tiểu Niệm chỉ cảm thấy lý luận của Tả Tiểu Đa vô cùng kỳ lạ, thậm chí còn cảm thấy não của tên này phải chăng có vấn đề rồi?
Đi xem tướng cho kẻ địch nhất định phải chiến đấu này?
Sau đó còn nói với người ta có huyết quang tai ương nguy hiểm tính mạng?
Tiếp đó lại do chính bản thân hắn động thủ làm cho đối phương bị huyết quang tai ương nguy hiểm đến tính mạng..
Ngươi như vậy là được xem như xem tướng xem rất chuẩn đó hả?!
Nếu như đến chuyện này còn xem không chuẩn thì mới là chuyện lạ đó!
Rõ ràng ngươi mang thái độ của kẻ ngang ngược mà, cho dù là không có huyết quang tai ương, tạo ra huyết quang tai ương cũng phải xem tướng xem ra huyết quang tai ương để càng ứng nghiệm huyết quang tai ương! “Ngươi làm như vậy có gì thú vị không? Xem tướng cho người sắp chết, nói bọn hắn sắp chết? Cho dù có xem chuẩn đi nữa thì có tác dụng gì đâu? Có thể nổi tiếng sao? Có thể làm quảng cáo hả? Hay là có thể kiếm tiền? Ngươi cũng quá nhàm chán rồi đấy Cẩu Đất”
Tả Tiểu Niệm không nói nên lời, càng không thế đồng ý.
Tả Tiểu Đa trợn mắt: “Niệm Niệm mèo, ngươi thật sự không hiểu sự huyễn hoặc trong đó, ta không phải vì chuyện bọn hẳn sẽ có tai họa đổ máu mà ta và ngươi đều biết trước, mà là thật sự nhìn thấy sắp có huyết quang tai ương từ trong tướng mạo của bọn hắn, giữa hai cái này tồn tại sự khác biệt về bản chất”
Thầm nghĩ, đây nhất định có tồn tại sự khác biệt về bản chất, chính là bởi vì ta xem tướng cho nên mới có thu hoạch, thu hoạch vô cùng khổng lồ đấy nha? “Cho dù ngươi nói có lý thì tại sao lại không để ta rực tiếp gϊếŧ người đi? Nhất định phải để ngươi gϊếŧ? Còn gì để nói không? Lại có liên quan đến tướng thuật của ngươi, ngươi xem thấy bọn hẳn nên chết dưới tay ngươi hả?”
Tả Tiểu Niệm nhìn Tả Tiểu Đa, lập tức nhớ lại chuyện này đổi với nàng có chút rắc rối khó hiểu, là vấn đề dù như nào cũng không thể nghĩ thông.
Tả Tiểu Đa nhìn nhìn xung quanh thấy không có người, cười hì hì, ghé sát tai của Tả Tiểu Niệm, nói cực kỳ cực kỳ nhỏ: “Cái này không có liên quan đến số trời, mà là nhân nguyện, còn nhớ phi đao nhỏ do chú Nam tặng ta không?"
“Vậy thì sao?”
Tả Tiểu Niệm bị giọng nói ấm áp của hắn phả lên trên tai, lỗ tai nhỏ xinh xinh lập tức trở nên đỏ bừng, chỉ cảm thấy bản thân cũng có chút yếu mềm, cố gắng bình tĩnh hỏi vẽ vấn đề nhưng gương mặt vẫn càng lúc càng đỏ.
“Cây phi đao nhỏ đó... Có thể hấp thụ tinh huyết của con người... Hóa thành năng lượng tinh khiết giúp ta luyện công... Gϊếŧ càng nhiều người thì năng lượng được hấp thụ cũng càng nhiều, thứ đồ chơi này có hiệu quả hơn hấp thụ Tinh Hồn ngọc rất nhiều đó!”
Tả Tiểu Đa nói cực kỳ nhỏ, nhanh chóng nói xong mới ngạc nhiên hỏi: "Mặt của ngươi sao đỏ dữ vậy?"
Lúc này Tả Tiểu Niệm làm gì còn quan tâm đến việc mặt có đỏ hay không, kinh ngạc nhìn Tả Tiểu Đa
“Lại có thể có loại chuyện này sao?”
Tả Tiểu Đa nháy mắt nói: "Nếu không thì tu vi của ta sao có thể tiến bộ nhanh như vậy được, phi đao nhỏ này thật sự vô cùng có lợi”
Thoải mái nói một câu lập tức đẩy toàn bộ công lao lên trên thân của Long Huyết phi đao.
Tâm trạng của Tả Tiểu Niệm lập tức trở nên căng thẳng, năm lất Tả Tiểu Đa: “Cẩu Đát, chuyện này không được phép nói với người ngoài..."
“Ta biết mà. Không phải ta chỉ mới nói với ngươi thôi sai... Lẽ nào ngươi là người ngoài hả...”
Tả Tiểu Đa nói như chuyện đương nhiên.
Tả Tiểu Niệm âm thầm cười, trong lòng đã được. lấp đầy bởi mật ngọt, thấp giọng nói: "Cẩu Đát, loại bảo vật phi thường này, ngươi nhất định phải tận dụng cho tốt. Nhất định phải giữ bí mật, bí mật tuyệt đối”
Sau đó thuận theo nở nụ cười: “Đi thôi”
Trong lòng đang nghĩ: Phi đao kia của Cẩu Đát là do chú Nam tặng, có lẽ chú Nam sẽ không hại bọn ta, cho dù hắn có bất thường gì thì lúc đó cha mẹ đều có mặt, bọn họ sẽ không thể không biết.
Như vậy chứng minh thanh đao này chỉ có lợi chứ không hề ẩn chứa nguy hiểm; nhưng chức năng hấp thụ tỉnh huyết của mục tiêu hóa thành ích lợi cho bản thân thì quá nghịch thiên, hơn nữa quá ác độc. Ta phải điều tra kĩ càng hơn, xác nhật một chút rốt cuộc có phần nào không ổn hay không.
Chỉ là chuyện này, Tiểu Đa không cần phải biết.
Ta âm thầm điều tra tài liệu về phương diện này là được, nếu không có chỗ có hại thì cứ để cho hắn dùng như vậy, còn lỡ như thật sự có hại thì nói cho hắn biết cũng không muộn.
Nghĩ như vậy, trong lòng lập tức có cảnh xuân tươi đẹp, ánh mắt nhìn ba kẻ địch vừa bị mình đánh gãy chân cũng trở nên dịu dàng hơn.
Giống như là nhìn... Túi tiền của Tả Tiểu Đa vậy.
Tả Tiểu Đa đi đến trước mặt của ba người kia, sắc. mặt của ba người lúc này đã trắng bệch, hai mắt tuyệt vọng,
“Ta đã nói từ trước rồi, ba người các ngươi có huyết quang tai ương, nguy hiểm đến tính mạng... Sao các ngươi không chịu tin chứ, bây giờ đã tin chưa hả?" Tả Tiểu Đa cười híp mắt nói