Đàn hắc ưng bay lơ lửng trêи không trung và không rời đi.
Sau khi bầy hắc ưng xuất hiện, hơn chục người nhanh chóng đi tới, sau đó đều đi vào trong sân, vây quanh Lạc Ảnh.
Quạt gấp trong tay mở ra, Lạc Ảnh nhìn mười mấy người trước mặt, ngoài miệng cười nói: "Thợ săn quỷ, xem ra các ngươi vì tiền thưởng mà không cần đến mạng!"
Nghe Lạc Ảnh nói một câu, "Chúng ta không phải vì tiền thưởng, mà là bởi vì ngươi là ma, chúng ta nhất định phải giết chết ngươi." “Hừ”. Quạt xếp trong tay Lạc Ảnh vung lên, nguyên bản cây quạt đang hoàn hảo chung quanh lại đột nhiên xuất hiện từng đợt Hỏa Diễm, quạt xếp vung lên, Hỏa Diễm liền hướng tới phía những người kia mà đi.
“Muốn giết được ta, cũng phải nhìn xem các ngươi có cái bản lĩnh đó hay không.”
Những người khác thấy thế, vung tay lên, “Xông lên, chúng ta tuy tìm tung tích của bọn hắn lâu như vậy, nhiều huynh đệ đã phải bỏ mạng, lần này phải nhất định giết được bọn hắn.”
Ra lệnh một tiếng, hắc ưng xoay quanh trêи bầu trời cũng đáp xuống, hướng về phía Lạc Ảnh mà công kϊƈɦ tới.
Linh lực Hỏa Diễm nổi lên bốn phía, trong sân đánh nhau túi bụi, nhưng Lãnh Nguyệt Tâm lại không thể hay biết.
Đợi đến thời điểm tới đấu trường, Lãnh Nguyệt Tâm cùng với Tiêu Lương Sinh cùng đi vào, sau đó liền đi qua chỗ người quản lý bốc thăm số thứ tự chờ lấy.
Số mười……
Trận tỷ thí trêи võ đài trôi qua rất nhanh, trong đó những người chiến thắng Lãnh Nguyệt Tâm đều không biết, nghĩ đến đây chắc hẳn là những người mà trước đó mỗi gia tộc cho đi lịch luyện bên ngoài, trước khi cuộc thi bắt đầu một thời gian, mới đưa bọn họ trở về.
Chỉ là trước đó nhìn thấy được tám tên đã lên đài, liền tới Lăng Tiêu cũng đã lên đài thi đấu, nhưng nàng lại không nhìn thấy Lăng Sở Thiên.
Nhìn dãy số trong tay mình, Lãnh Nguyệt Tâm nhíu nhíu mày lại, trong lòng nổi lên một dự cảm không tốt, chẳng lẽ đối thủ của nàng chính là Lăng Sở Thiên a?
Nghĩ đến đây, Lãnh Nguyệt Tâm liền có chút ngượng, thực lực của nàng đối phó với Lãnh Thiên Thần luyện linh tam tinh còn phải vật vã, nếu là đối phó với Lăng Sở Thiên thân là hóa linh cửu tinh chuẩn bị tiến vào tuyệt linh sơ cấp, quả thực chính là tự tìm đường chết a.
Ông trời tựa như cùng với Lãnh Nguyệt Tâm đối nghịch, bên trêи đài luận võ, số bảy cùng với số tám sau khi xuống dưới, chính là số mười Lãnh Nguyệt Tâm cùng với số chín Lăng Sở Thiên.
Lời của người chủ trì vừa rơi xuống, toàn bộ đấu trường đều chấn kinh.
Ổn linh ngũ tinh Lãnh Nguyệt Tâm, đối đầu với hóa linh cửu tinh Lăng Sở Thiên.
Ai thắng ai thua không phải đáp án đã rõ ràng quá rồi sao?
Nhìn nhìn Lăng Sở Thiên một chút, Lãnh Nguyệt Tâm đứng người lên, liền hướng tới đài luận võ bước lên.
Lăng Sở Thiên nhìn thân ảnh rời đi của Lãnh Nguyệt Tâm, môi mỏng mím chặt, nghi ngờ trong lòng càng lúc càng lớn, người kia thế mà cũng không biết được nàng là ai…..
Thân là người đứng đầu Qatar đế quốc Chiêm Bặc Sư, đây chính là chuyện chưa bao giờ xảy ra….
Mặc dù có chút nghi hoặc, Lăng Sở Thiên cũng không có suy nghĩ gì nhiều thêm, mà là hướng tới đài luận võ phía trêи đi tới.
Thời điểm hai người đồng thời đứng lên, người xem trong toàn đấu trường đều kϊƈɦ động, liền ngay cả Đông Phương Ẩn cũng đều mang theo một tia hứng thú nhìn đến đài luận võ.
Hắn rất hiếu kỳ liệu rằng Lãnh Nguyệt Tâm có thể dùng chiêu hiểm bí mật nào đó để chiến thắng Lăng Sở Thiên hay không….
Bên trêи đài luận võ, Lãnh Nguyệt Tâm lấy ra một đôi găng tay từ bên trong nhẫn trữ vật, găng tay kia hiện lên một màu đen, đen đến mức dọa người, mang theo quỷ dị vô hạn.
Trêи đài quan sát đặc biệt, Tiêu Lương Sinh nhìn đôi găng tay kia, có chút nhíu nhíu mày, vũ khí xếp hạng năm mươi trêи đại lục vì sao lại ở trong tay Lãnh Nguyệt Tâm?
Bỗng nhiên, Tiêu Lương Sinh chú ý tới chiếc nhẫn màu đỏ kia.
Chiếc nhẫn màu đỏ, cột sáng hồng quang, chẳng lẽ……?