Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 297: Vạn Yêu Tâm



Chương 297: Vạn Yêu Tâm

Từ phương nam đột nhiên xuất hiện một luồng kim quang, xuyên thấu không gian, vạch phá hư không, từ trong thời không vô biên vô tận đột ngột xuất hiện, đánh thẳng vào mục tiêu, xuyên thấu lồng ngực của Huyết Kiếp từ sau lưng đến trước ngực.

Sau đó thế đi không ngừng, trực tiếp xuyên vào trên đầu Thiên Đạo sau đó vạch thẳng một đường kim tuyến qua hư không, nối liền nam đến bắc chia đôi Đại Xích Thiên.

Võ Phi Vân không kịp trông thấy kim quang, nhưng hắn có thể cảm ứng đến tín hiệu truyền đến, vào đúng thời khắc nào đó ra tay mà không phải là nhìn thấy cái gì mới ra tay.

Chỉ thấy hắn vung lên, Già Thiên Tán bị nâng lên cao, mảnh vụn của bia đá đều bị nhấc lên cao, nhanh chóng lơ lửng giữa không trung.

Già Thiên Tán rời tay bay lên, cùng rất nhiều mảnh vụn bia đá hợp vào cùng một chỗ, hào quang hai màu vàng cùng đỏ xoắn vào với nhau.

Toàn bộ thân thể của Võ Phi Vân hóa thành huyết thủy tràn vào trên Già Thiên Tán, đế uy vô biên phóng ra ngoài, lực xé rách từ hư vô vào lúc này bị đẩy lui lại, không còn có tác dụng gì.

Già Thiên Tán vào lúc này phát ra quang huy rực rỡ, cùng với sợi kim tuyến từ phương nam bay đến hợp vào cùng một chỗ, đế uy một lần nữa tăng cường gấp mấy lần, uy thế cuồn cuộn đem kim tuyến đốt sáng rực.

Kim tuyến vào lúc này co rút lại về một chỗ, trong một sát na đã quấn chặt Huyết Kiếp cùng Thiên Đạo, mỗi người một đầu dây.

Theo kim tuyến quấn chặt, toàn bộ lực lượng của hai người đều bị khóa ở bên trong cơ thể, không thể phát ra bên ngoài được. Huyết Kiếp cũng không thể thay đổi hình dáng, bị trói chặt sít sao.

Hư ảnh bia đá hiện lên, trấn áp đến trên người Huyết Kiếp, hư ảnh Già Thiên Tán che phủ Thiên Đạo, đem cả hai bao phủ vào bên trong. Không phải hư ảnh đơn thuần mà là lực lượng của đế binh hiển hóa ra ngoài, tạo thành hư ảnh.

Hai món đồ vật cùng với kim tuyến vừa vặn khắc chế trấn áp hai người. Từ phía tây có một luồng lục quang cuồn cuộn bay đến, chớp mắt liền xuyên qua hư vô đi đến vị trí của hai người.



Một đôi cánh có lục quang sáng rực, từng chiếc lá cây giống như lông vũ đắp ở trên đôi cánh tỏ ra một loại khí tức yêu dị cuồng dã. Ở dưới hào quang cuồn cuộn của đôi cánh là một bộ thân thể giống người, tứ chi giống như móng vuốt, móng vuốt như câu trảo tràn đầy sắc bén.

Chân như sói, eo như báo, vai như gấu, cổ như sư tử, mặt mang sáu con mắt, miệng đầy răng nanh, không có mũi, tai có đỉnh nhọn bên trong ẩn chứa cốt chung có thể thông qua rung động tiếp nhận âm thanh từ vạn vật thế gian.

Bộ dáng kỳ dị, người không ra người, yêu cũng không ra yêu. Kẻ này cũng không phải ai khác, chính là thái sư Trần Vệ.

Chỉ là bộ dáng của Trần Vệ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, có thể dùng dị dạng để hình dung. Khí tức trên người cũng kỳ quái không kém hình dáng của hắn, ầm trầm, cuồng dã, u uất mục nát cùng sinh cơ tỏa sáng vậy mà đan xen vào với nhau.

“Yêu khí?”

Lý Quân Thiên nghi hoặc đánh giá một chút, hắn nghe nói qua yêu tộc nhưng chưa bao giờ gặp qua, khí tức khác hẳn với Long Tộc nhưng cũng chẳng giống với nhân loại hay quỷ dị.

Khí tức của Trần Vệ rất mạnh, mạnh hơn so với lúc trước nhiều lần, thậm chí còn tương đương với cao thủ chứng đạo, bước chân vào cảnh giới hóa đạo.

Lý Quân Thiên không khỏi nhìn kỹ lên, đây là chuyện mà hắn chưa bao giờ gặp được, trong lòng không tránh được cảm thấy hứng thú. Không biết Trần Vệ sử dụng loại thủ đoạn nào mà biến thành dạng này, nhưng trên người Trần Vệ có một món đồ vật cung cấp lực lượng cho hắn.

Lý Quân Thiên vận dụng thần thông Toàn Tri Kiến Giải, lực lượng đại đạo giống như u hương xuyên qua Đại Xích Thiên, trực tiếp tiếp xúc với đồ vật kia. Đại Xích Thiên là một vùng hư vô, đại đạo của Lý Quân Thiên rất dễ dàng để người ta nhận ra, vừa thi triển thần thông liền bị ba người cảm giác được, trong đó Thiên Đạo n·hạy c·ảm nhất, Trần Vệ cùng Huyết Kiếp đồng thời cảm ứng được.

Không phải Huyết Kiếp kém hơn Trần Vệ mà bởi vì Trần Vệ là mục tiêu của thần thông cho nên lập tức nhận ra, Huyết Kiếp giống như người qua đường, hương khí thoáng thổi qua, có thể nhận ra tung tích đã là vô cùng phi phàm.



Nếu như đổi lại mục tiêu là Huyết Kiếp vậy thì Trần Vệ chưa chắc đã có thể cảm nhận được, cho nên ở một góc độ nào đó có thể so sánh ra được Huyết Kiếp mạnh hơn Trần Vệ nhiều.

“Vạn Yêu Tâm, thánh vật của yêu tộc?”

Yêu tộc cùng nhân tộc đều tồn tại từ thời kỳ thượng cổ, không phải chỉ từ mấy vạn năm trước, nhưng không biết thiên địa xảy ra biến cố gì mà thời đại hắc ám giáng lâm, từ đó về sau các tộc diệt thì diệt, ẩn núp thì ẩn núp. Lưu truyền đến nay chỉ còn Long Tộc, Yêu Tộc, Nhân Tộc cùng với thế lực mới xuất hiện, có thể gọi một cách không chính thức “linh tộc”.

Vạn Yêu Tâm là chí bảo truyền thế của Yêu Tộc, nhưng không phải truyền thừa từ thượng cổ mà là từ thời đại mới, gần ba vạn năm trước mới bắt đầu ngưng tụ. Đây là thủ bút của Trường Xuân Đại Đế tạo thành.

Trường Xuân Đại Đế sau khi đăng cơ đem chí bảo của Yêu Tộc từ thời kỳ thượng cổ luyện thành đế binh, đế binh Yêu Thần Cung. Về sau Yêu Thần Cung trở thành trụ sở của yêu tộc, truyền thừa mấy vạn năm cho đến ngày nay.

Mà Vạn Yêu Tâm được bồi dưỡng ở giữa Yêu Thần Cung, ban đầu Trường Xuân Đại Đế dung luyện nhiều loại tinh huyết của các yêu tộc cường đại, tạo thành một cái huyết trì trợ giúp yêu tộc kích phát lực lượng huyết mạch.

Về sau Ứng Đế lại làm một chút bố trí mới có Vạn Yêu Tâm khởi nguồn, trải qua mấy nghìn năm ngưng tụ thành Vạn Yêu Tâm, lại có hai vạn năm tẩm bổ cho đến hiện tại đã là một bảo vật vô cùng mạnh mẽ, so với đế binh còn mạnh mẽ hơn.

Không biết Trần Vệ dùng cách gì lấy được Vạn Yêu Tâm, thậm chí dung hợp để cho mình sử dụng, cuối cùng biến thành bộ dáng này. Chỉ có thể nói thủ đoạn không tầm thường nhưng Lý Quân Thiên không có hứng thú đi tìm hiểu kỹ càng.

Hắn chỉ quan tâm một việc, chính là đám người này có nhiều thủ đoạn “chứng đạo” lắm. Đều không phải đường đường chính chính Ngự Linh Đại Đạo, càng giống đường nghiêng ngõ rẽ của đạo này, nhưng lực lượng đều không tầm thường, đều có thể sánh vai đại đế.

Xem ra cái gọi là Thiên Mệnh Đại Đế gây nên rất nhiều người bất mãn, không phục giấu ở trong lòng, âm thầm tìm cách đánh vỡ giới hạn sức mạnh.

Trần Vệ lúc này mượn nhờ Vạn Yêu Tâm có sức mạnh sánh ngang với cường giả cấp bậc đại đế, so ra mà kém Thiên Đạo cùng Huyết Kiếp nhưng không thể coi thường, nhất là khi mà cả hai đều đang bị trấn áp hạn chế.

Hơn nữa Trần Vệ có chuẩn bị mà đến, không đơn giản chỉ dùng Hoàng Kim Tuyến đánh lén là xong. Tuy nhận ra có người dò xét, nhấc lên cảnh giác nhưng thời gian hạn hẹp, Trần Vệ không biết khi nào hai người sẽ tránh thoát giam giữ của Hoàng Kim Tuyến.



Trần Vệ lập tức có động tác. Chỉ thấy sáu con mắt đồng loạt mở ra, mắt đỏ tròng đen tràn đầy yêu dị. Sáu con mắt giống như một bông hoa lớn nở rộ ở trên mặt, từ trên đôi mắt bắn ra một loại lực lượng huyền diệu.

Thiên Đạo ở trong cơ thể của Thiên Dung Nữ Đế đột ngột bị kéo ra ngoài. Thiên Đạo cũng không có chân linh ở đây, chỉ là một luồng ý thức xâm nhập vào nơi này, không có linh hồn, không có hồn lực ở trong Thiên Dung Nữ Đế.

Đáng lý là vô hình vô chất, không tồn tại dấu vết, không có khả năng b·ị b·ắt được. Nhưng cứ như vậy lại bị Trần Vệ kéo ra một cái bóng mờ. Sau đó xích hoàng huyền thần quang, ba loại màu sắc trộn lẫn từ trong sáu con mắt bắn ra, hóa thành một cột năng lượng đánh thẳng vào bóng mờ của Thiên Đạo.

Một đòn trực tiếp đem bóng mờ đánh bay sau đó xuyên thẳng đến trên người Huyết Kiếp. Bóng mờ b·ị đ·ánh chui vào trong cơ thể của Huyết Kiếp, cột sáng kia lôi kéo lên hoàng kim tuyến quấn lấy Huyết Kiếp, bao khỏa kín lại giống như đóng thành một cái kén.

Thiên Dung Nữ Đế được hoàng kim tuyến buông ra, lập tức giải thoát sức mạnh nhưng nàng còn chưa tỉnh lại, ý thức cũng không biết bị ném hay trốn đi đến nơi nào. Trần Vệ vội vàng nhắm chặt sáu con mắt đã bị phá hủy nát bét, tiến lên đỡ lấy Thiên Dung Nữ Đế chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Lý Quân Thiên bước ra một bước, dọc theo đại đạo liền đến trên đầu của Trần Vệ cùng Thiên Dung Nữ Đế, hiểu rõ tiền căn hậu quả liền tán thưởng một câu.

“Kế hoạch thật xảo trá, để cho Huyết Kiếp cùng Thiên Đạo không thể vận lộn sống c·hết, không c·hết không thôi còn bản thân từ đó dứt ra ngoài, chờ đợi kết quả giải quyết hậu hoạn”.

“Ngươi?”

Trần Vệ đã không có con mắt nào nhưng không cần mắt hắn cũng biết người đến là ai. Mặc dù đã ra tay nhanh như vậy nhưng vẫn không kịp, không có đủ thời gian để hoàn thành kế hoạch.

Vội vàng dùng lực lượng thủ hộ Thiên Dung Nữ Đế, Trần Vệ đề cao mười phần cảnh giác. Hắn không muốn chiến đấu, nhưng không nắm bắt được tâm tư của Lý Quân Thiên cho nên lo lắng không thôi.

...

p/s: Cầu đề cử!!!