Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 301: Thần Long



Chương 301: Thần Long

[[Quyển 4 – Duyên Nghịch Hành]]

Lý Quân Thiên ngủ một giấc, thần thanh khí sảng đi ra cửa.

Tam Thiên Đại Thế Giới còn cần hoàn thiện nhưng mà không cần phải vội vàng. Vội vàng nhất là đám người của Thiên Mông Đạo đột nhiên không tìm thấy Ma Hê Thủ La Thiên để đi vào, hoảng loạn một đám.

May mắn là Tường Vi tự hành xuất thủ, ổn định lại khả năng liên lạc giữa các thành viên, không tạo nên hỗn loạn quá lớn.

Lý Quân Thiên không cảm thấy phải xây dựng một cái Ma Hê Thủ La Thiên khác hay cố ý đi tìm cách thay thế duy trì cho đám người của Thiên Môn Đạo. Võ Đạo đã mở rộng, chấp niệm của Kiếm Ma đã tiêu tan từ lâu, chẳng cần phải phát triển Thiên Môn Đạo làm gì, mặc dù ngày thường Lý Quân Thiên cũng không để ý đến môn phái này.

Nhưng Vũ Nhu, Tường Vi, thậm chí là Vị Ương bỏ ra nhiều công sức như vậy, các nàng không nỡ vứt đi công sức này. Hắn quyết định đi tìm Vị Ương xem xem nàng đã hoàn thành tạo hóa hay chưa.

Đồng thời đem chuyện này ném cho Vị ương là thích hợp nhất. Thành Hà Tiên trở thành neo điểm cho đám người kia cũng không tệ. Dù sao Vị Ương được vớt ra ngoài rồi, thành Hà Tiên lộ ra không quá quan trọng nữa.

Nếu Vị Ương không muốn, vậy thì ném cho Tường Vi cũng được. Nữ nhân này giống như phát triển thêm công pháp, nàng rất vui lòng làm ra một phương thế giới từ lực lượng mộng ảo cho mà xem.

...

Thời gian trở lại lúc mà ý thức của Thiên Đạo b·ị đ·ánh tan.

Cực đông, nước biển xanh thẫm sóng bạc lăn tăn. Đây là vùng biển phía đông của Thế Giới Cửu Châu, biển này có thể nối thẳng Hỗn Không Hải. Đứng giữa Biển Đông Xanh cùng Vô Tận Hải là một tòa Long Cung sừng sững. Long Cung là một tổ hợp kiến trúc dưới đáy biển, bao phủ mấy nghìn dặm, nguy nga đồ sộ nhưng người khác khó mà gặp được

Trung tâm của tổ hợp Long Cung là đế binh Long Đình, giống như đế binh Yêu Thần Cung của Yêu Tộc. Nhưng Long Đình không hoàn toàn là Đế Binh, phương thức tế luyện không giống nhau. Long Đình kỳ thực dung luyện từ vô số nghịch lân của các thế hệ long tộc.



Long tộc sau khi c·hết, một thân tinh hoa đều tự động tan rã, một phần trả về thiên địa, một phần trợ giúp hậu bối, còn một phần lưu giữ lại ở trong nghịch lân. Nghịch lân là chiếc vảy rắn chắc nhất của long tộc, cũng che lại trái tim của long tộc.

Sau khi c·hết, nghịch lân liền luyện vào trong Long Cung, dung hợp tạo nên một kiến trúc vô cùng vững chắc khó mà phá bỏ được, cho dù là đại đế cũng phải hao phí một phen công phu mới có thể gây tổn thương đến.

Long Đình là trọng địa của Long Tộc, chỉ có các đời tộc trưởng mới có thể ở tại nơi này. Kỳ thực long tộc cũng không có việc gì quan trọng, từng cá thể mạnh mẽ tản mạn chẳng cần phải quán lý quá chặt.

Mỗi năm tổ chức một lần tộc hội, quyết định người nào đủ tư cách tấn thăng “Long Vương” “xin tài trợ” xây dựng long cung của bản thân. Lại giải quyết vấn đề t·ranh c·hấp gì đó, ngoài ra chẳng có chuyện gì.

Đương nhiệm tộc trưởng đang ngủ say đột nhiên mở rộng đôi mắt hoàng kim của mình, giống như cảm ứng được cái gì liền phát ra một tiếng ngâm lớn, truyền đi thông tin.

Cùng lúc, ở một khe rãnh nào đó dưới đáy biển.

Dưới biển có núi, dưới biển có thác, dưới biển cũng có đất bằng, có cổ thụ, có cỏ nhỏ, không khác gì thế giới ở trên đất bằng.

Ngày này hải lưu chảy cuồn cuộn, hải lưu bị dẫn động quấn quanh ở cùng một chỗ, tạo thành một cái vòng xoáy lớn, giống như hải nhãn.

“Là lúc này”.

Lý Thanh Thanh mở bừng mắt, từ tư thế đang ngồi xếp bằng chợt tung người nhảy lên, muốn phi ra ngoài lòng biển, phá tan mặt biển bay lên không trung.

Từ đáy biển xông phá mặt biển, cơ thể của Lý Thanh Thanh chậm rãi kéo dài, một trăm lẻ tám đốt xương sống kéo dài, mỗi một cái xương sống đều dài ba thước, to lớn giống như một tòa giả sơn.

Cơ thể của của Lý Thanh Thanh trở nên khổng lồ, trăm thước, nghìn thước, vạn thước, xuyên thẳng qua mặt biển, đầu lâu xông phá mặt biển đuôi rồng vẫn còn quét ngang đáy biển.



Rống!!!

Long ngâm chấn thiên, toàn bộ thiên địa vào lúc này đều bị rung chuyển, thế giới giống như mặt trống bị gõ thành từng tầng gợn sóng. Thiên địa bị kinh động, phong vân bị người kéo lên, chuyển động mãnh liệt.

Hắc vân già thiên, vạn dặm không có ánh sáng, mây đen để người không thể nhìn thấy bầu trời.

Ầm ầm!!!

Hắc lôi ở quanh người Lý Thanh Thanh nổi lên, đục xuyên qua thân thể của nàng, muốn đem nàng chọc thủng trăm nghìn lỗ, đốt cháy không còn dấu vết. Lý Thanh Thanh khẽ khuấy đảo thân thể, mỗi một cử động đều dẫn phát hắc lôi, cho dù ngâm dài một tiếng cũng khiến cho hắc lôi bổ tới.

Từng đợt hắc lôi cuồn cuộn đổ xuống, hắc lôi giống như thủy triều, sóng sau đè sóng trước đập vào long khu vạn dặm. Long khu ẩn mình vào trong không gian lại bị hắc lôi bổ nứt không gian, để cho long khu không thể không lộ ra ở trên thế giới.

Một đêm, Lý Thanh Thanh bị bổ một đêm, vảy rồng rách nát không kịp thay mới, máu thịt đốt cháy không kịp tái sinh lưu lại từng cái lỗ cháy khét trên thân thể. Xương rồng chằng chịt vết nứt, gân rồng cũng đứt đoạn thành từng mảnh.

Bị hắc lôi đánh một đêm, toàn thân bao phủ bên trong long tức cuồn cuộn. Long tức một lần nữa xảy ra thuế biến kinh người, long tức có thể hoàn toàn triệt tiêu hắc lôi, ngang hàng với lực lượng cấm kỵ, thậm chí vượt trội hơn.

Từ đó không sợ bị hắc lôi tổn thương. Long tức bao phủ toàn thân, chậm rãi khống chế lại lực lượng của mình không để cho sức mạnh từ thân thể phá hư quy tắc tạo thành hắc lôi.

Đến tận lúc này, Lý Thanh Thanh mới coi như độ kiếp thành công. Nàng chứng đạo thành công, nhưng không có đại đạo bắn ra ngoài, đại đạo đánh vào thiên địa. Chỉ có một loại quy tắc đặc hữu, thân thể đánh phá quy tắc gò bó mà siêu nhiên rời khỏi thiên địa.

Thiên địa không ước thúc được nàng, lực lượng của nàng vượt qua gò bó của thiên địa, sẽ không vặn vẹo quy tắc tạo thành cấm kỵ hắc lôi đánh xuống khi mà phát huy ra toàn bộ lực lượng của thân thể.

Đại đạo, không đánh ra ngoài, lại được thiên địa công nhận. Là một loại chứng đạo, nhưng không phải Võ Đạo, có thể gọi là lấy lực chứng đạo.



Nhưng Lý Thanh Thanh có một cái ràng buộc với thiên địa, ràng buộc rất chặt chẽ.

Liệt Thiên Phản Huyền Giác!

Đây là một cái “linh vật” một cái “linh vật” do người tạo ra, cũng trở thành căn cơ võ đạo của Lý Thanh Thanh. Đi cho đến hiện tại, Liệt Thiên Phản Huyền Giác không có nhiều tác dụng đối với Lý Thanh Thanh cho lắm. Lực lượng chủ yếu của Lý Thanh Thanh đến từ Hóa Long Thất Biến.

Lý Thanh Thanh chứng đạo, cũng hoàn thành biến cuối cùng của Hóa Long Thất Biến, đồng nghĩa với đem môn công pháp này luyện đến đại thành.

Đệ thất biến – Thần Long Biến.

Biến thân Thần Long, ngao du chư thiên, từ này không về biển, thiên đạo mặc tiêu dao.

Đại đạo vô quy ngã, lực đoạn pháp tắc tỏa, chúng sinh không thể gặp, không biết tức là không tồn tại, không thấy cũng là vô hình.

Vạn trượng thần long ẩn động trong tầng mây, long tức mang theo kim quang bao trùm toàn bộ long khu, kim quang càng lúc càng thịnh nhưng phạm vi của kim quang dần dần co rút lại.

Không ngừng thu nhỏ, thu nhỏ, cuối cùng một thân thanh y tung bay trong gió, kim tuyến thêu thành tường vân tô điểm phát ra tươi đẹp.

Liệt Thiên Phản Huyền Giác giống như một cái sừng nhỏ hơi nhú khỏi cái trán, con người màu hoàng kim híp híp mắt, khẽ vuốt vuốt mái tóc của mình. Lý Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn bầu trời, khóe miệng bất giác câu lên.

Bàn tay khẽ nắm, giống như ước lượng lực lượng của mình, một cái nắm tay giống như có thể bóp nát không gian trong lòng bàn tay, hóa không gian thành lực lượng không gian hỗn loạn.

“Lực lượng này thật mạnh, đúng là làm ngươi si mê”.

...

p/s: Quyển 4 mở ra, cầu đề cử!!!