Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 304: Ký ức



Chương 304: Ký ức

Ta là Huyết Kiếp, quỷ dị cấp kiếp, trong linh sinh ra trí, kiến thức ba vạn năm tích thành tuệ.

Huyết Kiếp là hung danh người khác gọi ta, nhưng ta không quá ưa thích cái tên này. Ta muốn đi tìm bọn hắn lý luận, nhưng đám người kia thật sự không nói đạo lý, vừa gặp liền động thủ mà không cho ta nói một lời.

Đám người kia thật vô sỉ, khong những ra tay đánh lén lại còn đánh hội đồng ta. Tuy ta bất tử bất diệt nhưng cũng không chịu nổi nhiều người vây công như vậy, cuối cùng phải chịu tầng tầng phong ấn.

Cách một khoảng thời gian lại có vô số người đến gia cố phong ấn, bọn hắn không g·iết được ta liền nhốt ta ở một chỗ. Vừa nhốt liền là thời gian mấy vạn năm, để ta quá mức khó chịu.

Còn tốt, chủ nhân xuất hiện phá mở phong ấn đem ta cứu ra ngoài, giúp ta khống chế lại lực lượng, không bị lực lượng ảnh hưởng bản thân. Ta quyết định nói cho chủ nhân tên của mình.

Cũng biểu thị cho lòng trung thành của ta.

“Hồng Tụ Linh?”

Lý Quân Thiên nao nao, hắn giặt rửa đi đại bộ phận ký ức của Huyết Kiếp sau đó chỉnh sửa biên soạn một chút, đại bộ phận đều để cho ký ức tự hành diễn biến cùng bù đắp.

Cho nên Lý Quân Thiên không có đặt tên cho Huyết Kiếp, nghe đến Huyết Kiếp tự báp danh tự thì Lý Quân Thiên cũng không hiểu ra sao.

Hồng Tụ Linh, một cái tên nghe thật kỳ quái.

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Lý Quân Thiên, Hồng Tụ Linh cười rất tươi, ánh mắt híp lại thành một vầng trăng khuyết. Ngoại hình của Hồng Tụ Linh là một tiểu cô nương chừng mười hai tuổi, cao khoảng một thước rưỡi, mái tóc đỏ thẫm bồng bềnh cùng màu với bộ váy mà nàng đang mặc.

Hồng Tụ Linh vui vẻ giống như trong lòng đang nhảy cẫng lên, gật đầu lia lịa đáp lời Lý Quân Thiên.



“Đúng vậy, chủ nhân, ta tên là Hồng Tụ Linh”.

Lý quân Thiên không biết vì sao Huyết Kiếp lại biến thành nữ tính, “linh” không phân chia giới tính, dù sao bọn nó cũng không sinh sản theo cách thức tự nhiên được. Nhưng nếu như “linh” có được trí tuệ thì dựa vào ý thức chủ quan thay đổi từ ngoại hình đến giới tính.

Không quan trọng lắm, Huyết Kiếp có biến thành cái gì thì miễn ngoan là được, bởi vì Huyết Kiếp là một phần của Tam Thiên cho nên sự tồn tại của nó rất hữu ích. Còn Huyết Kiếp muốn cải tạo Huyết Ngục Thiên thành dạng gì thì Lý Quân Thiên không thèm quan tâm.

Quy tắc hay đại đạo diễn hóa từ Huyết Kiếp diễn hóa ra sẽ trở thành một phần hoàn thiện cho thế giới, thần thông từ đó cũng sẽ mạnh mẽ hơn.

Tất nhiên nếu như Huyết Kiếp có thể “chứng đạo” thành công, siêu thoát khỏi đại đạo diễn hóa thế giới của Lý Quân Thiên thì hoàn toàn có thể nhảy ra Tam Thiên Đại Thế Giới.

Tất nhiên Đại Đạo của Lý Quân Thiên diễn hóa thành Tam Thiên Đại Thế Giới không có hỗ trợ “chứng đạo siêu thoát” đâu, thậm chí lực cản vô cùng to lớn, toàn bộ đại đạo hợp lực giảo sát bất cứ ai có ý định siêu thoát ra ngoài mà không được sự cho phép từ Lý Quân Thiên.

Nếu như có người nào siêu thoát từ trong thế giới ra ngoài vậy thì một phần sức mạnh rất lớn từ thế giới sẽ bị mang đi, cho nên Lý Quân Thiên còn lâu mới cho phép chuyện đó xảy ra.

Hồng Tụ Linh líu ríu giống như một con chim sẻ vây quanh Lý Quân Thiên, Lý Quân Thiên không muốn để ý đến nàng ta nhưng bởi vì rất nhiều ký ức của Hồng Tụ Linh là do Lý Quân Thiên đan dệt nên.

Lý Quân Thiên tạm thời có thể hiểu được Hồng Tụ Linh mong muốn cái gì, cùng với chán ghét điều gì. Bởi vì đã bị phong ấn mấy vạn năm, Hồng Tụ Linh cực kỳ chán ghét cô đơn cùng lạc lõng.

Nàng ta cực kỳ có muốn có bạn bè chơi cùng, nếu cứ vứt nàng ta lạc lõng ở đây thì sớm muộn gì cũng làm cho nàng ta phát điên lên rồi lại phá hủy tất cả.

Nghĩ một chút, Lý Quân Thiên đem ý thức của mấy người từ Tự Tại Thiên ném vào trong Huyết Ngục, tái tạo chân linh cùng với đan dệt ý thức khác biệt, cuối cùng tạo nên hơn một trăm “người”.

Hoặc không nên gọi là người, có thể gọi là “sinh vật”. Máu thịt dùng từ lực lượng của Huyết Kiếp cho nên thân thể khó mà giống như con người được. Lực lượng pháp tắc giống như cưỡng ép thay đổi hình dáng của sinh vật, thậm chí cưỡng ép thay đổi hình dáng linh hồn, ảnh hưởng đến cả chân linh của nó.



Ở trong thế giới này, Lý Quân Thiên có quyền năng của đấng tạo hóa, phất tay có thể sáng tạo mọi thứ, một ý niệm của thể hủy diệt tất cả.

Đừng nhìn Huyết Kiếp ở bên ngoài hoành hành khó g·iết, ở nơi này tất cả đều gắn chặt với đại đạo của Lý Quân Thiên, Huyết Kiếp không thể hấp thụ bất cứ thứ gì, chỉ có thể bị mài mòn đến c·hết, mà thời gian ở trong thế giới này cũng là vô nghĩa.

Cho nên nếu Lý Qân Thiên muốn thì Huyết Kiếp chỉ có một con đường c·hết, không có khả năng thứ hai.

Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ liền phân phó.

“Ngươi trở thành Huyết Ngục Thiên, là một phần của đại thế giới này cho nên phải quản lý tốt địa bàn của mình”.

Hồng Tụ Linh gật đầu, sau đó hơi kéo hông váy của Lý Quân Thiên, e dè nói.

“Chủ nhân, lúc trước ngươi...vì sao ngươi lại g·iết Thôn Thiên Kình?”

Lý Quân Thiên: ???

Thôn Thiên Kình?

Nghe rất quen thuộc nhưng Lý Quân Thiên chắc chắn mình không g·iết qua Thôn Thiên Kình. Truyền thuyết chẳng phải đã nói rằng Hỗn Không Hải là do t·hi t·hể của Thôn Thiên Kình hóa thành hay sao?

Nhưng Hỗn Không Hải đã tồn tại không biết mấy chục vạn năm, nào phải do hắn làm ra. Lý Quân Thiên lại lâm vào trong nghi hoặc, hỏi lại Hồng Tụ Linh.

“Ngươi nhìn thấy tận mắt sao?”



Hồng Tụ Linh lắc đầu, chân thành nói.

“Không phải, nhưng trong ký ức truyền thừa của ta có ghi lại rõ ràng. Năm đó bởi vì ngài đ·ánh c·hết Thôn Thiên Kình mới khiến cho Bạch Thiên Hi lên kế hoạch c·ướp đoạt Thái Dương, mở ra chung cực chiến”.

Lý Quân Thiên chắc chắn bản thân không thêu dệt ký ức này, hắn đã giặt sạch ký ức của Huyết Kiếp, nhưng giống như kích hoạt lại ký ức bị che giấu từ vô số năm tháng của nó thì phải.

Cho dù như thế, cũng không có lý do gì khiến cho Hồng Tụ Linh nhìn thành Lý Quân Thiên g·iết Thôn Thiên Kình chứ?

Không nghĩ ra liền không nghĩ, có thể là Hồng Tụ Linh nhớ nhầm, có thể là ký ức bù đắp sinh ra sai lệch, bất kể lý do gì cũng không đáng xoắn xuýt, trong đầu ghi lại một thông tin như thế là được.

Không để cho Hồng Tụ Linh tiếp tục líu ríu, Lý Quân Thiên liền đuổi nàng đi chỉnh đốn Huyết Ngục Thiên.

Lý Quân Thiên trở về sân nhỏ, nghĩ nghĩ liền cảm thấy Hồng Trần Thiên mở rộng thật nhanh, tốc độ hoàn thiện cũng nhanh chóng, nhưng vẫn quá lâu. Hắn liền dẫn dắt lực lượng thời gian mà mình lĩnh ngộ tăng tốc thời gian của Hồng Trần Thiên.

Thời gian nhanh gấp hai lần, gấp bốn lần, gấp tám lần...

Cuối cùng tốc độ thời gian ở Hồng Trần Thiên nhanh hơn Huyết Ngục Thiên cùng Tự Tại Thiên gấp hơn một trăm hai mươi lần. Thời gian ở Tự Tại Thiên lại nhanh hơn ngoại giới gấp mười lần.

Mà sân nhỏ của Lý Quân Thiên lại duy trì ở tốc độ thời gian ngang bằng với ngoại giới, một sân nhỏ tự thành một khu vực riêng, bất kể là quy tắc hay đại đạo đều là đặc biệt nhất, cũng ẩn náu đi không người nào có thể gặp được.

Sân nhỏ không tuế nguyệt, thời gian thấm thoát trôi.

Ngoại giới nửa năm, trong sân nhỏ cũng qua sáu tháng. Bạch Tuyết bay đi, một đường thông thuận, cuối cùng đã đi vào Dục Hoan Đô.

...

p/s: Cầu đề cử!!!