Ngôn Tuấn Vỹ đương nhiên không để đệ đệ mình bị người khác mắng chửi, hơn hết hắn muốn bảo toàn vị trí thái tử cho Ngôn Tuấn Hàn, nhưng tình thế hiện tại chỉ có thể một là hắn trở thành thái tử hai là để Ngôn Đình Anh trở thành thái tử
Đương nhiên không thể để Ngôn Đình Anh làm thái tử được, năm đó người khiến cho Ngôn Tuấn Hàn bệnh liên miên một năm liền chính là Ngôn Đình Anh, hắn thế nhưng lại dám đem một con cẩu đang phát điên vào cung còn cho con cẩu đó cắn Ngôn Tuấn Hàn, lúc đó Ngôn Tuấn Hàn chỉ là một hài tử đương nhiên không thể tránh được, hơn thế sau lần đó hắn bắt Ngôn Tuấn Hàn đến ép y lại gần con cẩu đó, Ngôn Tuấn Hàn sợ đến ngất xĩu, sau lần đó Ngôn Tuấn Vỹ liền không nhịn nữa cùng Tại Chính Hiên hai người đem con cẩu đó giết chết, còn cho người đem con cẩu làm thành thức ăn mang lên cho Ngôn Đình Anh, cũng từ đó bọn họ cùng nhau ghi thù lớn
Ngôn Đình Anh vốn dĩ là người được xem như thái tử trước khi Ngôn Tuấn Hàn chào đời, hắn quả thật có tài nhưng lại là một kẻ quá tham độc quá độc ác từ nhỏ sớm đã không vừa mắc các huynh đệ của mình, ba lần bảy lượt gây khó dễ cho họ, Ngôn Tuấn Vỹ cũng không thoát khỏi vài lần bị Ngôn Đình Anh hại, nhưng người này càng lớn giả tâm càng lớn hơn, nếu bây giờ hắn lên làm thái tử liệu có phải sẽ giết hết tất cả hai không, không từ thủ đoạn mà đoạt ngôi hay không
Ngôn Tuấn Vỹ vài ngày trước nhận được thư của Tại Chính Hiên nói về việc xuất hiện đám người địch quốc có thân thủ tốt, hắn liền lo lắng cho an nguy của đệ đệ mình nhưng cũng may trong thư nói rằng mọi việc đều ổn hắn không cần phải lo lắng, hơn hết bây giờ là đề phòng Ngôn Đình Anh
Ngôn Tuấn Vỹ lần nữa vào cung thăm mẫu hậu, đã một thời gian không có tung tích của Ngôn Tuấn Hàn, mẫu hậu luôn u buồn lo lắng, phụ hoàng cũng vô cùng đau lòng, hắn mặc dù muốn nói cho mẫu hậu tin tức của đệ đệ nhưng nếu nói ra lỡ như có người nghe được nói cho Ngôn Đình Anh xem như lần mạo hiểm này hoàn toàn công cóc hết, Ngôn Tuấn Vỹ cũng cho người âm thầm đón Huỳnh Liên trở về phủ của mình để an toàn
“Tham kiếm mẫu hậu”
“Vỹ nhi đứng lên, ta đã nói bao nhiêu lần không cần phải hành lễ”
Ngôn Tuấn Vỹ liền mỉm cười, mẫu hậu đã gầy đi rất nhiều từ ngày đệ đệ mất tích
“Có tin tức gì của Hàn nhi chưa”
“Vẫn chưa mẫu hậu, người không cần lo lắng, không có tung tích cũng là việc tốt”
Hoàng hậu gật đầu, nếu như có tin tức lại là tin tức xấu vậy thà không có tin tức cũng được, bây giờ trên dưới triều đình đang xôn xao việc lập tân thái tử mới, nàng đương nhiên biết hoàng nhi của mình mệt mỏi như thế nào nhưng Hàn nhi không muốn làm thái tử nàng đã biết nhưng Vỹ nhi đứa nhỏ này rất có tài nhưng lại quá yêu thương đệ đệ không muốn giành lấy ngôi vị thái tử của đệ đệ mình
“Vỹ nhi ta đã nghe phụ hoàng ngươi qua, người tính toán muốn để ngươi làm thái tử, chuyện của Hàn nhi đợi khi Hàn nhi trở về rồi tính tiếp”
Ngôn Tuấn Vỹ bất ngờ, không nghĩ phụ hoàng thế mà đã tính toán để hắn làm thái tử, nhưng cũng có thể hiểu được phụ hoàng yêu thương mẫu hậu như vậy ngoài hoàng nhi của mẫu hậu sinh ra người còn muốn để người khác bước lên ngôi vị thái tử hay sao
“‘Nhưng nếu Hàn nhi, đệ ấy trở về như vậy phải làm sao”
Hoàng hậu thở dài rồi nói
“Ta đã sớm nói với phụ hoàng các ngươi về việc Hàn nhi không muốn làm thái tử, phụ hoàng các ngươi ban đầu vô cùng tức giận nhưng sau đó cũng đã suy nghĩ kỹ, người muốn thấy Hàn nhi có thể vui vẻ như trước đây cho nên quyết định để cho ngươi trở thành thái tử, Vỹ nhi trở thành thái tử rồi phải bảo vệ đệ đệ thật tốt có biết chưa, đứa trẻ Hàn nhi đã chịu khổ nhiều rồi”
Ngôn Tuấn Vỹ gật đầu
“Mẫu hậu người yên tâm, nhi thần sẽ bảo vệ Hàn nhi thật tốt”
Ở chỗ Ngôn Tuấn Hàn, gốt cuộc y cũng quyết định đành phải liều một phen, cùng nhau vào Nam Thành
Cả đoàn xe ngựa vừa đến cổng thành liền bị binh lính chặn lại
Tống Kỳ Nam liền lên tiếng
“Vị quan binh đây bọn ta là thương buông từ Thịnh Hà quốc đến”
“Thương buôn từ Thịnh Hà quốc sao, các ngươi có giấy hay không, còn nữa các ngươi buôn cái gì”
“Chúng ta buôn ngọc, hơn nữa còn có giấy rất rõ ràng”
Tại Chính Hiên ở bên cạnh bất ngờ, không nghĩ Tống Kỳ Nam thế mà có thể diễn đạt như vậy, chỉ là trong mấy ngày liền có thể có đầy đủ những thứ như giấy buôn còn có mọc, vô cùng xác thực
Ngôn Tuấn Hàn ở bên trong xe ngựa thầm cười, Tống Kỳ Nam vốn dĩ đã sớm buôn những thứ ngọc quý cũng như là dược liệu cho nên lần này y nhờ đến Tống Kỳ Nam cũng là có lí do
Binh lính nhìn giấy sau đó cùng nhau liếc mắc ta phía sau
“Các ngươi buôn ngọc tại sao lại đi nhiều người như vậy”
“Vị quan binh này, ngọc đều là ngọc quý phải đi nhiều người để đám bảo an toàn, nếu các vị nghi ngờ có thể kiếm tra”
Mấy tên binh lính liền nhìn nhau
“Vậy trên xe ngựa là ai”
“Trên xe ngựa là muội muội của ta, ta cùng đệ muội đi khắp nơi buôn ngọc”
“Được rồi các ngươi vào đi, đến lúc đó đến chỗ tri phủ đại nhân báo một tí để người biết”
Tống Kỳ Nam gật đầu sau đó nhét một túi bạc cho vị quan binh kia
Thế là bọn họ thành công vào trong Nam Thành, bây giờ phải tìm một khách điếm an toàn để nghỉ chân, Ngôn Tuấn Hàn nghĩ nhưng lại không nghĩ đến trước mặt bọn họ lại là một phủ đệ không hề nhỏ, nhưng nhìn bảng hiệu Ngôn Tuấn Hàn liền hiểu ra, lại là do Tống Kỳ Nam mở cửa tiệm buôn ngọc tại đây
“Xem ra ngươi thật sự giàu đấy”
Tại Chính Hiên châm chọc nói
“Không giàu, không giàu so với thiếu chủ ta vẫn không giàu bằng”
Tại Chính Hiên bất ngờ, Tống Kỳ Nam thế mà biết được thân phận của hắn, xem ra người này đã có điều tra rồi
“Mau vào trong đi, ở bên ngoài không tiện”
Tống Kỳ Nam nói
Cả bọn người cùng vào trong, phòng ốc đều đã được sắp xếp
Ngôn Tuấn Hàn ở trong phòng liền nhanh chóng cởi bỏ nữ trang trên người, mệt mỏi mà dựa vào giường, nhiều ngày đêm bọn họ không ngừng lên đường, bây giờ y phải suy nghĩ làm sao để có thể thành công trà trộn vào phủ của tri phủ Nam Thành đây, hơn hết cũng phải ra ngoài dò xét một phen
Tại Chính Hiên ở bên ngoài liền tìm hồ lô cho y, sau đó liền gõ gõ cửa phòng của Ngôn Tuấn Hàn