Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu

Chương 64



Hai ngày sau, mọi thứ đều đã được chuẩn bị, Ngôn Tuấn Hàn cải trang thành nữ sau đó cùng Tôn Tình đóng vai thành một vị tiểu thư, Tống Kỳ Nam và Tại Chính Hiên thì trở thành hai vị ca ca của y

Chu Đình nhìn Ngôn Tuấn Hàn bận nữ trang liền không nhịn được mà cười lớn, Ngôn Tuấn Hàn đen mặt liền đánh hắn một cái

“Mắc cười lắm sao”

“Không có, không có, chỉ là nhìn ngươi bận nữ trang thật sự rất đẹp a, có điều nhìn như thế nào cũng cảm thấy có chút cao lớn a, nữ nhân sao lại cao như vậy”

Ngôn Tuấn Hàn nhịn không được liền đá Chu Đình một cái

“Tại sao hắn cũng đi cùng chúng ta”

Tại Chính Hiên nhìn qua Tống Kỳ Nam

“Nhiều người có võ công đi chung càng an toàn hơn, hơn nữa nhìn Kỳ Nam liền có cảm giác thương buôn từ nơi khác đến”

Tống Kỳ Nam cười nhẹ với Tại Chính Hiên, Tại Chính Hiên liền nhịn không được muốn đánh người, tên này là đang thách thức hắn sao

“Chu Đình ngươi cùng Từ Chấn Thiên đến sau đi”

“Ta tại sao phải đi cùng hắn, Tuấn Hàn ta muốn đi cùng ngươi mà”

Chu Đình liền ôm chân của Ngôn Tuấn Hàn, tại sao Tống Kỳ Nam lại được đi cùng y, hắn lại phải đi cùng Từ Chấn Thiên hơn nữa, kể từ ngày hôm đó hắn và Từ Chấn Thiên nửa lởi cũng không nói, đi với nhau chả khác nào giết hắn luôn đi

“Nhiều người như vậy sẽ dễ gây chú ý hơn nữa ngươi muốn theo ta vậy làm tì nữ theo cùng cũng được”

Chu Đình liền buông chân Ngôn Tuấn Hàn ra, có đời hắn mà đi giả dạng nữ nhân, tuyệt đối không bao giờ đâu

Sau người Ngôn Tuấn Hàn cùng ra khỏi khách điếm bằng đường sau, phía sau đã chuẩn bị xe ngựa và ngựa đầy đủ, Phan Mạch hành lễ với Ngôn Tuấn Hàn

“Điện hạ ta sẽ ở bên ngoài Nam Thành đợi tin tức của người, chỉ cần thấy tín hiệu chúng ta liền xông vào”

Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, lần này y để Phan Mạch chỉ huy binh mã cùng ám vệ đợi khi đã thu thập đủ chứng cứ tạo phản của Ngôn Đình Anh bọn họ liền cùng nhau một ổ bắt trọn đám người có lòng dạ không trung này

Ngôn Tuấn Hàn ngồi trên xe ngựa bên cạnh có Tôn Tình và Kim Hoa An, bên ngoài Viên Trình Nam đánh ngựa, Tại Chính Hiên và Tống Kỳ Nam cưỡi ngựa ở phía trước, phía sau cũng có thêm một đám thị vệ đóng giả thành những thuộc hạ cùng thương buôn đi khắp nơi buôn bán

Ban đầu Ngôn Tuấn Hàn vốn dĩ muốn để Tại Chính Hiên cùng hắn giả trang thành một đôi nô tài, để cho Tôn Tình trở thành một vị tiểu thơ nhưng như thế nào cũng không hợp lí, hơn nữa tri phủ của Nam Thành đã từng trạm mặt qua y, nếu như nhìn thấy liền nhận ra như vậy không ổn chút nào

Đến cùng thì y đành phải cải trang thành nữ nhân, ít ra thì cũng không thể nhìn ra được

“Điện hạ chúng ta làm vậy có ổn không, mặc dù người cải trang thành nữ nhưng tri phủ đó hắn từng gặp qua người rồi”

Ngôn Tuấn Hàn lắc đầu

“Không sao chăc chắn sẽ không nhận ra hơn nữa ta tin tưởng tay nghề của Hoa An, nhìn xem có chút nào nhìn giống nam nhân hay không”

Không phải nói chứ y hoàn toàn hài lòng với Kim Hoa An, hắn thế mà có thể biết cải trang còn có thể cải trang y nhìn không ra một chút nào của nam nhân chỉ là nữ nhân của Bình Thiên quốc không ai cao đến như vậy, bọn họ chỉ đành mượn danh là người của Thịnh Hà quốc, nhưng cũng may ở Thịnh Hà quốc nữ nhân cao một chút cũng không có gì bất thường, ở Thịnh Hà quốc nữ nhân còn có thể xin vào quân ngũ, cũng có thể trở thành tướng quân hoặc trở thành quan trong triều cho nên chuyện này cũng không phải lạ lẫm gì

“Sau khi vào Nam Thành cẩn thận hành động một chút, Tôn Tình thương thế của ngươi vẫn còn chưa ổn cho nên tạm thời không cần hành động gấp gáp, để Hoa An cùng Trình Nam hai người bọn họ đi thăm dò”

Tôn Tình vâng lệnh, thật ra thương thế của nàng đã không còn nặng nữa, hơn nữa nàng muốn cảm tạ người kia, nếu không phải người kia kịp thời ứng cứu nàng e là mạng cũng khó giữ, nhưng nàng muốn hỏi đến người cứu mình điện hạ liền không vui nên nàng không dám hỏi đến nhưng nàng nghĩ Tại Chính Hiên chắc chắn sẽ biết vì nàng cảm thấy Tại Chính Hiên và người kia có liên hệ

Một đường đến Nam Thành bọn họ đều không nghỉ ngơi, ba ngày đường liền đến Nam Thành, chỉ là không biết Nam Thành từ lúc nào lại kiểm soát người vào trong thành như vậy

Đám người của Ngôn Tuấn Hàn đành cách thành tìm một chỗ nghỉ chân, Kim Hoa An liền đi thăm dò tình hình

“Bẩm điện hạ, Nam Thành có rất nhiều binh lính canh giữ người ra vào đều kiểm tra một lượt mới có thể vào”

“Nam Thành cũng đâu phải là Kinh Thành, tại sao đột nhiên lại có nhiều binh lính canh giữ như vậy còn kiểm tra chặt chẽ người ra vào thật đáng nghi”

Tại Chính Hiên nói, hơn nữa hắn đã gửi thư cho ca ca nhưng vẫn chưa thấy người hồi đáp e rằng đã xảy ra chút chuyện không hay rồi, Dinh Lâm khó khăn trà trộn vào trong thành truyền tin tức liền biết được binh mã trong tay ca ca hắn thế nhưng đã sớm bị tri phủ thu lại cũng như không để binh mã cùng tướng quân ở biên cương được vào trong Nam Thành

Ngôn Tuấn Hàn tính toán việc này không đơn giản liền nhìn sang Tại Chính Hiên

“Chính Hiên ngươi gửi thư về kinh thành cho ca ca ta, nói rằng tình hình có chút biến động một mình ta e rằng xử lí không thể, có thể nhờ huynh ấy hỗ trợ hay không”

“Ta lậl tức đi viết thư”

“Tuấn Hàn chúng ta vào trong thành cũng không dễ dàng ngươi đã có tính toàn gì chưa”

Ngôn Tuấn Hàn lắc đầu, hiện tại y vẫn chưa nghĩ ra kế sách chu toàn, hơn nữa nếu lần này chỉ cần sai một bước liền không thể vạch trần bộ mặt của Ngôn Đình Anh e là còn khiến cho Ngôn Đình Anh đề phòng hơn

Ở Kinh Thành, Ngôn Tuấn Vỹ gần như đau đầu, khoảng thời gian này trên triều đều muốn phụ hoàng lập tân thái tử, chỉ có điều vị trí này ngoài hắn và Ngôn Đình Anh ra thì không có khác dám tranh dành, đúng hơn là Ngôn Đình Anh không để người khác tranh giành vị trí này của mình cả

Hơn nữa số người ủng hộ Ngôn Đình Anh ngày càng nhiều, kể ra vô số chiến công mà hắn đã lập từ đánh trận ở biên cương, sau đó còn kể ra hắn đã giúp bá tánh trị thuỷ, dựng dê chắn lũ, trong khi Ngôn Tuấn Vỹ chỉ ở trong cung vẫn chưa làm được ít lợi gì làm sao có thể xứng đáng làm thái tử

Bọn họ cũng chỉ ra Ngôn Tuấn Hàn mấy năm gần đây ăn chơi trác táng, không giúp hoàng thượng xử lí triều chính còn ba lần bảy lượt cùng con trai tội thần qua lại, không xứng làm thái tử, cho dù bây giờ là mất tích hay là như thế nào y cũng không còn xứng làm thái tử nữa