Kỷ Tiến Hóa: Ta Thống Nhất Loài Người

Chương 4: Lời tiên tri gửi trong đơn hàng.



Tương lai mịt mù thôi thúc Anh Quân làm việc, nhờ có Biết Tuốt phương thuốc nhai đắng chữa tiêu hóa từ thì là của hắn trở nên hoàn hảo hơn. Trong quá trình làm việc Anh Quân nghĩ tới tình trạng của con người sau này, quyết định trở thành một nhà tiên tri dự báo trước thông qua từng viên thuốc thì là lần này.

“Mày có thể nói cho tao biết thêm về biến dị hay tiến hóa gì đó không? Chắc các nhà khoa học trong tương lai đã tìm ra nguyên nhân biết dị rồi chứ?”

[Đã tìm ra, nó tới từ một chủng vi khuẩn cổ, chủng này thuộc dạng đơn bào, có thể sinh sản bằng cách chia đôi tế bào, kích thước của chúng rất nhỏ dùng bằng mắt thường sẽ rất khó thấy, phải có dụng cụ chuyên biệt mới phát hiện ra được nó.

Phương thức di chuyển có thể bay lơ lửng trong không khí một khi bám vào được vật thể nào chúng sẽ tiến hành ký sinh mầm bệnh dựa vào tình hình cơ thể của vật chủ thúc đẩy các tế bào của họ biến đổi, từ đó tạo ra các loại năng lực phi thường cũng khiến con người và sinh vật hóa thành quái vật.

100 năm sau các nhà khoa học vẫn chưa thể nào tìm ra được thuốc giải cho căn bệnh tiến hóa, hay nói đúng hơn thuốc không theo kịp tốc độ tiến hóa, vì những vi khuẩn cổ này sẽ liên tục phát triển dựa trên việc các sinh vật nhiễm bệnh ăn uống lẫn nhau từ đó chúng càng ngày càng mạnh, cho tới khi tìm thấy phương thuốc thảo dược của anh.

Lúc đó tiến sĩ A Ma đã dùng những loại thảo dược biến dị, nghiên cứu và tạo ra các loại thuốc viên từ công thức được anh để lại uống vào, cơ thể nhiễm bệnh sẽ làm giảm độ bệnh biến.

Bệnh biến là cách các nhà khoa học gọi tình trạng biến dị của con người, độ bệnh biến này nếu tăng lên quá 100 Tiến hóa giả sẽ thành Chủng phàm ăn. Khi thành chủng loài phàm ăn chỉ số bệnh biến sẽ chuyển thành chỉ số quái vật hóa, nếu quái vật hóa vượt quá 100 thì người đó chính thức gia nhập đội quân chỉ biết ăn và ngủ không còn trí khôn.]

Đa số các phương thuốc thảo dược hắn tạo ra đều tập trung điều trị các vấn đề của cơ thể con người, như tiêu hóa, nhiễm trùng, sức khỏe kém, suy dinh dưỡng, thiếu chất…

Thật không ngờ ngoài tác dụng với con người những đơn thuốc của hắn còn có tác dụng với cả các chủng loài trong Kỷ tiến hóa, nhưng theo lời Biết Tuốt thì A Ma gì đó đã thay thế những loài thảo dược bình thường thành loại đã tiến hóa, nên sinh ra tác dụng cho các chủng trong Kỷ tiến hóa. Bây giờ vẫn đang là thời bình không có vật biến dị ngoại trừ con mắm Biết Tuốt trong đầu hắn, nên không thể tạo ra thuốc phòng bệnh.

Nhưng hắn không muốn im lặng, việc nói cho người khác ‘ê chúng mày sắp biến thành quái vật hết rồi đó’ chắc chắn chẳng ai tin còn bị chửi là điên, nhưng đó là sự thật, hắn là người biết về sự thật, dù có bị chửi bới hắn cũng phải làm một điều gì đó.

Cuối cùng Anh Quân ra một quyết định hết sức ngớ ngẩn, hắn sẽ ghi lời tiên tri cảnh báo trong đơn thuốc bán ra lần này, ai may mắn mua thuốc của hắn kẻ đó sẽ nhận được một cơ hội sống sót.

Lần này Anh Quân làm khoảng 300 liều thuốc nhai đắng, hắn đăng quảng cáo cho thuốc của mình như bình thường, được làm hoàn toàn từ tự nhiên, không thêm các chất bảo quản hay tạo màu. Nhưng trong hộp thuốc khi chuyển tới tay khách hàng sẽ có một mẩu giấy nhỏ ghi những lời sau:

[Sắp tới có thể nhân loại sẽ tiến vào một thời kỳ quái vật hóa con người khó mà sống sót, loại thuốc này của Thảo dược online có thể giúp các bạn chống lại quá trình quái vật hóa, để sống thêm được vài ngày. Vì công dụng đặc biệt này nên Thảo dược online quyết định giá bán lần này là 100 ngàn 5 bọc, không sale, không khuyến mãi tặng kèm, hàng chất lượng không chơi chiến lược kinh doanh thông thường đó.]

Hệ thống đọc được dòng này cũng phải trợn mắt ngoác mồm, nó nghi ngờ ký chủ của mình sẽ phá sản với kiểu bán hàng chợ trời thế này.

Nhưng Biết Tuốt đã nhầm, thời thế bây giờ con người rất khoái mấy thứ bất thường, những dòng thông tin càng buồn cười phi thực tế lại được người người quan tâm. Danh tiếng của Thảo dược online vốn đã tốt về chất lượng, nhưng vẫn ít người biết tới, lần này nhờ câu nói của chủ shop đã thành công tạo ra một xì-căng-đan khét lẹt khiến người người đổ xô quan tâm tới loại thuốc đắng làm từ thì là có thể chữa bệnh biến thành quái vật, thậm chí không ít người còn chế meme cho loại thuốc này, đến cây thì là một đời sống ẩn dật cũng được thêm mắt thêm mũi thành chiến binh diệt quái vật.

Biết Tuốt nhìn thấy cách con người phản ứng trước lời cảnh báo của ký chủ chỉ có thể thở dài. Thì ra con người trước kỷ tiến hóa lại sống như vậy, thảo nào sau này họ lại tuyệt chủng hết.

Đi đôi với sự nổi tiếng, là một lượng anti fan hùng hậu, đã có một tổ chức đứng ra yêu cầu tẩy chay loại thuốc này, bọn họ rất tận tâm đưa ra hàng loạt nghi vấn thuốc của Anh Quân sẽ làm hại con người. Nhưng không, các khách hàng can đảm thử nghiệm đã công nhận thì là của Thảo dược online có thể chữa tiêu hóa rất tốt, đây cũng xem như là một cách cứu nhân loại khi mà ngày nay con người đang phải đối mặt với căn bệnh kinh niên về tiêu hóa.

Trên mạng xôn xao loạn lạc, đời sống mỗi ngày của thảo dược sư Anh Quân cũng loạn lạc không kém. Sau khi chạy bộ vượt qua giới hạn của bản thân Biết Tuốt đã nâng cao thời gian tập chạy lên cho hắn, sau đó còn nhảy xa, chạy bậc cầu thang thậm chí là nhảy dây.

Dù có từ chối bao nhiêu lần thì khi nghe lý do của Biết Tuốt, Anh Quân chỉ biết ngậm ngùi. Nhảy cao sau này sẽ có thiên phú phù không, có thể bay lên không trung. Chạy bậc thang sau này có thể có được thiên phú sát thủ, bay bên này nhảy bên kia bất chấp địa hình. Nhảy dây sau này sẽ kích phát thiên phú vượt chướng ngại vật vân vân và mây mây.

Nghe Biết Tuốt miêu tả Anh Quân có cảm giác kỷ tiến hóa sắp tới giống như một trò chơi vượt địa hình.

“Hệ thống.” Anh Quân vừa nâng tạ vừa nghiến răng. “Tương lai tao không kích phát thiên phú gì thì mày coi chừng đó, dù có chết tao cũng phải kéo mày theo.”

Hệ thống: [Oni Chan cứ yên tâm, em đây là hàng chất lượng cao, nói hai thì không thành ba.]

Cmn nó lại chuyển qua nói tiếng Nhật rồi!

Lượng thuốc bán ra ngày càng nhiều, tiền thu về cũng ngày càng cao nhưng cái gì cũng có thời gian, độ nổi tiếng của thuốc nhai đắng chữa tiêu hóa thì là dần mất độ hót, người mua chững lại. Nhưng số tiền mà Anh Quân kiếm được đã đủ cho hắn mua mì tôm dùng trong một năm.

Hắn tạm thời sản xuất ít thuốc lại, tập trung vào việc mua thực phẩm để đón Kỷ tiến hóa giáng lâm.

Rút ra toàn bộ tiền kiếm được trong một tháng qua cùng số tiền đã tích góp từ trước, hắn cầm một cục tiền tìm tới các đại lý bán hàng sỉ. Vừa ra khỏi cổng hắn trông thấy cô bé nhà đối diện, cô nhóc tên là Lâm Minh Tiêu, nơi hắn sống là một ngôi làng nhỏ tại tỉnh N, ở trong làng mọi người đa số đều mang họ Lâm.

Lâm Minh Tiêu có mái tóc khá khô xơ, người gầy nhỏ ốm yếu, làn da đen nhẻm, quần áo trên thân lấm bẩn. Dù đã tám tuổi nhưng trông cô bé chẳng khác gì một đứa nhóc ba tuổi. Cô bé ngồi trước ngõ mỉm cười với hắn, mu bàn tay có vết roi lờ mờ.

Lâm Minh Tiêu không may mắn sinh ra trong một gia đình có cha bợm rượu mẹ gần như đi làm suốt ngày để kiếm tiền nuôi một nhà năm miệng ăn. Minh Tiêu là con út trong nhà, cũng là đứa nhóc không được cho ăn học đàng hoàng, theo quan niệm của cha Minh Tiêu, con gái thì học nhiều làm gì rồi cũng thành con người ta, nuôi lớn là đủ rồi.

Cách đây ba năm Anh Quân chuyển về đây sinh sống biết được hoàn cảnh của cô bé nên đã giúp cô nhóc học chữ, dù không được ăn học nhưng biết con chữ vẫn có thể giúp cô bé thoát khỏi cảnh khốn cùng nơi đây.

Minh Tiêu dè dặt bước tới bên cạnh hắn. “Thầy muốn đi đâu sao?”

Minh Tiêu kể từ khi được hắn dạy chữ thường gọi hắn là thầy.

Do hoàn cảnh nên cô bé khá rụt rè. Anh Quân xoa đầu bé, lớp tóc xơ cọ vào tay hắn, có lẽ đã lâu rồi cô bé không gội đầu.

“Đừng gọi thầy, gọi anh được rồi. Anh đi chợ mua chút đồ, trưa em trốn qua nhà anh ăn cơm nhé.”

Minh Tiêu gật đầu, nhìn qua quýt. “Anh đi đi, để bố em thấy ông sẽ chửi anh mất.”

Cũng không biết vì nguyên nhân gì, cứ mỗi lần bố Minh Tiêu nhìn thấy hắn liền chửi bới vô cớ, những lời khó nghe tuôn ra từ miệng một tên bợm rượu rất khó nuốt trôi, hắn vì lý do đó mà không muốn tiếp xúc quá nhiều với Minh Tiêu, nhưng giờ hắn bỗng muốn hỗ trợ cô bé một chút, hy vọng đứa trẻ này có thể sống thêm được vài ngày tốt đẹp trước khi thảm họa ghé tới.

[Lần đầu tiên tôi thấy anh chạnh lòng thương người, quả là hiếm có.]

Anh Quân cười cười, có lẽ hắn đồng cảm với hoàn cảnh của cô bé, có gia đình mà như không có, giống hệt cuộc đời hắn, cha không thương mẹ không yêu.


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?